Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 180: Phục vụ bạn học, Trần Thư ta không thể từ chối (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn lập tức đi ra, mở miệng nói rằng:
- Các bạn học, ta lấy tính mạng Đường Thiếu ra đảm bảo, chiêu Triền Phược của con rắn này thật sự có thể nghiền nát lân giáp đấy.
Đường Liệt giật giật khóe miệng, ngươi có phải bị điên rồi không, chuyện này đâu có liên quan đến ta?
Trần Thư nói với Thẩm Vô Song:
- Lão sư, đừng biểu diễn nữa, mọi người đều biết mà.
Thẩm Vô Song gật gật đầu, nói tiếp:
- Triền Phược không chỉ đơn giản là một cái kỹ năng khống chế, ngoài ra còn có tác dụng khác, có ai biết không?
Hắn ta nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy hầu như đệ tử đều cúi đầu.
Đây là quy tắc thường dùng trong trường!
Nhất thời trước mặt Trần Thư xuất hiện các lựa chọn.
【 Lựa chọn 1: cúi đầu theo bản năng của các đệ tử. Hoàn thành thưởng: Ngự Thú Lực thiểu lượng 】
【 Lựa chọn 2: ngươi có được hệ thống trời sinh bất phàm, tất nhiên là phải ngửa đầu nhìn trần nhà rồi. Hoàn thành thưởng: Đại Lực Dược Tề thượng phẩm 】
【 Lựa chọn 3: đối mắt với Thẩm Vô Song, nhìn chằm chằm hắn ta. Hoàn thành thưởng: Bạo Tẩu Dược Tề 】
Trần Thư sờ sờ cằm, đột ngột ngẩng đầu nhìn Thẩm Vô Song.
Hắn ta đã nếm thử Ẩn Thân Dược Tề, làm sao còn có thể bỏ qua Bạo Tẩu Dược Tề được nữa chứ?, Không chừng có thể nghịch chuyển thế cục.
Thẩm Vô Song đang suy nghĩ xem gọi ai trả lời, chỉ thấy Trần Thư đột nhiên ngẩng đầu.
Ánh mắt so với hắn còn soi xét kỹ hơn.
Trong nháy mắt, thậm chí Thẩm Vô Song còn cho rằng mình đã quay trở lại thời học sinh, thế nhưng không tự chủ mà cúi đầu xuống.
Thẩm Vô Song giật giật khóe miệng, lập tức phản ứng lại, khôi phục vẻ uy nghiêm của lão sư.
Ánh mắt của người biến thành cái dạng gì đó hả? Làm cho ta không thể tự tin được…
Hắn ta chỉ vào Trần Thư:
- Trần Bì, ngươi trả lời.
Thu được phần thưởng: Bạo Tẩu Dược Tề.
Trần Thư thích thú nhận phần thưởng, đồng thời mở miệng nói:
- Triền Phược thi triển được tốc độ cực nhanh, không những có thể nhanh chóng trói buộc kẻ địch, đồng thời cũng là một kỹ năng bảo vệ.
- Ồ. Tiếp tục trả lời.
Thẩm Vô Song khẽ gật đầu.
- Nếu như ký chủ xuất hiện nguy cơ, Hắc Bạch Cự Mãng có thể nhanh chóng bao bọc bên ngoài ký chủ, ngăn cản công kích sắp đến.
Trong mắt Thẩm Vô Song hiện lên vẻ khen ngợi, hắn ta đã từng dùng chiêu này để bảo vệ tính mạng khi ở trong Dị Không Gian.
Nếu như dựa vào tốc độ của Hắc Bạch Cự Mãng, rất nhanh chóng có thể tiến hành bảo vệ, nhưng nếu có thêm kĩ năng gia trì sẽ giúp cho tốc độ của nó tăng vọt hơn nữa.
Ví dụ như kỹ năng bật của Slime cực yếu, nhưng ở trong chiêu Bạo Lực Tọa Sát, nó nhảy một cái là đã có thể tiến xa mấy chục mét.
Thẩm Vô Song đang định nói gì bỗng nhíu mày lại, chỉ thấy Trần Thư vẫn chậm rãi mà nói.
- Tác dụng thứ ba là có thể nhanh chóng co rút thân thể lại, giảm thiểu thể tích, tránh né công kích của đối phương.
Vẻ mặt Trần Thư bình thản mà nói:
- Tất nhiên, bất kể kỹ năng gì đều không phải mang lại tác dụng cứng nhắc, cần phải căn cứ theo hoàn cảnh cụ thể để phán đoán.
Thẩm Vô Song không ngừng đánh giá Trần Thư, nói:
- Ngươi học được những điều này ở đâu hả? Trước đây có hiểu rõ kỹ năng Triền Phược này à?
- Không có đâu, cái này không phải có đầu óc là được rồi sao?
Trần Thư mở hai tay ra, vẻ mặt vô tội nói.
- ...
Bạn học phía dưới đều giật giật khóe miệng một cái, vậy là chúng ta đều không có đầu óc chứ gì?
- Trần Thư nói không sai, bất luận kỹ năng gì đều không có tác dụng cố định, kỹ năng thương tổn có thể trở thành kỹ năng bảo hộ, cũng có khả năng là kỹ năng khống chế, tất cả đều phải xem cách dùng.
- Hứa Tiểu Vũ, triệu hồi của ngươi ra!
Chỉ thấy một con Hỏa Diễm Điểu xuất hiện ra ở phía trước, không ngừng tỏa hơi nóng rực.
Đường Liệt bên cạnh mơ hồ muốn lùi lại, xem ra trong lòng đã có ám ảnh.
Trần Thư ôm hai tay trước ngực, hắn nói:
- Đường Thiếu, ngươi thật sự nghiêm túc lùi lại nửa bước sao?
Hai người lập tức lại muốn đứng ra cãi nhau, Thẩm Vô Song mở miệng:
- Được rồi , Trần Thư, ngươi đến giảng giải tính linh hoạt của kỹ năng cho các bạn học đi, bắt đầu từ Hứa Tiểu Vũ.
Trần Thư có chút cạn lời mà nói:
- Thẩm lão sư, ta chỉ là học sinh mà thôi?
Đây là coi ta như cu-li sai vặt hay sao? Lớp có tận hai mươi học sinh, ta phải giảng đến tận lúc nào?
- Bắt đầu từ bây giờ, ngươi là lớp trưởng lớp đặc huấn!
- Không làm! Hoàn toàn không có hứng thú.
Các bạn học còn chưa kịp mở miệng, Trần Thư đã từ chối.
- Mỗi tháng hai viên Ngự Thú châu thượng phẩm!
- Phục vụ bạn học, Trần Thư ta không thể chối từ! Ai cướp của ta, ta đấu với hắn!
Ai có thể từ chối làm một lớp trưởng với mức lương hàng tháng hơn 200.000 nhân dân tệ đây chứ?
Trần Thư xoa đôi bàn tay, dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn về phía Thẩm Vô Song.
Thẩm Vô Song không nói nên lời, ngay tại chỗ lấy ra hai viên Ngự Thú Châu thượng phẩm.
- Các bạn học yên tâm đi! Ta sẽ tận chức tận trách.
Bỗng nhiên, Vương Vân mở miệng nói:
- Lão sư, ngươi như vậy cũng bất công quá không phải sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận