Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 877: Hai ngàn vạn cộng với tiền chữa trị của ngươi (2)

- Nếu như sau khi tốt nghiệp ngươi có thể gia nhập vào Ngự Thú Đoàn của ta, xem ta như Thiên Lôi sai đâu đánh đó thì chuyện buổi sáng sẽ được xí xoá hoàn toàn!
- ?
Trong mắt Trần Thư hiện lên dấu chấm hỏi, trong lúc nhất thời còn chưa hiểu được hắn ta đang nói cái gì.
Vẻ mặt của Vương Tuyệt rất kỳ quái, trong mắt tràn ngập đồng tình, thậm chí còn mang theo một chút cầu xin: Ngươi đừng có nói thêm gì nữa, nếu không thì cả hội đấu giá cũng biến mất luôn đấy…
Thạch Tử Minh mở miệng nói:
- Ngươi có thể tiếp tục suy nghĩ cho cẩn thận!
- Bây giờ ta cũng cho ngươi một lựa chọn!
Trần Thư cười cười mà nói:
- Ta có một cửa hàng ở Nam Giang đang thiếu một bảo vệ nhà vệ sinh, nếu như ngươi đến làm thì ân oán của chúng ta sẽ được xí xóa toàn bộ!
- Hả?
Vẻ mặt của Thạch Tử Minh trở nên lạnh lùng, để một thiên tài như hắn ta đi làm bảo vệ cho nhà vệ sinh ư?
Hắn ta lạnh lùng mà nói:
- Ngươi có thể lặp lại một lần nữa không?
- Sao vậy? Nghe không hiểu à?
Trần Thư nhướng mày rồi nói:
- Quên mất, ngươi mới vừa tốt nghiệp tiền sản thôi, không hiểu ta cũng là chuyện bình thường.
- Phụt phụt!
Mấy người A Lương lập tức không nhịn được, con mẹ nó, ngươi cũng độc miệng thật đấy!
- Ngươi…
Gương mặt của Thạch Tử Minh trở nên âm trầm, sắp không kìm nén được lửa giận đến nơi rồi.
Bởi vì có liên quan đến gia tộc nên hắn ta thật sự không đi học, đương nhiên sẽ trực tiếp bị đánh bại tại trận.
- Bà mẹ nó, không phải bị ta nói trúng rồi đấy chứ?
Trần Thư nhếch miệng, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt.
- Được! Được lắm! Ta nhớ kỹ ngươi rồi đấy!
Thạch Tử Minh âm u lạnh lẽo mà cười, cố nén tức giận rồi quay người rời khỏi tửu lâu.
- Nhất định phải dạy cho tên này một bài học mới được!
Trần Thư nhìn bóng lưng rời đi của hắn ta, cũng không có ý định bỏ qua cho đối phương như vậy.
Buổi chiều, buổi đấu giá vẫn tiếp tục diễn ra sôi nổi, bởi vì đồ đấu giá chủ yếu là tài liệu Bạch Ngân nên số tiền giao dịch thành công cũng trở nên càng lúc càng lớn.
Trần Thư không quan tâm đến mấy tài liệu khác mà chỉ kêu giá những dược liệu Bạch Ngân mà hắn cần mà thôi.
Bây giờ hắn đã hết tín chỉ, mà bởi vì tranh tài Ngự Thú toàn quốc nên tốc độ thu mua dược liệu của tập đoàn Thiên Hoa cũng sẽ chậm lại.
Đương nhiên là hắn không thể bỏ qua những dược liệu Bạch Ngân trước mắt rồi, thế nhưng do sự can thiệp của Thạch Tử Minh dẫn đến giá cả nhiều loại dược tề tăng lên rất nhiều.
Thời gian dần trôi qua, buổi đấu giá đã sắp đi đến hồi kết.
- Ba đóa Phong Tinh Hoa! Giá khởi điểm là năm trăm vạn!
Lại là ba cây dược liệu Bạch Ngân lên sàn, đây là một trong những dược liệu chính để phối trí Cuồng Phong Dược Tề!
Trần Thư không do dự mà lựa chọn ra tay.
- Năm trăm vạn!
- Sáu trăm vạn!
Thạch Tử Minh lại nâng giá, trong mắt có sự vui vẻ.
- Bảy trăm vạn!
- Tám trăm vạn!
Hai bên không ngừng tranh đoạt, những người còn lại đã quyết định từ bỏ, để mặc cho hai tên ác bá này nâng giá lẫn nhau lên…
Đúng lúc này, trước mắt của Trần Thư lại xuất hiện các lựa chọn:
【 Phương án 1: Ra tay dạy cho Thạch Tử Minh một bài học! Phần thưởng hoàn thành: Truyền Tống Dược Tề *1, Tử Vong Dược Tề *1 】
【 Phương án 2: Lựa chọn nhẫn nhịn rồi ba năm sau lại ra tay trả thù! Phần thưởng hoàn thành: Trung lượng Ngự Thú Lực 】
【 Phương án 3: Chủ động nhận lỗi với đối phương và cầu xin sự tha thứ! Phần thưởng hoàn thành: Giảm 10% trí thông minh của Nguyên Tố Thú 】
Trần Thư sờ cằm rồi chốt ngay phương án 1, vừa lúc hắn đang hơi thiếu Dược Tề đặc thù đây.
Lúc này, hai người lần lượt tăng giá khiến cho giá của dược liệu tăng lên nhanh chóng.
Trần Thư mỉm cười, trong tay đã móc ra một cái túi phân, sau đó nhanh chân rời khỏi ghế lô.
Vẻ mặt ba người A Lương chấn động, sau đó im lặng nhắm hai mắt lại, lặng lẽ làm dấu chữ thập…
- Sắp kết thúc rồi, phải để ngươi mất nhiều tiền mới được!
Lúc này, Thạch Tử Minh vẫn chưa ý thức được nguy hiểm đang đến gần.
Hắn ta âm hiểm mà cười rồi ra giá thêm lần nữa:
- Hai ngàn vạn!
Tuy nhiên lại không có bất kỳ tiếng kêu tăng giá nào cả, hình như Trần Thư đã quyết định từ bỏ rồi.
- Ồ? Chịu thua rồi à?
Thạch Tử Minh nhướng mày, ngược lại cũng không đau lòng lắm, hai ngàn vạn vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của hắn ta.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói bình thản truyền đến từ phía sau lưng hắn ta:
- Hai ngàn vạn cộng với tiền chữa trị của ngươi!
- Hai ngàn vạn cộng với tiền chữa trị của ngươi!
Thạch Tử Minh vừa nghe thấy lời này thì lập tức sửng sốt.
Một giây sau, vẻ mặt của hắn ta thay đổi kịch liệt rồi đột ngột quay đầu lại, thế nhưng không nhìn thấy bất kỳ một bóng người nào cả, chỉ có một cái miệng túi tội ác giống như vực thẳm vậy, hơn nữa miệng túi này còn kèm theo cái mùi sặc sụa.
- Cái quái gì thế này?
Hắn ta kinh hô ra tiếng, nhưng lại ngay lập tức bị túi phân trùm lại.
Trong lúc nhất thời, mùi phân urea ập đến, đầu óc hắn ta ngây ra một lúc, thậm chí quên luôn cả việc phản kháng.
- Dừng lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận