Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 986: Học sinh thời nay đã cuồng dã như vậy rồi sao (2)

- Thẩm lão sư để ta vào, nói trước tiên lấy tài nguyên đã, sau đó hẵng dùng.
- ...
Trần Thư khẽ ngẩn người không ngờ lão Thẩm lại trắng trợn đi cửa sau như vậy.
- Đi thôi, đúng lúc ta tới xem một chút.
Hai người đi thẳng đến Ngự Thú quán.
- Các vị, ta hi vọng các ngươi có thể tu luyện thật tốt, hiện tại điều kiện của trường học càng ngày càng tốt!
Ngự Thú quán phía trước, Thẩm Vô Song đang đeo kính đen, nghiêm túc nói:
- Tài nguyên của các ngươi so với Trần Thư còn nhiều hơn gấp năm lần! Ta hi vọng năm nay ít nhất có một người có thể thi đậu Hoa Hạ học phủ!
Vừa nghe đến hai chữ Trần Thư, mọi người như được tiêm máu gà vậy.
Hiển nhiên đều coi hắn là mục tiêu cuối cùng để vượt qua!
Vốn dĩ dựa theo kế hoạch huấn luyện của lớp đặc huấn, hiện tại hẳn là đang ở Trường Đấu Linh thành phố Đại Hưng chứ?
Nhưng bởi vì Trần Thư đoạt giải quán quân, khiến cho tài nguyên của trường học tăng lên rất nhiều, tự nhiên lần nữa sắp xếp một chương trình dạy học..
- Bây giờ, bắt đầu huấn luyện kỹ xảo chiến đấu của mỗi người!
Thẩm Vô Song hai tay chắp sau lưng, nhìn mọi người đang cố gắng, trong mắt có chút vui mừng.
Bây giờ Nam Giang nhị trung phát triển không ngừng, hắn ta là lão sư của lớp đặc huấn đương nhiên cũng sẽ có cảm giác tự hào.
Lúc này, một nam sinh lên trước, hỏi:
- Lão sư, kỹ năng Khế Ước Linh của ta [Lửa Lưu Tinh] rất dễ dàng mất khống chế giữa chừng, có cách nào có thể cải thiện không?
- Độ phục tùng Khế Ước Linh của ngươi không cao, hơn nữa lại vừa nắm giữ kỹ năng nữa?
Thẩm Vô Song suy tư một chút, nói:
- Kỹ năng mất khống chế thì chỉ có thể thông qua luyện tập nhiều lần, tăng cao độ thông thạo!
- Cảm ơn lão sư.
Nam sinh gật gật đầu, vào lúc đang chuẩn bị quay về thì một thanh âm truyền đến:
- Còn có một điểm nữa thuộc tính hỏa Khế Ước Linh Hỏa của ngươi còn chưa đủ!
- Hả?
Mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy một tên thanh niên và một cô gái đang đứng ở đó.
- Ta đề nghị ngươi mua ít Hỏa Diễm Dược Tề trước, gặm đầy thuộc tính!
Trần Thư cười cười đi tới, nói:
- Một Hắc Thiết cấp thì có thể biết cái gì chứ? Đương nhiên là phải nghe Bạch Ngân cấp này của chúng ta!
- Trần Thư! Ngươi im miệng!
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, vừa nghe thấy lời nói tôn sư trọng đạo hắn đã thoáng chốc nhận ra Trần Thư.
- Thẩm lão sư, nhanh như vậy đã nhận ra ta sao?
Trần Thư mở to hai mắt nhìn, hắn đang đeo mặt nạ phòng độc đấy.
Thẩm Vô Song nhếch miệng, nói:
- Đừng nói đến đeo mặt nạ, cho dù ngươi hóa thành tro bụi ta cũng có thể nhận ra!
- ...
Trần Thư tháo mặt nạ xuống, nhìn mọi người, ôn hòa cười một tiếng:
- Chào các vị các học đệ học muội, ta là Trần Thư!
Trong nháy mắt, toàn trường sôi trào, sắc mặt mọi người đều trở nên vô cùng kích động.
- Đúng là Trần Thư học trưởng!
- Ta vậy mà lại có thể nhìn thấy thần tượng sống! Mẹ ơi!
- Tội phạm ca ca, ta yêu ngươi!
Tâm trạng Trần Thư vui vẻ, khẽ cười nói:
- Sắp thi đại học rồi, các vị phải cố gắng lên nhé!
- Đúng lúc ngươi tới, vậy dạy bọn hắn một chút đi.
Thẩm Vô Song duỗi tấm lưng mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút.
Trần Thư cũng nhàn rỗi, ngược lại không từ chối, nói:
- Các vị có vấn đề gì về học tập, đều có thể hỏi ta!
Trong mắt hắn tràn đầy tự tin, nói:
- Hắc Thiết cấp ba mươi tám tuổi không thể trả lời, Bạch Ngân cấp hai mươi mốt tuổi có thể trả lời!
- ...
Thẩm Vô Song bên cạnh khóe miệng co rút.
Ngươi mẹ nó nói Hắc Thiết cấp thì cũng thôi đi, còn cố găng cộng thêm tuổi tác vào làm gì chứ….
Thuộc về vật xuyên và pháp xuyên đều để xếp đầy đấy!
Một nam sinh giơ tay nói:
- Học trưởng, có thể hỏi sao?
- Có thể?
Trong nháy mắt, toàn bộ các học sinh nhào tới, mở miệng hỏi:
- Học trưởng, ta muốn hỏi một chút, làm thế nào để sử dụng thành thạo túi phân ure?
- Ta cũng có vấn đề muốn hỏi, sử dụng Sát Trư Đao phải chú ý đến điều gì? Có phải mua Ma Đao Thạch chuyên dụng không?
- Đại lão, đạn hạt nhân của người là do ở trong nhà tạo ra sao, có giáo trình cụ thể không?
- ...
Trần Thư thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
Học sinh thời nay đã cuồng dã như vậy rồi sao…
- Khụ khụ…
Trần Thư ho khan một tiếng, lấy lại sự bình tĩnh.
Mặc dù có chút bất ngờ không kịp chuẩn bị, nhưng cảnh tượng hoành tráng gì hắn chưa từng gặp qua chứ, chỉ thoáng chốc đã lấy lại tinh thần.
Hắn nhìn ánh mắt chờ mong của mọi người, mở miệng nói.
- Muốn nắm vững thành thạo túi phân ure, trước tiên tốc độ tay phải đủ nhanh…
- Dừng một chút! Dừng một chút!
Thẩm Vô Song thoáng chốc không kìm lòng được.
Đúng là một bên dám hỏi, một bên dám trả lời?
- Ta nhắc lại một lần nữa, nơi này mẹ nó là Nam Giang nhị trung, không phải doanh trại huấn luyện tội phạm!
Dù sao hắn ta cũng chủ nhiệm lớp, nhất thiết phải đứng ra quản một chút mới được.
Bằng không sau này cả lớp đều là tội phạm, bản thân còn dạy gì nữa chứ?
Trần Thư quay đầu nhìn về phía Thẩm Vô Song, vô cùng nghiêm túc mà hỏi:
- Có gì khác biệt chứ?
- Mẹ nó! Đương nhiên là có rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận