Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 807: Bóp tê tê, thật mẹ nó cho nổ hết toàn bộ (2)

Tần Thiên cũng ý thức được không có khả năng lớn là không gian thông đạo bị hủy diệt.
Nhưng ít ra cho nổ cứ điểm làm hắn ta cảm thấy thoải mái không ít.
Ngay lúc người kia của gia tộc Thiên Hòa rời đi không bao lâu, lại một đường hốt hoảng chạy trở về.
- Ngươi làm cái gì?
Tộc trưởng Thiên Hòa nhướng mày, mở miệng giận mắng một tiếng.
Sắc mặt Ngự Thú Sư trắng bệch, nói:
- Tộc trưởng, có…có người truy sát ta!
- Nơi này là Hỏa Vực, sao có thể có kẻ thù?
Đang lúc hắn ta khó hiểu, xa xa xuất hiện một thân ảnh màu vàng.
Chỉ thấy một viên cầu lớn màu vàng chậm rì rì bay tới.
- Ta nói, các ngươi xong rồi!
Vẻ mặt Trần Thư đều là nụ cười đê tiện, mở miệng nói:
- Thông đạo đã không còn, xem nhóm ngốc các ngươi chạy thế nào!
- Thông đạo không còn?
Nháy mắt thân thể người của hai đại gia tộc chấn động, thoáng chốc đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
- Bằng vào tiểu quỷ ngươi này có thể hủy thông đạo sao?
Tộc trưởng Thiên Hào chế nhạo một tiếng, nhưng trong lòng thì mơ hồ có chút bất an.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này, tộc trưởng Nhân Nguyên lại nhân cơ hội phóng ra kỹ năng, muốn giết Trần Thư!
Nhưng đáng tiếc đã bị Tần Thiên ngăn lại trước một bước.
- Lão bất tử như ngươi còn chơi như thế!
Trần Thư giận mắng một tiếng, lách qua người của hai đại gia tộc, về lại đội ngũ Trấn Linh Quân.
- Trần Bì, thật sự hủy thông đạo rồi?
Tần Thiên lập tức hỏi, trong mắt có kích động không cách nào kiềm chế.
- Ta đều tự thân xuất mã, có thể sai cái gì?
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Ngươi có thể vĩnh viễn tin tưởng tội phạm Nam Giang!
- Tốt! Tốt! Tốt!
Tần Thiên nhịn không được nói liên tục ba chữ tốt, trong lòng kích động không thể kiềm chế.
Hắn ta quay đầu nhìn về người của hai đại gia tộc, cười lạnh nói:
- Hiện tại thi thể Quân Vương thiếu một miếng thịt, các ngươi sẽ có một người vĩnh viễn cũng không ra được!
Vẻ mặt Tần Thiên bình thản, trong giọng nói tràn ngập chân thật đáng tin.
Hiện giờ hai đại gia tộc muốn mượn đường về nước nhưng đã có chút không dễ chơi.
Mặc dù có hai đại Vương cấp nhưng không có khả năng mở một đường xông về nước, thậm chí có thể sẽ bị cường giả Hoa Quốc vây công đến chết.
- Ngươi dám bao vây chúng ta?
Trong mắt tộc trưởng Thiên Hòa có tia tức giận.
- Đúng rồi, nếu như ít một khối chân bảo, thì một Ngự Thú Sư Hoàng Kim không ra được!
Tần Thiên bình tĩnh cười cười, nói:
- Nếu như Ngự Thú Trân Châu và trung tâm vật liệu không còn, vậy hai tộc trưởng các ngươi cũng không cần đi!
Ngữ khí của hắn ta bình thường, nhưng không có ai sẽ nghi ngờ tính chân thật của hắn ta.
- Ngươi ngăn được hai chúng ta?
Vẻ mặt tộc trưởng Nhân Nguyên lạnh như băng, mở miệng quát:
- Hiệu trưởng Tần, ngươi có thút quá nắm chắc rồi!
Tần Thiên nhún vai, bình tĩnh nói:
- Vừa lúc gần đây lão gia tử óc rảnh, đến lúc đó phải để cho hắn ta phái một Khế Ước Linh ra!
Vừa nghe lời này, mặt hai đại tộc trưởng đều nhanh chóng tái đi.
Có thể để Tần Thiên gọi là lão gia tử, hiển nhiên là vị Ngự Thú Sư truyền kỳ trấn thủ Long Uyên.
- Các ngươi cố gắng suy nghĩ, chúng ta rút lui trước!
Tần Thiên nhếch miệng cười, nói:
- Mười ngày sau nếu không đưa ra quyết định, lão gia tử sẽ tự mình nói chuyện với các ngươi!
- Đúng rồi, đến lúc đó để cho lão nhân gia hắn biết, các người dám ở địa bàn của chúng ta giật đồ, chỉ sợ sẽ phải chảy chút máu….
Dứt lời hắn ta cười lớn một tiếng, trực tiếp dẫn đầu đội ngũ Trấn Linh Quân rời khỏi nơi này.
- Mẹ nó!
Vẻ mặt người của hai đại gia tộc tái nhợt, hai tay nắm chặt.
Thế cục thật sự xoay chuyển quá nhanh!
Bọn họ vốn là người thắng thoáng cái liền biến thành tù nhân, có thể về nước hay không cũng cần nhìn sắc mặt của Trấn Linh Quân.
- Bây giờ phải làm sao?
Vẻ mặt tộc trưởng Nhân Nguyên lạnh lùng, quay đầu chất vấn:
- Lúc trước vậy mà ngươi đảm bảo với ta, không tí sở hở nào!
- Có thể làm sao bây giờ? Rau trộn!
Tộc trưởng Thiên Hòa hừ lạnh một tiếng, cũng không có sắc mặt tốt.
- Về cứ điểm xem kỹ trước rồi hẵng nói!
Hắn ta vừa quay đầu nhìn về phía chân trời, lúc này mặt trời chói chang màu trắng vẫn kéo dài, hoàn toàn không có xu thể bình ổn.
Cái này mẹ nó đến cùng là ném thứ đồ gì đi?
Nửa ngày sau, một đoàn người dừng bước, trên mặt viết đầy nghi vấn.
Có người lúng ta lúng túng nói:
- Mẹ nó cứ điểm đâu?
Chỉ thấy phía dưới mọi người chỉ còn lại một cái hố sâu vô cùng lớn, giống như đã trải qua một trận tai nạn.
Trừ cái đó ra, cây cối, phòng ốc, các loại tài nguyên đều không thấy.
Mà vốn là không gian thông đạo cũng chẳng biết đi đâu…
- Bóp tê tê, thật mẹ nó cho nổ hết toàn bộ?
Tộc trưởng Thiên Hòa tức giận mắng một tiếng, không nghĩ tới sẽ làm triệt để đến như vậy, thật sự không một ngọn cỏ!
Hai đại tộc trưởng liếc nhau, trong mắt đều có vẻ tuyệt vọng.
Hiện tại hai người đã rõ lời Trần Thư nói lúc trước: Xong, các ngươi thật sự xong rồi…
Một cái Bạch Ngân Cấp có thể hủy diệt Không Gian Thông Đạo, đây là tình huống không hợp lẽ thường!
- Tộc…tộc trưởng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận