Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1052: Ta chỉ đánh một cái để chào hỏi mà thôi (2)

- Đồng ý! Loại phần tử khủng bố này mọi người đều có thể tiêu diệt! Hôm nay không phải vì bảo vật, chỉ vì trừng phạt ác ma!
Trong ánh mắt mọi người tràn ngập sát ý.
Tùy rằng thương vong của đạn hạt nhân không lớn, nhưng tổn thương tâm hồn của bọn họ lại không thể bù đắp được.
Quần áo mọi người đều rách tả tơi, dính đầy bụi đất.
Ngay cả Hoàng Kim Ngự Thú Sư cũng không ngoại lệ, quả thực giống như một người tị nạn vừa trốn thoát.
Trần Thư vốn dĩ ôm trong tay rất nhiều trọng bảo nên mới dẫn đến họa sát thân.
Bây giờ xảy ra sự cố đạn hạt nhân, e rằng hắn không có bảo vật thì cũng không thể sống sót rời khỏi.
Ngay tại lúc này, một lão nhân trong đám người mở miệng nói:
- Vậy ta muốn bảo vật, các ngươi chịu trách nhiệm giết hắn!
- ?
Mọi người đều nhìn về phía lão nhân kia, sắc mặt kỳ quái.
Mọi người đều rất chính nghĩa, nhưng bây giờ ngươi lại muốn kéo chân mọi người sao?
- Là tộc trưởng Bell!
Ngay lập tức vẻ mặt của ai đó chấn động, dường như bọn họ nhận ra lão nhân trước mặt này.
- Lại là một vị Vương Cấp khác đến sao?
Tất cả mọi người đều giật mình, nhanh chóng kéo dài khoảng cách, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Bây giờ trên trận có ba vị Vương Cấp, e rằng bảo vật của di tích cũng không tới lượt bọn họ.
- Ngươi lại bị một tên tiểu quỷ làm cho chật vật như vậy sao?
Tộc trưởng Bell triệu hoán ra một cái Hắc Sắc Cự Tích có thể bay, đi đến bên cạnh Viêm Vương, lộ ra giọng điệu vô cùng chế giễu.
Lão ta vừa mới tới gần di tích, kết quả lại là nhìn thấy có trò hay, tâm tình tự nhiên vui vẻ.
- Hừ!
Viêm Vương lạnh lùng liếc nhìn lão ta một cái, nói:
- Chỉ là một di tích nho nhỏ, có đáng để ngươi đích thân đến thăm không?
- Không phải ngươi cũng tới sao? Ta có thể không cần bảo vật, nhưng Green gia tộc cũng không thể lấy được!
Lão nhân nhẹ nhàng cười, nói:
- Ta đề nghị giao nộp lên Liên minh, thế nào?
- Ngươi vẫn là một kẻ độc ác như vậy!
Trong ánh mắt Viêm Vương có sát khí, năm Khế Ước Linh đồng loạt quay đầu lại.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí dường như có vẻ hơi căng thẳng!
Mọi người tránh xa ra, hai đại gia tộc là thù truyền kiếp, hoàn toàn có khả năng xuất hiện hiện trường chém giết ngay tại đây.
Ngay cả sắc mặt Đại Chủ Giáo Vũ cũng có chút sợ hãi, không thể tùy tiện động thủ.
Cho dù như thế nào, hắn ta đều là thuộc về thế lực tà ác, là đối tượng các nước treo thưởng truy bắt.
Nếu như có hai người này liên thủ lại thì hắn ta sẽ nguy hiểm.
- Khụ khụ… hai vị, nghe ta nói một câu đã!
Trần Thư đã cố gắng hết sức để nở nụ cười tỏa nắng, cố gắng chiếm được lòng tin của mọi người.
Ngay khi nụ cười này xuất hiện, trong lòng đám người Vũ đều nổi lên lửa giận, thậm chí có chút không kiềm chế được.
Hắn ta đã gặp vô số cơn ác mộng, tất cả đều liên quan đến nụ cười này…
Vũ ngay lập tức ép buộc chính mình phải tỉnh táo lại, vẫn im lặng ẩn mình trong đám người
Bây giờ trên sân có hàng vạn Khế Ước Linh, nếu không phải hắn ta cố ý phóng ra khí thế thì Trần Thư sẽ không phát giác được hắn ta.
Hắn ta đang chờ đợi một cơ hội giết người!
Bây giờ một khi phóng kỹ năng ra, đối phương sẽ ngay lập tức chạy trở lại Hỏa Diễm Di Tích!
Ngay tại lúc này, Trần Thư vừa nói xong, Clay lập tức hét lớn:
- Cha, không nên để cho hắn nói chuyện!
Tuy rằng thời gian tiếp xúc không lâu, nhưng hắn ta hiểu rõ dáng vẻ ôn hòa của Trần Thư mới là nguy hiểm nhất!
- Trần thúc của ngươi và trưởng bối ngươi đang nói chuyện, ngươi có tư cách gì mà nói?
Trần Thư trừng mắt nhìn Clay, tay phải búng một cái, trực tiếp ném ra một bình Hôi Sắc Dược Tề.
Biến Dị Lôi Điểu lắc lắc bờ mông, lập tức quay trở lại Hỏa Diễm Di Tích để tránh bị tổn thương nặng.
- Mẹ nó!
Thần sắc Clay vô cùng chấn động, nhanh chóng để cho Khế Ước Linh phóng ra kỹ năng Phòng Ngự.
Khóe mắt của tất cả mọi người đều co rụt lại, mẹ nó cái này đúng là một lời không hợp lập tức ném đạn hạt nhân!
Rầm rầm rầm…
Một vụ nổ khủng bố khác xuất hiện, gây ra không nhiều thiệt hại, nhưng vẫn khiến cho tâm trí người khác chấn động.
- Trần Bì, sao ngươi đã quay về rồi?
Đám người A Lương đều trợn tròn mắt nhìn, không ngờ Trần Thư lại quay lại nhanh như vậy.
- Tạm thời trốn một lúc đã.
Trần Thư ước tính thời gian, lại cẩn thận rời khỏi Không Gian Thông Đạo.
Vụ nổ đã kết thúc, nhưng tất cả mọi người đều vẫn tràn đầy cảnh giác và sợ hãi, không dám tùy tiện tiếp cận.
- Bây giờ, chúng ta có thể nói chuyện không?
Trần Thư nhìn hai tên Vương Cấp Ngự Thú Sư, trong ánh mắt tràn đầy sự bình tĩnh.
Clay lại lên tiếng lần nữa:
- Cha…
Hắn ta vừa thốt ra một chữ, lại một bình Bạo Tạc Dược Tề khác được ném ra, không có chút báo hiệu nào.
- Mẹ nó! Ngươi điên thật rồi!
Tâm trí mọi người đều chấn kinh, bọn họ chỉ có thể chịu được tác động của một đợt đạn hạt nhân thôi.
Một lúc lâu sau, vụ nổ kết thúc, Trần Thư lại xuất hiện ở lối ra vào của Không Gian Thông Đạo.
Thần sắc hắn bình thường, trong mắt tràn ngập ý cười, dáng vẻ nắm giữ thế cục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận