Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 389: Ta chịu được, ta nhất định chịu được (2)

- Phải thua à?
Trần Thư thở dài, nếu là tác chiến đơn thể, Sử Lai Mỗ tất nhiên là Vương Giả tuyệt đối, đáng tiếc đoàn đội chiến đích xác làm liên lụy tới hắn.
Nhưng cho dù là thua, Trần Thư vẫn sẽ được coi là đệ nhất nhân trong học sinh cấp ba của tỉnh Nam Thương.
Trong phút chốc, một tiếng hót vang vọng trong Đấu Linh Trường!
Hai mắt Hỏa Diễm Điểu tràn ngập quật cường, không ngừng vỗ cánh, lại bay lên.
- Có cần liều như vậy không, vẫn có thể chiến đấu à?
- Vì một thứ hạng, không đến mức phải như vậy chứ?
Trong lòng người xem đều cả kinh, Hỏa Diễm Điểu vừa rồi đã không còn năng lực chiến đấu, lúc này cường hành chiến đấu, hoàn toàn chính là dựa vào một phần ý chí lực.
Sự bất khuất trong lòng Hứa Tiểu Vũ ảnh hưởng tới Khế Ước Linh, khiến nó lại giương cánh bay cao!
- Tiểu Vũ, từ bỏ đi.
Trần Thư nhướng mày, lắc đầu.
Lúc này Hỏa Diễm Điểu đã là nỏ mạnh hết đà, nếu kiên trì chiến đấu, thậm chí sẽ có khả năng tử vong.
Nó chỉ là Hỏa Diễm Điểu, không phải Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh!
- Ngươi nắm lấy cơ hội!
Song quyền Hứa Tiểu Vũ hơi nắm lại, vẫn không thu hồi Hỏa Diễm Điểu.
Tuy chiến thuật của Nam Thương Nhất Trung bá đạo, nhưng kỳ thật chỉ cần có người phá được tuần hoàn khống chế, là lập tức có thể cởi bỏ.
Hai mắt Hỏa Diễm Điểu lấp lánh quang mang kỹ năng, cả người tắm máu mà chiến, trực tiếp lao về phía Cực Băng Giác Lộc tốc độ chậm nhất!
- Đội trưởng, làm sao bây giờ?
Đội viên Tô Duy Vận mở miệng hỏi, hiện tại nàng ta đã là tiến thối lưỡng nan.
Nếu mặc kệ Hỏa Diễm Điểu, Khế Ước Linh sẽ bị thương, nhưng nếu sử dụng kỹ năng, lại phá đi tuần hoàn khống chế.
Tạ Phong Ngữ mở miệng nói:
- Ngươi giải quyết Hỏa Diễm Điểu trước.
Trong phút chốc, Hỏa Diễm Điểu và Cực Băng Giác Lộc đã chém giết!
Kết quả không cần nói cũng biết, Hỏa Diễm Điểu lại bị thương, không có một chút sức chống lại.
Nhưng ít ra tạm thời cũng cầm chân được một con Khế Ước Linh cấp S.
Òm ọp.
Sử Lai Mỗ không ngờ sử dụng kỹ năng xung phong, lao tới hai con Khế Ước Linh cấp S còn lại.
Cuối cùng, Sử Lai Mỗ màu vàng lại có thể đại hiển thần uy!
- Khống chế đã.
Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu và Thiên Tử Lôi Thú lập tức phóng thích kỹ năng khống chế còn lại, kéo dài một đoạn thời gian.
Nhưng cấp bậc của xung phong thật sự quá cao, vẫn chưa kết thúc hiệu quả.
Rầm rầm rầm!
Trên người Sử Lai Mỗ cuối cùng đã không còn trạng thái tiêu cực, tốc độ tăng cao.
Mắt thấy cự ly bị kéo gần, nó phóng thích Bạo Lực Tọa Sát, mục tiêu trực tiếp nhắm vào Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu trên trời.
Đối phương là thuộc về hệ phi hành, sức phòng ngự nhất định cực thấp.
Huyết Đồng Điểu hót dài một tiếng, trong mắt có vẻ hoảng loạn, lập tức vỗ cánh bay cao.
Vù vù!
Miệng Sử Lai Mỗ há ra, Phong Tức cộng với Ngự Phong Chi Lực đồng thời được phóng thích, trực tiếp nghịch chuyển phương hướng phi hành của bản thân.
- Quá nhanh!
Song quyền Giang Mặc nắm chặt lại, thần sắc vô cùng ngưng trọng, chỉ thấy Sử Lai Mỗ đã đến gần rồi.
Hiện giờ Thiên Tử Lôi Thú ở phía dưới đã không có kỹ năng, chỉ có thể giương mắt nhìn.
- Ta chịu được! Ta nhất định chịu được.
Giang Mặc nói thầm, giống như đang thôi miên bản thân.
- A.
Một tiếng hét thảm truyền đến, Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu trực tiếp bị một cái mông to lớn đè lên, con ngươi lồi cả ra.
Chỉ có Khế Ước Linh thực sự thể hội mới biết mông của Sử Lai Mỗ nặng cỡ nào!
- Òm ọp! Òm ọp!
Trần Thư không lưu thủ, cần phải mau chóng loại bỏ đối phương!
Chỉ thấy Sử Lai Mỗ không ngừng phát ra thanh âm sung sướng, loạng choạng thân thể, hận không thể trực tiếp nghiền Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu thành bụi phấn.
- Đủ rồi. Đủ rồi.
Trong lòng Giang Mặc có cảm ứng, lập tức lên tiếng.
Hắn chịu được… Cái rắm!
Nói xong, hắn trực tiếp thu lại Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu.
Hắn không muốn vì một trận thi đấu mà khiến Khế Ước Linh lưu lại di chứng.
Khế Ước Linh cấp S lúc ban đầu là cực kỳ quý giá, cho dù là trở thành Ngự Thú Sư cao cấp, cũng thuộc về vị trí chủ lực.
- Tiếp theo cư giao cho ta đi!
Thần sắc Trần Thư khẽ động, mở miệng nói.
Hiện giờ đối phương đã thiếu đi Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu, không thể một mực khống chế Sử Lai Mỗ.
Hứa Tiểu Vũ gật đầu, thu hồi Hỏa Diễm Điểu đã yếu ớt thoi thóp.
Hiện giờ trong sân chỉ còn lại ba con Khế Ước Linh.
Thiên Tử Lôi Thú và Cực Băng Giác Lộc Cấp S đứng cùng nhau, nhìn quái vật to lớn phía trước.
Chúng không ngờ có chút sợ hãi.
Tiếng hót vừa rồi của Ám Ảnh Huyết Đồng Điểu vẫn sờ sờ trước mắt, quả thực chính là khiến người thấy thương tâm, người nghe rơi lệ.
- Xem ra các ngươi phải thua rồi.
Trần Thư nhếch miệng cười, Nam Thương Nhất Trung đích xác cực kỳ cường đại, các loại kỹ năng khống chế đủ để khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Nhưng đáng tiếc, quá nhiều kỹ năng khống chế có nghĩa là thương tổn không đủ.
Mà Khế Ước Linh của đối phương đều thuộc về kỹ năng nguyên tố, vừa hay Sử Lai Mỗ lại lĩnh ngộ thiên phú kháng tính.
Tuy ước chừng ăn hai đợt kỹ năng khống chế năng, nhưng vẫn không bị thương nặng.
- Òm ọp, òm ọp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận