Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 449: Áo liệm vĩnh viễn không mục nát

Trần Thư cười cười, nói:
- Chúng ta đều là thanh niên mới văn minh.
Nói xong, hắn thu lại túi phân trên mặt đất, bên trên thậm chí lưu lại vết máu.
- Ha ha…
Đại thúc bảo vệ gật đầu, vốn muốn ngăn cản.
Nhưng bởi vì là bằng hữu của Đại Lực, cộng thêm hai người đều là người của Hoa Hạ Học Phủ, chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt.
Ba người kề vai sát cánh, vô cùng tiêu sái rảo bước vào đại học Linh Trù kinh đô.
Không ít người đều thấy đánh nhau ở cửa trường, theo bản năng không dám tới gần ba người.
- Chào Phương Tư tỷ!
- Chào Đại ca!
Học sinh trong trường đều sợ hãi, Phương Tư vì ra mặt cho Trương Đại Lực, thủ đoạn bạo lực đã khiến toàn trường kinh hãi.
Hiện giờ xem ra, Trần Thư ở bên cạnh dường như còn mạnh hơn một chút.
- Chào mọi người.
Trần Thư cười cười gật đầu, lộ ra vẻ vô cùng hiền lành.
Hắn ôm vai Trương Đại Lực, nói:
- Nói một chút đi, nếu đối nghịch với Đại Lực, chính là đối nghịch với Nam Giang Hãn Phỉ Trần Thư ta.
- Nam Giang Hãn Phỉ…
Sinh viên trong trường đều lầm bầm, nhớ kỹ cái tên này.
Tuy Trần Thư nổi tiếng ở tỉnh Nam Thương, nhưng đến kinh đô thì lại không có tiếng tăm gì, cộng thêm đều là sinh viên, cơ hồ không ai sẽ chú ý chuyện trong trường trung học.
- Trần Bì!
Trương Đại Lực quay đầu lại nhìn, trong mắt có vẻ cảm động.
Trần Thư cười cười, vội vàng nói tiếp:
- Đương nhiên, Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết trở lên thì có thể không đếm xỉa tới lời nói của ta.
Khóe miệng Trương Đại Lực giật giật, quả nhiên là tình nghĩa huynh đệ.
- Bớt nói linh tinh thôi!
Phương Tư vỗ vỗ đầu, Trần Thư ba người cười nói đi tới tầng thực nghiệm của đại học Linh Trù.
- Hôm nay ta tự mình xuống bếp.
rương Đại Lực dẫn theo hai người tới phòng thí nghiệm chuyên thuộc của hắn.
Ặc… Kỳ thật chính là phòng bếp.
nửa tiếng sau, một mâm thịt mãnh thú được bưng lên, mùi thơm tỏa ra bốn phía, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Trù nghệ của Trương Đại Lực là không thể chê được, tuyệt đối là cấp bậc đứng đầu.
Trần Thư lấy ra ba bình rượu, ba người đối ẩm.
Phương Tư nâng chén, cười bảo:
- Sau này, ba người chúng ta đều ở kinh đô, có thể tụ tập mỗi ngày.
Ba người uống một hơi cạn sạch, trên mặt tràn ngập nét cười.
Trần Thư cười bảo:
- Đúng rồi, tiểu Tinh và lão Tạ đều sẽ đến kinh đô học đại học.
- Bọn họ đều tới à?
Trương Đại Lực mở miệng nói:
- Cũng đúng, đại học kinh đô tài nguyên phong phú, chỉ là số lượng dị không gian đã không phải là thành thị khác có thể so sánh.
Nếu không trấn áp dị không gian, đó chính là nguy cơ tiềm tại.
Nếu có thể phòng thủ, vậy có nghĩa là đại lượng tài nguyên ngự thú.
- Xem ra Nam Giang Hãn Phỉ ta nhất định sẽ dương danh lập vạn ở kinh đô.
Trần Thư nhếch miệng cười, trong mắt có vẻ chờ mong.
Nam Giang Thị quá nhỏ, thật sự không đủ cho hắn giày vò.
Mấu chốt là gây ra động tĩnh lớn cũng không thể truyền khắp cả nước,
Nhưng kinh đô thì khác, là thủ đô, một khi xuất hiện tình trạng, khẳng định là cả nước đều biết.
Rượu quá ba tuần, ba người lâu ngày gặp lại, tất nhiên là nói cười không ngừng.
Trần Thư gắp một miếng thịt mãnh thú, mở miệng nói:
- Đúng rồi, nói đến thực đơn Khế Ước Linh, ngươi thu xếp cho ta đi.
Miệng Trương Đại Lực khẽ nhếch lên, kinh ngạc nói:
- Chúng ta nói đến thực đơn lúc nào?
Ngươi có thể đừng cường hành chen đề tài vào không?
Vừa rồi đang nói chuyện tiểu Tinh và lão Tạ mà.
Trần Thư ho khan một tiếng, thong dong điềm tĩnh nói:
- Đừng quá để ý chi tiết.
Trương Đại Lực lắc đầu, hỏi:
- Ngươi muốn thực đơn cấp bậc gì?
- Còn có chia cấp bậc à?
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Khẳng định là cao cấp nhất rồi.
Đối với người bị chứng cưỡng bức như hắn mà nói, bồi dưỡng dược tề cũng là siêu hoàn mỹ, tất nhiên không được dùng thực đơn quá thấp.
- Cái này á…
Trương Đại Lực gãi gãi đầu, có chút khó xử nói:
- Ta vừa mới nhập học, chưa phối ra được thực đơn, làm thức ăn gia súc thì chỉ có thể cho Khế Ước Linh ăn.
Khế Ước Linh chủng loại và cấp bậc khác nhau, ẩm thực mỗi ngày tất nhiên sẽ khác nhau,
Nếu là thực đơn Linh Trù đỉnh cấp đặc chế, trường kỳ phục dụng có thể đề thăng thực lực không nhỏ.
- Chỉ có thể bảo đạo sư của ta làm, nhưng sư phụ của ta chỉ coi trọng thiên tài.
Trương Đại Lực lại mở miệng nói:
- Nếu thất bại, ta có thể nhờ Lâm học tỷ hỗ trợ, nàng ta có thể phối thực đơn.
- Chỉ coi trọng thiên tài?
Trần Thư mỉm cười, mở miệng nói:
- Vậy không phải là đang đọc chứng nhận thân phận của ta à?
- ...
- Ha ha…
Hai người cùng nhìn lại, vẻ mặt cười nhạo, chưa từng thấy người không biết xấu hổ như vậy.
Ba người nói chuyện về kinh lịch của mình, bất kể là tách ra bao lâu, quan hệ với nhau vẫn không có biến hóa.
...
Sáng sớm hôm sau, Trương Đại Lực dẫn theo Trần Thư tới văn phòng của đạo sư.
- Muốn ta hỗ trợ phối thực đơn?
Một nữ tử trung niên nhướng mày, quan sát Trần Thư một phen.
Trình Thanh là giáo thụ đại học Linh Trù kinh đô, nàng ta sẽ sẽ chỉ phối thực đơn cho cường giả, hơn nữa giá rất cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận