Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1783: Bắt đầu dao động

- Nhưng dược tề của ta thì khác!
Trong mắt Trần Thư hiện lên vẻ tự tin, nói:
- Không chỉ có hiệu quả mạnh mẽ, mà tác dụng phụ sau khi dùng cũng chỉ yếu hơn trước một chút, ngươi có thể khôi phục sau khi nuốt một bình dược tề sinh mệnh, còn lại không có tác dụng phụ gì!
Một người giơ tay hỏi:
- Cái đó… Ách… Trần Thư tiên sinh, ngài có thể nói về tác dụng cụ thể được không?
- Cái này tùy vào thực lực của bản thân!
Trần Thư sờ cằm, có chút suy nghĩ nói:
- Dưới cấp Hoàng Kim có lẽ có thể tăng gấp mười lần tác dụng của kỹ năng!
Ngay khi những lời này được nói ra, vẻ mặt của mọi người đều là kinh ngạc, có người không khỏi đứng lên. Gấp mười lần? Đùa gì vậy?
- Đừng ngạc nhiên thế chứ.
Trần Thư khẽ cười một tiếng, nói:
- Nếu ta đã dám gọi nó là siêu cấp Jinkela, đương nhiên là nó có hiệu quả tuyệt vời!
- Đối với Ngự Thú sư cấp Hoàng Kim trở lên, ít nhất có thể lập tức trở thành người đứng đầu cùng cấp!
- Ví dụ như, Vương Sách thúc chỉ cần nuốt Thiên Hỏa Thụ, thực lực của hắn ta có thể trực tiếp leo lên đỉnh Vương cấp. Đánh nhau với lão hiệu trưởng thì không có vấn đề gì, nhưng lão gia tử thì dừng nghĩ tới. Nó không cùng đẳng cấp.
- ...
Khóe miệng Vương Sách giật giật, đừng nói tới lão gia tử, Ninh lão hiệu trưởng hắn cũng không dám làm gì.
- Hiệu quả chỉ như vậy thôi, ngày ra không có gì khác nữa.
Trần Thư cười nhẹ, sau đó nói:
- Hơn nữa dược tề có thể nuốt nhiều lần, không nhất thiết phải uống hết một lần.
Có người hỏi:
- Trần tiên sinh, thời hạn dùng thuốc cụ thể là bao lâu?
- Vấn đề này…
Trần Thư lắc đầu nói:
- Cũng tùy thực lực của mỗi người, nhưng có một điều chắc chắn, chống đỡ ít nhất một trận đấu thì không thành vấn đề.
Hắn cũng không thể có câu trả lời cụ thể, bởi vì sức mạnh của hắn liên tục thay đổi, dẫn đến thời gian của dược tề cũng thay đổi theo, không có con số cố định nào cả. Tất cả mọi người gật đầu, trong mắt vẫn có một tia cuồng nhiệt. Loại dược tề nghịch thiên này chắc chắn phải dùng trong cuộc chiến sinh tử, không thua kém gì cái mạng thứ hai của Ngự Thú sư.
- Nhân tiện, ta còn một chuyện muốn hỏi.
Một nam tử khoảng ba mươi tuổi tuổi giơ tay lên, suy ngẫm nói:
- Vì nó có thể được chia thành nhiều lần dùng, nếu sau mỗi lần dùng lại thêm một ít nước vào, không phải là tương đương với một lọ thuốc vô hạn sao?
-???
Những lời này vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều quét qua, còn BUG này thì sao?
- Chuyện đó … nó không giống thức uống khi mình uống còn bé đâu.
Khóe môi Trần Thư giật giật nói:
- Hơn nữa, nếu thêm nước vào dược tề, nó sẽ càng ngày càng yếu. Làm sao có thể uống vô hạn được.
- Còn nữa, ta nhắc nhở mọi người tốt nhất không nên cho thêm bất kỳ chất gì. Sự cân bằng trong thành phần dược tề rất mong manh, nếu thêm nước có thể sẽ phá hủy dược liệu bên trong!
Trần Thư không có ý tưởng thông minh như vậy, đương nhiên hắn cũng không biết việc thêm nước có thể làm cho thuốc tái sử dụng hay không, nhưng xác xuất làm được không lớn lắm.
Hắn khoanh tay trước bàn hỏi:
- Được rồi, các vị còn muốn hỏi gì nữa không?
Tất cả mọi người đều lắc đầu, đại khái đã hiểu được tác dụng của dược liệu rồi. Thấy vậy, Vương Sách gật đầu và nói:
- Vì không ai còn nghi vấn gì nữa, chúng ta hãy bắt đầu chủ đề tiếp theo, giá cả!
Vừa dứt lời, Trần Thư lên tiếng trước.
- Vì ta là người bán, tất nhiên ta sẽ ra giá!
Trần Thư khẽ cười nói:
- Đối với mỗi bình, phí xử lý của ta là hai tấm Cuồng Loạn Tinh Diệp và một vạn phần nguyên liệu cấp thấp!
- Chuyện này…
Ngay khi những lời này nói ra, tất cả mọi người đều là do dự, dường như muốn nói lại thôi. Nhưng sợ tính tình của Trần Thư, mọi người không dám từ chối ngay tại chỗ.
Trước khi cuộc họp bắt đầu, Trần Thư đã thông báo về thành phần của dược tề, mọi người đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của thành phần chính Cuồng Loạn Tinh Diệp.
- Cái gì? Có vấn đề gì sao?
Trần Thư khẽ nhíu mày nói:
Theo giá cả thì khoảng chừng 10 tỷ, không quá đắt?
- Tiểu Trần…
Vương Sách ho nhẹ và nói:
- Hiện tại thế giới đang hỗn loạn, giá trị của các loại vật liệu ngự thú tăng lên rất nhiều.
Trần Thư cau mày nói:
- Không được, thứ này căn bản không phải là cơ sở tài nguyên.
- Bây giờ phần còn lại của đất nước đã bị hung thú tấn công, không có Ngự Thú sư nào dám đi săn ở các không gian khác. Giá vật liệu tất nhiên phải tăng lên, cái gì hiếm thì càng đắt.
Vương Sách giải thích một chút, sau đó nói:
- Thật ra giá cả không quan trọng, mấu chốt là độ quý hiếm của Cuồng Loạn Tinh Diệp.
- Hả? Độ quý hiếm?
Vẻ mặt Trần Thư giật mình, có chút bối rối.
- Tiểu Trần, chúng ta cũng không che giấu.
Vương Sách là người đầu tiên nói:
- Vương giả ngự thú đoàn và gia tộc Long tuy là giàu có nhất, nhưng dốc hết thực lực của cả đoàn, cũng chỉ có thể kiếm ra bảy mảnh Cuồng Loạn Tinh Diệp, chỉ có thể tạo ra hai bình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận