Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 412: Ngươi xem đi, thứ này chó cũng không ăn

- Nhân loại đều ăn loại đồ ăn này à?
Trong mắt Quang Dực Điểu lĩnh chủ lộ ra vẻ nghi hoặc, thứ này có mà là dạ dày sắt cũng không chịu được.
Một lát sau, nó cọ cọ hoa cúc trên cỏ, trực tiếp giương cánh bay cao về lại trong tộc quần.
Vốn tưởng rằng ỉa một lần là xong, nhưng ác mộng của nó chỉ vừa mới bắt đầu. . .
Phán đoán của Trần Thư không sai, cho dù là Ngự Thú Sư cấp Hoàng Kim ăn vào cũng sẽ ỉa tới hoài nghi nhân sinh…
Cứ cách năm phút đồng hồ, Quang Dực Điểu lĩnh chủ sẽ phải phóng thích một lần, nếu không thật sự sẽ đau đớn khó chịu.
Hai tiếng trôi qua, Quang Dực Điểu Vốn soái khí đã biến thành uể oải ủ rũ, bộ dạng giống như bị hút cạn.
Tuy thực lực của nó không chịu ảnh hưởng quá lớn, nhưng trong lòng lại rất uất nghẹn, uy nghiêm của lĩnh chủ đã biến mất không còn sót lại chút gì.
Cuối cùng, chúng cũng về tới lãnh địa.
Trên một gò núi, đàn Quang Dực Điểu sống ở trên đỉnh núi, nhìn ánh trăng sáng tỏ, nghe thanh âm ‘Bùm bùm’ từ dưới chân núi truyền đến.
Toàn bộ bọn chúng đều lâm vào trong trạng thái ngây đơ.
Mùi hôi thối truyền đến, khiến các Quang Dực Điểu giận mà không dám nói gì.
Xa xa, ba người Trần Thư ôm miệng mũi, một đường đi theo.
Từ Tinh Tinh nói:
- Trần Bì, ngươi con mẹ nó không ngờ lại hạ thuốc xổ? Hơn nữa sao lại mạnh như vậy?
- Chơi thôi, chơi thôi.
Trần Thư cười đầy tự hào, không ngờ thuốc xổ mà mình phối loạn, lại hữu dụng với lĩnh chủ cấp Hắc Thiết.
Đáng tiếc không phải thuốc xổ của hệ thống phần thưởng, nếu không nhất định có thể khiến Hắc Thiết Lĩnh Chủ ỉa tới chết.
Có điều dược tề mình phối trí cũng được, ít nhất thì phí tổn rẻ, chắc có thể làm suy yếu một chút thực lực của đối phương.
Về phần tác dụng phụ, chỉ có chút ảnh hưởng tới hoàn cảnh sinh thái của dị không gian mà thôi…
- Mẹ nó, thằng ôn này không phải hạ thuốc độc, mà là hạ thuốc xổ?
Xa xa vẻ mặt Đỗ Minh đã đờ đẫn, không ngờ lại thái quá như vậy.
Ba người đã không còn cần Trùng Điệp để chỉ dẫn phương hướng.
Chỉ là thuận theo mùi cũng có thể tìm thấy lãnh địa của Quang Dực Điểu.
- Mẹ kiếp, không ngờ vẫn đang ỉa.
Trần Thư lập tức thấy vị trí của Quang Dực Điểu lĩnh chủ, không ngờ đang ngồi dưới núi.
Ánh trăng tỏa ra, trong mắt nó cũng đầy vẻ phiền muộn và u buồn.
Bộ dạng như vậy bảo nó phải đối mặt với tộc nhân của mình thế nào?
Lôi Điểu biến dị thu liễm khí tức, từ từ tiến tới vị trí cách Quang Dực Điểu lĩnh chủ mấy trăm mét.
Lúc này Quang Dực Điểu trên đồi núi đều ôm miệng mũi, bộ dạng không thể chịu nổi, hoàn toàn không chú ý thấy ba người đang tới.
- Ta lên trước.
Trần Thư đảo mắt, bảo hai người ở lại tại chỗ.
Một mình hắn dựa vào sự che giấu của mặt cỏ, bò rạp tiến về phía trước.
Tuy thân thể đã trải qua cường hóa, nhưng khẳng định là không bằng được hung thú, không thể kinh động tới đối phương.
Hơn nữa lúc này Quang Dực Điểu lĩnh chủ đang chuyên tâm ngồi ỉa, hoàn toàn không có thời gian để ý tới xung quanh.
- Mẹ nó, đúng là thối quá.
Trần Thư từ trong balo lấy ra một cái túi phân rách, làm thành mặt nạ bảo hộ, chùm lên đầu mình.
Cự ly giữa hai bên dần dần ngắn lại.
- Được rồi.
Hai mắt Trần Thư nghiêm lại, chỉ thấy không gian phía trên Quang Dực Điểu lĩnh chủ vỡ ra, một con đại tiện thú màu vàng lập tức xuất hiện, thần sắc kiên nghị ngồi xuống.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ gáy dài một tiếng, chỉ cảm thấy thân thể vô cùng dễ chịu, trực tiếp không chú ý thấy bóng râm đang bao phủ mình.
Ầm!
Trong phút chốc, Sử Lai Mỗ ngồi xuống, trực tiếp ép lên.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ giãy dụa, nhưng không chống đỡ được thứ lớn như vậy.
- Đúng là vô cùng đơn giản.
Trần Thư tiêu sái đứng dậy, vỗ tay, không ngờ tính cảnh giác của đối phương lại kém như vậy.
Thuộc về loại bị đi ỉa tới tâm trí ngây đơ rồi.
Hai người Từ Tinh Tinh nhận được tín hiệu, Lôi Điểu biến dị bay nhanh đến gần Quang Dực Điểu lĩnh chủ.
- Cất cánh trước đã.
Lúc này trên đồi núi có hơn một ngàn con Quang Dực Điểu, hơi sơ ý chút là có thể miểu sát bọn họ.
Ba người ngồi trên Lôi Điểu biến dị, ở trên mặt đất chỉ để lại một Sử Lai Mỗ màu vàng.
- Gừ gừ!
Husky ở trên lưng chim kêu to một tiếng, hai mắt lấp lánh quang huy kỹ năng.
Rầm rầm rầm!
Năm quả cầu lửa vô cùng chính xác bay về phía đầu của Quang Dực Điểu lĩnh chủ, máu tươi bắn ra, trực tiếp khiến nó bị thương.
Cùng lúc đó, Sử Lai Mỗ không ngừng vặn vẹo mông.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ đau đớn, đồng thời ý thức được nguy cơ, trực tiếp lay động thân thể.
Thiên phú và kỹ năng của nó đều bị phong ấn, dựa vào lực lượng của bản thân, hoàn toàn là không thể đánh văng được đại gia hỏa trên người.
Hơn một ngàn con Quang Dực Điểu trên núi nghe thấy tiếng kêu cứu của lĩnh chủ.
Trong phút chốc, hơn một ngàn đôi quang dực xòe ra, tràn ngập ánh sáng mộng ảo!
- Đừng đón đỡ!
Trong mắt Trần Thư xuất hiện vẻ ngưng trọng, hơn một ngàn con Quang Dực Điểu, toàn bộ đều phóng thích kỹ năng, Husky cũng có khả năng bị miểu sát.
Đàn Quang Dực Điểu nhìn ba người, nhưng không công kích, mà là đi tới gần lĩnh chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận