Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1133: Sinh viên rất thích hợp xem màn kịch này (2)

- Hiện tại dự rằng các tuyển thủ của nước ngoài vẫn còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề đâu!
- Đã mở phần thưởng cho cuộc thi rồi, khi nào thì Khởi Nguyên Đảo sẽ bị chìm…
...
Trần Thư và những người khác vẫn an tâm ở lại trong ký túc xá, chờ đợi cuộc thi đấu bắt đầu.
- Trần Bì, nhiệt độ bây giờ ngươi lại bắt đầu nóng lên rồi! Trên mạng đều đang bàn luận về ngươi đấy!
Vương Tuyệt đi đến sảnh khách, trong tay cầm lấy một bình thuốc uống của lão thái thái.
Trần Thư cười nhép miệng, nói:
- Mọi người đều đang mong đợi ta mang quán quân về sao?
- Không không không…
Tiểu Tinh cũng đi đến, bĩnh tĩnh nói:
- Mọi người đang mong chờ xem khi nào thì ngươi sẽ cho nổ tung Khởi Nguyên Đảo.
- ?
Trần Thư giật giật khóe miệng, sao mà người hâm mộ của hắn lại khác xa với người hâm mộ của những người khác vậy chứ…
- Đúng rồi, A Lương đâu rồi?
Trần Thư nhìn hai người kia mà nói:
- Hôm nay là đã xuất phát rồi đó.
Vương Tuyệt nói:
- Hình như đi nộp sơ yếu lí lịch rồi, dự định là khi thi đấu xong thì bắt đầu công việc thực tập luôn.
- Nộp lý lịch? Đi xem thử xem!
Trong chốc lát, Trần Thư đã tràn đầy hưng phấn.
Một quán quân toàn quốc như hắn mà cũng không có ai cần, sợ rằng A Lương cũng giống như hắn thôi?
Ba người vừa đi đến trước cửa phòng của A Lương, kết quả lại gặp phải hắn ta vừa vặn đi ra.
- A Lương, nộp sơ yếu lý lịch thế nào rồi?
Trần Thư nhíu nhíu mày, trong ánh mắt lộ rõ sự mong đợi.
- Haiz, đừng bàn nữa.
A Lương lắc lắc đầu, nói:
- Trần Bì, trước đây ngươi cũng nộp rồi phải không, kết quả thế nào?
- Đương nhiên là…
Trần Thư nuốt nước miếng, điềm tĩnh nói:
- Đương nhiên là rất nhiều công ty đều đồng ý tuyển dụng ta rồi!
- Thật hay giả vậy?
Ba người quay đầu nhìn lại, thoáng chốc sắc mặt đã có chút nghi ngờ.
Đơn vị chân chính nào mà dám tuyển tội phạm chứ?
- Nói thừa!
Trần Thư vô cùng tự tin mà nói:
- Cái gì mà Ngự Long Vệ, Trấn Linh Quân, Vương Giả Ngự Thú Đoàn, tất cả đều duỗi cành ô-liu với ta…
...
Sắc mặt ba người đều rất cổ quái. Ngươi cũng không khỏi giả dối quá rồi đó?
- A Lương, ngươi cũng đừng có nản chí, tìm việc là một quá trình dài, không thể bởi vì thất bại mà chán chường!
Hắn vỗ vỗ bả vai của A Lương, nói:
- Dù sao thì ta mới là người đứng đầu của thế hệ trẻ!
A Lương giật giật khóe miệng, hắn ta nói:
- Ta thở dài là vì những công ty muốn tuyển ta thật sự là nhiều đến đếm không hết!
- ?
Nét mặt của Trần Thư cứng đờ lại.
- Ngươi nói cái gì?
- Ta nói là, những công ty muốn tuyển ta nhiều vô số kể, nhưng đãi ngộ ta lại không hài lòng cho lắm.
A Lương lắc đầu nói:
- Xem ra chỉ có thể trở về kế thừa gia nghiệp thôi!
- Ngươi đang nói tiếng người sao?
Trần Thư trừng lớn hai mắt mà nói:
- Những công ty đó ngươi đều cự tuyệt hết sao?
- Đúng thế, ta đều trả lời bọn họ là thực tế lương bổng rất thấp, vả lại không có bảo hiểm thất nghiệp!
A Lương cười cười mà nói:
- Hiện tại mọi người đều gọi ngươi là Ngoại Quyển Hiệp!
- Cái gì Hiệp?
Vương Tuyệt mở miệng hỏi, trong mắt có chút khó hiểu.
- Ta nói như vậy thì những công ty khác mới hiểu phải nâng cao mức đãi ngộ, đó không phải là Ngoại Quyển sao?
A Lương cười cười, giải thích thêm:
- Đó cũng là đặc biệt giúp đỡ những người làm công, đương nhiên những người trong ký túc xá chúng ta không cần đến.
- Đủ rồi đó!
Trần Thư thở dài, quay người dựa vào ghế sofa, bắt đầu xem hoạt hình Makka Pakka, làm dịu tâm trí mình.
A Lương hỏi:
- Trần Bì, ngươi sao thế?
- Ta muốn yên tĩnh.
Trần Thư không nói một lời, hết sức chăm chú nhìn lên ti vi.
Mười giờ sáng
Tùng tùng!
A Lương nhìn ra phía ngoài cửa ngoài ký túc xá, thầm nói:
- Liễu lão sư đến rồi@
Trần Thư nói:
- Sao có thể được! Từ trước đến giờ hắn ta không bao giờ đi cửa chính cả!
Vẻ mặt A Lương đầy nghi hoặc. Hắn ta mở cửa ký túc xá ra, chỉ thấy ngoài cửa là một nam sinh có khuôn mặt khôi ngôi tuấn tú.
- Hả? Ngươi là?
A Lương sững sờ, cảm giác có chút quen thuộc.
- Phong!
Nam sinh cười cười, sau đó quay người, chỉ thấy trên áo khoác của hắn viết lên một hàng chữ: Nam tử như gió!
Ầm!
A Lương trực tiếp đóng sầm cửa lại. Đây không phải là có bệnh à?
Đùng đùng đùng!
- Mấy huynh đệ, mở cửa đi, ta là Cơ Phong!
Cơ Phong gõ gõ cửa ký túc xá, vội nói:
- Liễu giáo sư bảo ta đến đây tìm các ngươi, đợi một hồi rồi cùng nhau xuất phát.
- Cơ Phong?
Bốn người Trần Thư đều sửng sốt, trong chốc lát đã nhớ ra.
Trong Bạch Ngân Tổ của cuộc thi đấu Ngự Thú toàn quốc, ba người đứng đầu chính là Trần Thư, Phương Tư và Cơ Phong!
- Vào đi!
Trần Thư đứng dậy, lại một lần nữa mở cửa phòng ra, trong miệng thầm nói:
- Ký túc xá lại có thêm một tên điên nữa rồi.
- Hửm?
Cơ Phong chau màu, hắn ta nói:
- Tội phạm, sao ngươi lại nói là “lại”?
???
Trần Thư ngay lập tức sững sờ, điểm chú ý của ngươi quỷ quyệt như thế đấy hả?
- Làm sao mà ta biết được, chỉ nói giỡn thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận