Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1785: Kỳ nghỉ của Trần Thư

Trần Thư cười nhếch mép, điều này có nghĩa là Trần Thanh Hải đến để đại biểu cho phía chính phủ.
Sau nửa giờ, hai người đến phòng họp của trụ sở Ngự Long Vệ.
- Bộ trưởng, chúng ta đi thẳng vào vấn đề luôn đi
Trần Thư bắt chéo hai chân và nói:
- Ngươi có thể bào chế bao nhiêu bình?
Trần Thanh Hải cũng không phải dân làm ăn, hắn nói thẳng:
- Ba mươi tám bình!
- Nhiều vậy sao?
Vẻ mặt Trần Thư chấn động, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, vậy là có khoảng trăm mảnh Cuồng Loạn Tinh Diệp. Vừa rồi, Vương Sách và những người khác đại diện cho các thế lực hàng đầu trong nước, nếu bọn họ hợp tác với nhau, chắc chắn rất đáng sợ. Theo dự tính của hắn, chỉnh phủ chỉ có thể bào chế khoảng hai ngươi bình thôi.
- Chẳng lẽ là lão gia tử đưa ra nguyên liệu?
Hắn nghĩ đến biến số duy nhất, chính là lão gia tử Long Uyên, rốt cuộc không ai biết lão ta có bao nhiêu tài nguyên.
- Không phải.
Trần Thanh Hải lắc đầu nói:
Để thu thập Cuồng Loạn Tinh Diệp, lão hiệu trưởng Ninh đã dẫn đầu đội và tìm kiếm trong một không gian ngoài hành tinh cấp độ hủy diệt.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, hắn không ngờ lại là nguyên nhân này. Khi các thế lực lớn đang đàm phán giao dịch, thì phía chính phủ đã đi trước một bước thu thập Cuồng Loạn Tinh Diệp. Trần Thanh Hải thở dài nói:
- Đáng tiếc, trong nước chỉ có một không gian này sản sinh ra Cuồng Loạn Tinh Diệp.
Trần Thụ đột nhiên nói:
- Còn có ở nước ngoài?
- Chắc chắn là có.
Trần Thanh Hải suy nghĩ một chút cũng không có giấu diếm, dù sao với quyền hạn của Trần Thư, hắn cũng có thể tự mình tìm hiểu.
- Dị không gian cấp độ hủy diệt [ Hỗn Loạn Hạp Cốc], trong đó sản sinh ra nhiều Cuồng Loạn Tinh Diệp, nhưng hiện tại lại bị hung thú cố thủ, nguy hiểm quá lớn.
- Ừm.
Trần Thư âm thầm viết ra không gian khác biệt này, nếu có cơ hội nhất định phải tới đó.
- Đừng bốc đồng, tiểu tử.
Trần Thanh Hải vội vàng nói:
- Nếu không có đủ sự tự tin, đừng nên tham gia vào.
- Bộ trưởng, năng lực bảo mệnh của ta không ai sánh được.
Trần Thư cười nhẹ nói:
- Trở lại vấn đề đi.
- Lão gia tử chuẩn bị dược tề để bảo vệ thành Long Uyên. điều này ta vẫn hiểu được.
Thần sắc Trần Thanh Hải giật mình, cười nói:
- Hả? Lão gia tử thật sự không nhìn lầm ngươi, cho nên chuyện này làm phiền ngươi rồi.
- Không phải… Ta chỉ nói rẻ hơn một chút, không có nói không tính thù lao.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Ta có rất nhiều kẻ thù, cần dược tề để bảo mệnh. Ta tin tưởng lão gia tử có thể lý giải được.
- ...
Trần Thanh Hải khựng lại, nhìn về phía Trần Thư, cảm giác của hắn ta sẽ sai sao?
- Ra giá đi, ta muốn tám bình dược tề làm phí thủ tục!
- Được!
Ngay lúc này, một âm thanh nhàn nhạt vang lên.
Chỉ thấy vị trí bên cạnh hai người vốn không có ai, bây giờ lại xuất hiện một làn khói, sau đó lại dần dần tụ lại thành hình.
Đúng là Ám Vương!
- Ám Vương…
Trần Thanh Hải vội vàng đứng dậy, trong mắt tràn ngập sự tôn kính.
- Một trăm mười bốn mảnh Cuồng Loạn Tinh Diệp!
Tay phải của Ám Vương vung lên, một mảng đen tuôn ào ào trong không trung, đó chính là hơn một trăm mảnh Cuồng Loạn Tinh Diệp.
- Vật liệu còn lại, sẽ trực tiếp mang đến nhà của ngươi.
Nó nhìn Trần Thư một chút, đối phương ra giá như vậy, cũng trong phạm vi chấp nhận của lão gia tử, ba mươi bình đủ cho sức chiến đấu của Long Uyên Thành cường giả tăng thêm một bậc.
- Cảm ơn Ám Vương.
Trần Thư cũng đứng dậy, trong mắt tràn ngập kính ý, cất toàn bộ Cuồng Loạn Tinh Diệp vào.
Ám Vương thản nhiên nói:
- Nhanh một chút.
Trần Thư mỉm cười, trả lời một cách chắc nịch:
- Không thành vấn đề, ta chỉ cần một chút thời gian là được rồi.
Nói xong, Ám Vương gật gật đầu, cơ thể hóa thành làn khói đen, biến mất trong tổng bộ Ngự Long Vệ.
- Thêm bao nhiêu đây nữa là ta có hai mươi bình rồi…
Trần Thư tự nói thầm với bản thân, nháy mắt cảm thấy sức mạnh bảo vệ bản thân đã được nâng lên một bậc, ít nhất cũng có thể chống lại được vương cấp.
Trần Thanh Hải nhíu mày, nói:
- Tiểu tử ngươi chỉ có một mình sao lại phải cần nhiều như vậy?
- Đây là vật bảo mệnh, đương nhiên phải càng nhiều càng tốt rồi.
Trần Thư nhếch miệng cười, không giải thích gì nữa.
Chỉ thấy trên người hắn đột nhiên hơn cả trăm không gian ấn ký, trực tiếp trở về thành phố Nam Giang.
- Tiểu tử này…
Trần Thanh Hải lắc đầu, nhưng cũng không nói gì.
Cuối cùng cả nước cũng biết Trần Thư có thể điều chế, hắn ta cần một chút dược tề để bảo mệnh cũng là chuyện thường tình, hắn ta cũng không muốn yêu cầu Trần Thư phải chủ động giao dược tề ra…
...
Thời gian năm ngày thoáng cái đã đến.
Trần Thư vẫn ở trong nhà điều chế dược tề, thật ra Thần Kỳ Dược Tệ là hệ thống làm ra, bản thân hắn thì làm chuyện khác.
Nhưng vì để những người khác nghĩ điều chế dược tề không hề đơn giản, Trần Thư cũng chỉ có thể giả vờ điều chế…
- Nhanh thật…
Một buổi sáng nào đó, trên mặt bàn trước mặt hắn đã có mấy chục bình Bạo Tạc Dược Tề, trong đó là dược dịch màu đỏ, sức mạnh cường hãn tựa như dòng suối chảy vô cùng khủng khiếp.
- Đúng là vật bảo mệnh tốt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận