Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1495: Vòng thi đấu thứ hai Cúp Thực Thần (2)

Điều này cũng ảnh hưởng đến độ khó khi nấu nguyên liệu này, một khi không nắm giữ được nhiệt độ lửa thì sẽ làm hỏng món ăn.
Nếu thật sự phải xếp hạng thì độ khó nấu Ám Hỏa Thiên Điểu chắc chắn phải đứng trong top ba món ăn Hoàng Kim khó nấu nhất!
- Muốn thêm điểm ngoài à?
Vị giám khảo đầu tiên nâng mắt kính lên, lập tức hiểu được dự định của Trương Đại Lực.
Nếu một Hoàng Kim Linh Trù muốn xông vào top mười thì chỉ có bất ngờ mới có thể giành chiến thắng!
Một phần mười của hai giờ nấu ăn đã trôi qua…
Các Linh Trù đều hết sức chăm chú, không dám phân tâm chút nào cả, hơn nữa xung quanh sân đấu cũng đặc biệt được cài đặt Bình Chướng Cách m.
- Có thể thắng không đây?
Trần Thư nhìn qua Trương Đại Lực ở phía dưới, trong mắt có vẻ chờ mong.
Là bạn chí cốt của nhau, hắn vô cùng mong Đại Lực có thể giành được danh xưng Thực Thần!
Khán giả xung quanh quảng trường cũng dần dần yên tĩnh lại, lặng lẽ nhìn thí sinh mà bọn họ ủng hộ.
Dường như toàn bộ thành phố Nam Thanh đều rơi vào trạng thái yên tĩnh.
Hai giờ trôi qua trong nháy mắt. Khi tiếng đồng hồ quả lắc phía trên tượng Thực Thiết Thú vang lên cũng là lúc chính thức tuyên bố thời gian của vòng thứ hai trong trận tranh tài đã kết thúc!
- Phù ~
Gần như ngay vào một phút trước, Trương Đại Lực vừa lúc hoàn thành món ăn của mình.
Hắn ta thở phào nhẹ nhõm, cả người lấm tấm mồ hôi, nhưng trong mắt hiện lên một vẻ kiêu ngạo.
Mặc dù quá trình khá gian nan nhưng cuối cùng hắn ta cũng đã làm được rồi!
Trên thực tế, xác suất để hắn ta nấu ra món Ám Hỏa Thiên Điểu hoàn mỹ cũng chỉ có một nửa, đây cũng là lý do tại sao trước đó hắn ta không nghĩ đến việc làm món ăn này.
Nhưng hôm nay có được sự ủng hộ của đám đông, cộng thêm tình trạng của hắn ta vô cùng tốt nên mới dám làm thử.
- Lợi hại nhỉ…
Nam tử trung niên ở bên cạnh nhìn qua món ăn do Trương Đại Lực nấu, trên mặt có chút tán thưởng.
- Bình thường, bình thường thôi…
Trương Đại Lực mỉm cười rồi nhìn về phía thí sinh bên cạnh mình.
Đây chính là Mộc Thổ đại sư lúc trước!
Mặc dù ngoài miệng hắn ta đang khen, nhưng sâu thẳm trong mắt lại có chút kỳ lạ, đáng tiếc không có ai có thể phát hiện ra được.
Rất nhanh đã đến giai đoạn chấm điểm!
Năm mươi thí sinh đều vô cùng căng thẳng, đồng thời bọn họ cũng tràn đầy chờ mong.
Chỉ cần có thể lọt vào vòng chung kết thì khoảng cách đến với danh xưng Thực Thần cũng chỉ còn một bước nữa thôi!
Khi điểm số của các món ăn lần lượt được đưa ra, phần lớn vẻ mặt các thí sinh đều hơi khó coi, trong lòng cũng chìm xuống một đoạn.
Vòng thứ hai sẽ loại khoảng bốn mươi người, mọi người đều có thể đoán sơ liệu bản thân có thể tiếp tục tiến vào vòng trong hay không.
Khác với vòng đầu tiên, ở vòng này có rất nhiều người đạt được trên chín mươi điểm, hiển nhiên tất cả đều lấy vốn gốc của mình ra.
Nhưng hầu hết cũng đều chỉ ở khoảng hơn chín mươi điểm mà thôi, món có điểm cao nhất là một món ăn Vương Cấp thượng phẩm, đạt được chín mươi sáu điểm.
- Phù ~ Đến lượt ta rồi…
Trương Đại Lực hít một hơi thật sâu, sau đó cẩn thận bưng món ăn của mình lên.
- Ám Hỏa Thiên Điểu, hậu sinh khả uý…
Trong mắt các giám khảo hiện lên vẻ tán thưởng.
Cho dù số điểm cụ thể là bao nhiêu, ít nhất sự dũng cảm khi hắn ta dám thử những món ăn khó cũng đáng được cổ vũ.
Vốn dĩ bọn họ cũng không có kỳ vọng gì nhiều, nhưng khi nếm thử miếng thịt đầu tiên, trong mắt bọn họ đột nhiên xuất hiện vẻ kinh ngạc.
- Ồ? Đây là ngươi nấu sao?
Ánh mắt vị giám khảo thứ nhất kinh ngạc, liên tiếp ăn thêm vài miếng.
- Hoàn mỹ… Thế mà lại là món ăn Hoàng Kim hoàn mỹ!
Một người khác cảm thán mà nói:
- Ngươi thật sự hai mươi hai tuổi đấy à?
- Có gì đáng ngạc nhiên đâu chứ, còn có người hai mươi hai tuổi đã có thể giành được chức quán quân thi đấu Ngự Thú nữa kìa.
Người bên cạnh mỉm cười rồi nói tiếp:
- Dù là đánh giá cấp bậc hay hương vị món ăn đều có thể nói là hoàn hảo, ta cho chín mươi lăm điểm!
- Cảm ơn lão sư!
Trương Đại Lực vui mừng ra mặt, vội vàng bái chào các vị giám khảo.
- Đáng tiếc chỉ là món ăn Hoàng Kim mà thôi, ta cho chín mươi ba điểm.
- Số người có thể nấu ra món này trên toàn cầu cũng không cao hơn mười người, ta cho chín mươi tư điểm!
Trong lúc nhất thời, các vị giám khảo lần lượt đưa ra điểm số của mình.
Khán giả ở hiện trường nghe được các số điểm cao đều hoan hô nhiệt liệt.
Mà vẻ mặt của thí sinh bên cạnh hơi khó coi. Thế mà lại bị một tên mao đầu tiểu tử vừa xuất sơn áp một đầu sao?
Cuối cùng, số điểm của Trương Đại Lực dừng lại ở chín mươi tư điểm, đã thành công bước vào top mười.
Độ khó để nấu món ăn trước mắt này chỉ có hơn chứ không có kém đối với độ khó nấu món Vương Cấp thượng phẩm đâu, chỉ là bị giới hạn bởi phẩm cấp nên luôn bị kém hơn một chút.
- Thành công rồi…
Trương Đại Lực nắm chặt hai tay, vẻ mặt cũng trở nên hưng phấn.
Trong lòng hắn ta vô cùng vui mừng vì mình đã thay đổi món ăn, nếu không chắc chắn đã không đạt điểm cao như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận