Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 369: Tội phạm gợi cảm, cá cược trực tuyến (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn thật sự lo lắng Trần Thư bởi vì quá nhàm chán, lại làm ra chuyện gì, đó chính là Nam Thương Thị cường giả như mây.
Trần Thư bĩu môi, con mẹ nó Nam Giang Hãn Phỉ ta thì sợ cái gì?
Hắn nhắn tin: Ngươi là ai? Không nhận ra!
Dứt lời, Trần Thư cho Thẩm Vô Song vào danh sách chặn.
Cảm giác tìm chết đúng là con mẹ nó kích thích!
Trần Thư cười khà khà, ta cũng không tin ngươi ngay cả lớp huấn luyện đặc biệt cũng không dạy, chuyên môn đến Nam Thương Thị chôn ta.
...
Sáng sớm hôm sau, Trần Thư đi tới Đấu Linh Trường.
- Cẩn thận một chút, cầm nhẹ đặt nhẹ.
Mọi người không hiểu gì, nhao nhao nhìn Trần Thư đi tới phòng nghỉ.
Chỉ thấy phía sau hắn, mấy người nâng một cái chiếu bạc hình tròn bước vào.
- Tội phạm gợm cảm, đặc cược trực tuyến.
Trần Thư nhếch miệng cười, mở miệng nói:
- Để giúp mọi người trong lúc chờ không nhàm chán, ta tìm chút việc vui cho mọi người.
- Trực tiếp quét mã nhị duy trên bàn, đặt cược trực tuyến, đánh giá cao đội ngũ nào thì trực tiếp đánh cược là được.
- Để đề phòng mọi người cho rằng có nội tình đen tối, ta chỉ thu 20% phí thủ tục của người thắng! Mọi người cứ tận tình phát huy.
Những lời này vừa được nói ra, phòng nghỉ lập tức lặng ngắt như tờ.
Ngươi con mẹ nó còn dám quá đáng hơn không, cá cược cũng chạy đến Đấu Linh Trường tổ chức?
Ngươi thực sự không sợ bị bắt à?
Ngoài ra, con mẹ nó cung cấp một cái bàn, hai mã nhị duy, ngươi dám thu 20% thủ tục thủ tục?
- Mọi người đừng ngại, xảy ra chuyện Nam Giang Hãn Phỉ ta chịu trách nhiệm.
Trần Thư lại nhìn về phía mỗi người mở miệng nói:
- Ngoài ra, nếu có ai dám tố cáo ta, vậy ta sẽ thấy một lần đánh một lần, đánh chết mới thôi.
Khí thế tội phạm tỏa ra, tất cả mọi người đều cả kinh.
Ngươi đúng là quá kiêu ngạo rồi.
Đúng vào lúc này, cửa phòng nghỉ mở ra, một nam tử trung niên bước vào.
- Bạn học Trần Thư, ta tìm ngươi có chút việc, có thể ra đây chút không?
Vương Thanh đang nói, đột nhiên thần sắc sửng sốt, ý thức được không thích hợp.
Hắn lập tức nhìn chiếu bạc đó, không nhịn được mà khóe miệng giật giật, đây là thao tác gì vậy?
Trong lòng Trần Thư giật thót, thầm nghĩ xui xẻo quá.
Đối phương chính là nam tử ngày hôm qua tuyên bố thi đấu bắt đầu, khẳng định là người có địa vị cao.
- Cất thứ này đi cho ta! Còn có lần sau, hủy bỏ tư cách thi đấu, trực tiếp giao cho Trấn Linh Cục xử lý.
Nam tử nhướng mày, mở miệng nói.
Ngươi có gan thật, ngày thứ hai đã muốn mượn chuyện thi đấu để kiếm tiền.
Những người còn lại đều mừng thầm trong lòng, tội phạm cuối cùng cũng gặp phải chế tài rồi.
Trần Thư lộ ra vẻ mặt đau khổ, sai người khiêng bàn ra ngoài.
Sự nghiệp của hắn còn chưa bắt đầu đã kết thúc rồi.
Chẳng những không kiếm được tiền, hơn nữa để hối lộ nhân viên bảo vệ ở cửa Đấu Linh Trường, còn chi ra mấy ngàn khối.
Thất bại, thất bại!
Trần Thư nói với vẻ vô tội:
- Ta chỉ là một thanh niên chỉ muốn gây dựng sự nghiệp, làm sao?
- Bớt lải nhải đi! Theo ta ra của một chuyến.
Khóe miệng Vương Thanh giật giật, ngươi con mẹ nó không gây chuyện thì không thoải mái à?
Chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, Vương Thanh thật sự không có thời gian quản loại việc nhỏ này.
Trần Thư cúi đầu, theo Vương Thanh rời khỏi phòng nghỉ.
Hai người tới một căn phòng không người của Đấu Linh Trường.
Vương Thanh mở miệng trước:
- Ta muốn hỏi một vấn đề!
- Một câu mười vạn Hoa Hạ Tệ, xin miễn mặc cả.
- ????
Vương Thanh ngẩn ra, ngay sau đó liền bật cười, không ngờ lại lừa cả ta.
Hắn ho khẽ một tiếng, nói:
- Ta là bộ trưởng bộ giáo dục của tỉnh Nam Thương, nói một cách khác, thi đại học trong tỉnh Nam Thương chủ yếu do ta quản.
Thần sắc Trần Thư chấn động, không ngờ lai lịch của đối phương lại lớn như vậy.
Hắn lập tức nói:
- Bộ trưởng cứ hỏi, Trần Thư ta nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn.
Vương Thanh nhíu mày, nói:
- Vậy phí dụng mười vạn đồng tiền thì sao?
Trần Thư giả vờ ngỡ ngàng:
- Phí dụng? Phí dụng gì cơ?
Vương Thanh lắc đầu, nói:
- Khế Ước Linh của ngươi đúng là Sử Lai Mỗ sao? Chúng ta đã thảo luận rồi, Sử Lai Mỗ không thể lớn như vậy được.
Tối hôm qua, các đại nhân vật của Nam Thương Thị tổ chức hội nghị, trong đó có đủ đại sư nghiên cứu Sử Lai Mỗ.
Cuối cùng đưa ra một kết luận: Tuyệt đối không thể là Sử Lai Mỗ! Ít nhất không phải cấp LÀ!
Trần Thư đang muốn mở miệng, trước mắt lập tức xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Thành thật khai báo, nói ra chuyện hệ thống. Phần thưởng hoàn thành: Quan tài gỗ lim.
Mục chọn hai: Nói dối Khế Ước Linh của mình không phải Sử Lai Mỗ. Phần thưởng hoàn thành: Ba viên Ngự Thú Chân Châu cấp cơ sở.
Mục chọn ba: Phát huy năng khiếu, bắt đầu lải nhải! Phần thưởng hoàn thành: Dược tề bốc cháy.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, bỏ qua mục chọn thứ nhất.
Cái chuyện hệ thống này khẳng định là không thể nói, hơn nữa phần thưởng kỳ thật cũng đang biểu thị gì đó.
Dược tề của mục chọn thứ ba cũng khiến hắn có hứng thú.
Trần Thư hắng giọng, mở miệng nói:
- Là Sử Lai Mỗ, chỉ là nó có chút đặc thù.
- Tiểu Hoàng buổi tối mỗi ngày đều sẽ hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, dung nhập vào bản thân, vừa hấp thu thân thể sẽ lớn hơn một chút, không bao lâu liền đạt tới loại trình độ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận