Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 898: Ta cũng không giết mấy, chỉ toàn chơi đùa cả thôi mà

- Tất nhiên rồi, ai mà không biết Trần Thư ta luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác chứ!
- Thôi dẹp đi!
Dù hắn ta mới cấp hai nhưng có lẽ chỉ số IQ không có vấn đề gì đâu.
Lần đầu gặp là đã treo hắn ta trên tường rồi, là người tốt mới lạ ấy!
Hắn ta nhướng mày hỏi:
- Ngươi cũng đi săn Bạch Ngân Lãnh Chúa hả? Thật không hổ là người được ta công nhận đấy!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, trực tiếp quay đầu chuẩn bị rời đi.
- Hay là chúng ta làm một trận thi đấu săn bắn thì thế nào?
Trong mắt Cơ Phong hiện lên vẻ phấn khích, vô cùng mong chờ được đọ sức với Trần Thư.
- Thi đấu săn bắn ư?
Trong mắt Trần Thư cũng có chút cảm thấy hứng thú, hắn nói:
- Nếu không có phần thưởng thì ta không làm đâu!
- Nếu như ngươi có thể giành chiến thắng thì ngươi có thể nhận được sự tán thành lần thứ hai của ta đấy nhé!
- ...
Trần Thư khẽ nhếch miệng, con mẹ nó, cái này thì có ích gì đâu chứ?
- Đừng kích động quá!
Thần sắc Cơ Phong bình thản mà nói:
- Ta chỉ nói là ngươi có thể sẽ nhận được mà thôi!
- ...
Trần Thư hô hấp khó khăn, không hề muốn phản ứng với con hàng này một chút nào cả.
Hắn mở miệng nói:
- Nếu như ta thắng thì tất cả chiến lợi phẩm của ngươi đều thuộc về ta!
- Hả? Sự tán thành của ta mà còn chưa đủ nữa à?
- !
Trần Thư không lên tiếng nữa, tay phải nắm chặt đao mổ heo, còn tay trái thì cầm lấy túi phân.
- Bình tĩnh! Đừng hành động hấp tấp mà!
Thân thể Cơ Phong chấn động mà nói:
- Ngươi vẫn còn trẻ, tuyệt đối không nên đi vào con đường phạm tội này…
Bùm!
Trần Thư trực tiếp cưỡi Slime lao xuống dưới, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Cơ Phong thì lại vội vàng nói:
- Ta đồng ý với ngươi!
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng trực tiếp quay đầu rồi bay về một hướng khác.
- Nhớ kỹ lời ngươi đã nói đấy!
Ở đằng xa, giọng nói của Trần Thư truyền đến.
- Có chút cá tính…
Cơ Phong gật đầu mà lẩm bẩm:
- Muốn nhận được sự tán thành lần thứ hai của ta nhưng lại ngại không tiện nói ra nên mới dùng chiến lợi phẩm để che dấu à?
...
Hai tháng trôi qua trong chớp nhoáng, bây giờ trời đã sang đến mùa xuân, mùa của vạn vật hồi phục, thế nhưng vùng biên giới phía bắc vẫn còn đang bị tuyết bao phủ.
Đồng thời, người đi đến đây để rèn luyện cũng càng ngày càng nhiều, không ít người đánh trận thi đấu vòng loại xong thì trực tiếp chạy thẳng đến đây.
Không chỉ có thể trau dồi kỹ năng chiến đấu và độ ăn ý, hơn nữa lại còn có thể kiếm thêm tài nguyên, độ nguy hiểm cũng không cao lắm, biết đi đâu tìm được cơ hội tốt như vậy chứ?
Ngoài Trần Thư và Cơ Phong ra thì cũng có vài vị thiên tài hàng đầu đến đây, mà vụ cá cược của hai người cũng dần dần được mở rộng quy mô, mấy người bọn họ cũng tham gia vào chuyện này.
Trong lúc nhất thời, Bạch Ngân Lãnh Chúa nghênh đón ác mộng!
- Lãnh Chúa càng ngày càng ít thì phải nhỉ!
Trần Thư nhíu mày, đã mười ngày nay hắn không tìm được mục tiêu rồi.
Theo lý thuyết, có lão Tạ phụ trợ bên cạnh thì đáng lẽ hiệu suất tìm kiếm phải cực cao mới đúng chứ.
Nếu như thế này thì chỉ còn lại một khả năng nữa thôi, Bạch Ngân Lãnh Chúa xâm lấn đã hầu như bị săn hết mất rồi!
- Haizz, sắp kết thúc rồi ư?
Trong lòng Trần Thư cảm thấy có chút khó chịu, hắn đã giết nhiều đến nghiện mất rồi.
Theo lý thuyết, thực lực của Bạch Ngân Lãnh Chúa vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn có cả các tiểu đệ bảo vệ xung quanh nữa, các Ngự Thú Sư bình thường muốn sống sót cũng đã là một hy vọng xa vời.
Nhưng điều đáng tiếc chính là lần này bọn chúng lại đụng phải một nhóm người yêu nghiệt!
Hoa Quốc một tỷ dân cũng chỉ có được vài người như vậy mà thôi, dù cho có vô lý đến đâu thì cũng thành hợp lý…
Trong lúc Trần Thư đang suy tư thì một con Phi Trùng máy móc bay lại gần, trong mắt nó có ánh sáng, cứ như đang khóa chặt mục tiêu vậy.
- Ồ?
Trần Thư hơi giật mình, cả hai liếc nhìn nhau.
Một giọng nói máy móc truyền từ Phi Trùng ra:
- Đoàn trưởng Chu Uyên muốn ngươi nhanh chóng trở về!
- Không rảnh!
Trần Thư xua tay, hắn là kiểu người mà người khác kêu thì chạy đến, đuổi thì đi sao?
Phi Trùng nhận ra ý của Trần Thư nên lại lên tiếng:
- Hắn ta nói sẽ lột quần áo của ngươi rồi treo ngươi lên tường thành!
- Hôm nay ta nhất định phải trở về, ai cản đường ta thì phải chết! Tiểu Phi Trùng, dẫn đường đi!
- ...
Lúc chạng vạng tối, trên cánh đồng đầy tuyết ở phía sau Bắc Ngự Chi Thành, Chu Uyên ngồi trên một tảng đá lớn đang không ngừng xoa đầu, vẻ mặt hắn ta có chút bất đắc dĩ.
Mà ở trước mặt hắn ta thì đang có bốn nam sinh, hai nữ sinh đứng đấy.
Vẻ mặt của sáu người nhàn nhã, thậm chí trong mắt còn tràn đầy hưng phấn, hoàn toàn không để ý đến sự áp bách của Chu Uyên.
- Tất cả đứng ngay ngắn cho ta!
Vẻ mặt của Chu Uyên trở nên nghiêm khắc mà quát lên:
- Má nó, các ngươi là chuyên môn được phái đến để tra tấn ta đấy à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận