Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1263: Phía dưới này tại sao lại có một cái… Mã QR

- Ngươi đi xe quá chậm.
- Chậm? Tiểu tử, ta là Xa Thần Nam Giang đấy!
Trong mắt tài xế có vẻ tưởng niệm, nói:
- Nhớ năm đó, lưu danh ngàn đời…
Lời còn chưa nói hết, ánh mắt đã trợn thật lớn, tựa như gặp được chuyện kinh thế hãi tục.
Chỉ thấy Trần Thư ngồi ở bên cạnh trong nháy mắt biến mất không thấy, vô cùng quỷ dị.
- Má ơi, siêu năng lực gì vậy?!
Tài xế kinh hô thành tiếng, ánh mắt tỏ ra vô cùng rung động, hành nghề nhiều năm nhưng hắn ta chưa từng thấy qua chuyện tà môn như vậy.
...
- Thần kỹ của Thỏ Không Gian dùng thật tốt.
Trần Thư đã trở lại phòng của mình. Thần kỹ có sức chiến đấu mạnh không nói, loại năng lực phụ trợ này năm có thể tiết kiệm bao nhiêu tiền xe chứ?
- Ta muốn gọi nó là phiên bản miễn phí của dược tề truyền thuyết!
Hắn đơn giản rửa mặt một cái, trở lại trong phòng ngã đầu ngủ.
Vốn hắn cho là tụ họp trung học là một trận leo trèo tạo mối quan hệ, kết quả mọi người đều đang hiền lành nho nhã như vậy?
Trên thực tế, có hắn ở đó, bất kỳ người nào khoe khoang cũng đều giống như là một chuyện tiếu lâm vậy, tự nhiên không có ai tự rước lấy nhục…
...
Liên tiếp thời gian mấy ngày, ba người Trần Thư hóa thân thành lưu lạc đường phố Nam Giang hưởng thụ kỳ nghỉ cuộc sống tốt đẹp.
Hơn nữa mỹ danh hắn nói là đang đi tuần, để ngừa có thú dữ đánh thành phố bất ngờ.
Cho đến ngày thứ năm, Tạ Tố Nam lấy được tin tức của Bộ Điều Tra, cần trở về đợi lệnh.
Một quán ăn phụ cận trạm xe lửa.
- Ta đi trước đây.
Tạ Tố Nam ăn uống no đủ, mở miệng nói:
- Trần Thư, hai ngươi thật không trở về học phủ?
- Thật vất vả mới được nghỉ, dĩ nhiên muốn nghỉ ngơi một chút.
Trần Thư nhún vai một cái, nói:
- Ta cũng không phải là người của Bộ Điều Tra, không cần đợi lệnh.
Tạ Tố Nam lắc đầu một cái, một bộ hận rèn sắt không thành, nói:
- Hai ngươi lúc nào có thể có chí tiến thủ giống như ta vậy?
- Ngươi trở thành Bạch Ngân Cấp trước đi rồi nói!
Trần Thư bĩu môi, nói:
- Ngươi bây giờ vẫn là Hắc Thiết Cấp đấy.
- Ngươi cho là ta muốn à, muốn thiên phú không thiên phú, muốn tài nguyên không tài nguyên, chỉ có một tấm mặt mũi anh tuấn, có tác dụng gì chứ!
- ???
Trần Thư cùng Từ Tinh Tinh hai người nhìn nhau một cái. Thời điểm ngươi nói những lời này, có thể cạo râu trước không…
Tạ Tố Nam không thấy ánh mắt của hai người, nói:
- Nếu như sự kiện Long Uyên, ta có thể lập công, có lẽ có thể thu được một lượng lớn tài nguyên, sau đó có hy vọng đột phá.
Dứt lời, hắn ta lòng tin tràn đầy xoay người rời đi, chạy thẳng tới trạm xe lửa.
- Một đường đi tốt lắm!
Trần Thư yên lặng bưng ly rượu lên, rải trên đất.
- ???
Tạ Tố Nam lơ đãng quay đầu vừa nhìn, thiếu chút nữa thì lảo đảo một cái ngã xuống, thì ra “Hôm nay muốn đưa ta đi” là có ý nghĩa như vậy.
- Trần Bì, chúng ta làm gì?
Từ Tinh Tinh mở miệng nói, khoảng thời gian này ba đi dạo hết thành phố Nam Giang, các đại trung học,đạo tràng ngự thú, thậm chí ngay cả Trấn Linh Cục cũng đều đi hai chuyến.
Đến đây, người thành phố Nam đều biết hắn Giang trở thành Ngự Long Vệ rồi sao…
Đây không phải là một con chuột thuần túy bị biến thành một con mèo sao?
- Đi chợ đen một chuyến đi.
Trần Thư khẽ mỉm cười, nói:
- Tiệm của ta bày xong cũng không có xử lý.
Hắn đã từng vì kiếm tiền mà mở ra một cửa hàng dược tề lớn.
Nhưng sau đó bởi vì kiếm được quá ít, hắn dứt khoát để cho thu mua ít đồ, không bán dược tề nữa.
Hai người trả tiền, rời đi khỏi tiệm cơm.
- Chờ một hồi không nên kháng cự, để cho ngươi thể nghiệm một chút cảm giác thuấn di.
Trần Thư trên đường chính triệu hoán ra Thỏ Không Gian, coi như Ngự Long Vệ, tự nhiên là có đặc quyền.
Trải qua hai lần thuấn di, hai người đi thẳng tới chợ đen… trong WC công cộng.
- Ngươi tại sao mỗi lần đều thuấn di đến trong WC?
Khóe miệng Tiểu Tinh giật một cái, hai người còn đang ở bên trong một gian.
- Ta gọi cái này là chớ quên sơ tâm!
Trần Thư toét miệng cười một tiếng, nói:
- Ta lần đầu tiên chế thuốc chính là bên trong gian này.
Hắn hồi tưởng lại ban đầu, danh hiệu Dược Tề Sư WC Công Cộng của mình chính là vì vậy mà có được.
- Chế dược tề trong WC…
Tiểu Tinh hiển nhiên nhớ lại trước kia, hiểu rõ tên này kỳ quặc ngay từ khi còn bé.
Hai người đi ra từ bên trong buồng WC, ở trong ánh mắt kỳ quái của người bên cạnh, rời đi WC công cộng.
...
Chợ đen náo nhiệt như cũ, hơn nữa bởi vì có cửa tiệm của Trần Thư, thậm chí trình độ phồn vinh cũng không kém gì thành phố cỡ trung.
Vừa thấy hắn xuất hiện, người ngoài đều rối rít trông lại. Nhưng lại không có cuồng nhiệt đến gần, hơn nữa có một chút kiêng kỵ. Trần Thư coi như là vô địch thế giới, dĩ nhiên là người ái mộ ở khắp nơi. Nhưng ngày thứ nhất hắn không có phòng bị, mặc cho người ái mộ xông tới, vốn tưởng rằng cũng giống như những thần tượng khác vậy, chỉ cần ký tên cho mọi người. Kết quả, một đám người đều đang muốn cào bới quần áo hắn…
Bây giờ hắn đã biết, trong đám người ái mộ của hắn, ít nhiều gì cũng có chút biến thái… Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể “Nhịn đau” dùng túi phân urê bọc một người ái mộ, lúc này mới thay đổi loại trạng thái này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận