Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1716: Mua…một bài giáo huấn (2)

Trần Thư vừa nghĩ, hai tay cũng vừa chuẩn bị móc ra tàng hình dược tề phiên bản tăng cường.
Lão Kiều vừa muốn trả lời, lập tức thần sắc biến đổi ngưng trọng, nói:
- Bọn chúng tới rồi…
Ngay lúc này, từ phía xa một con sinh vật hình người chậm rãi tới gần.
Nó thân cao hai mét, làn da trắng nõn như ngọc, nhìn qua giống hệt con người, chỉ là trên đầu nhô ra hai chiếc sừng, con ngươi cũng mang màu tím đậm nguyên thủy, sau lưng mọc ra một đôi cánh màu đỏ rực.
- Tới rồi sao?
Ác ma miệng nói tiếng người, trên tay còn xách theo một cô gái đang bất tỉnh.
Nhìn qua hình dáng, lại là Kiều Na của Tự Do liên minh!
- Có thể giao nàng ta cho ta không?
Thần tình trở nên trầm trọng, lão Kiều nhanh chóng triệu hoán ra ba con khế ước linh.
Một con cự sư to lớn, phát ra từng luồng ánh sáng màu vàng óng, làm người khác không dám nhìn thẳng.
Một con truyền kỳ khế ước linh khác, thạch cự nhân khổng lổ cao hơn mấy chục mét, từng khối nham thạch trên người nhô lên nhìn tựa cơ bắp, tràn ngập cảm giác áp bách, chỉ có điều trong hai mắt nhìn qua đang rất mệt mỏi, giống như đang bị trọng thương sau một cuộc chiến.
Trong ba con khế ước linh, đáng sợ nhất có lẽ là một con khoác trên mình bộ khải giáp màu vàng, sau lưng ba cặp cánh thiên sứ đung đưa theo gió.
Nó cùng với khế ước linh cấp SSS của Kiều Na đều thuộc một bộ tộc, chỉ có điều một con thuộc ấu niên kỳ, một con đã trưởng thành.
- Lão quỷ, xem ra người rất coi trọng nàng ta…
Thú Hoàng cười khẩy, vừa nói cánh tay vừa giữ Kiều Na ném mạnh ra xa.
Hai mắt nó tử quang chập chờn dao động, ngay lập tức, một vết sáng tím xuất hiện lao nhắn về phía Kiều Na.
Khế ước linh hình thiên sứ của lão Kiều khuôn mặt khẽ động, trên tay phải nhanh chóng xuất hiện một cây trường cung màu vàng.
Một cây mũi tên màu vàng lập tức hiện ra, bóng tối gần ngàn mét xung quanh lập tức bị ánh sáng vàng óng xua tan, mang theo sức mạnh vô tận, bay thẳng về phía tử quang.
Cũng ngay tại lúc công kích hai bên sắp đụng độ trong nháy mắt.
Trần Thư ra tay.
- Vù, vù ~
Thỏ Không gian thần sắc nghiêm túc, lập tức xuất hiện một đạo không gian ấn ký, xuất hiện trên người Kiều Na lúc này đang hôn mê.
Đang muốn truyền tống nàng ta rời đi, bỗng xuất hiện một cỗ lực lượng quấy nhiễu phá hủy.
Thần kỹ không gian bí lực vậy mà bị phá giải!.
Không chút chần chờ, Thỏ không gian liên tục ném ra hơn trăm cái không gian ấn ký.
Cuối cùng, cường đại lực lượng truyền tống bạo phát, cưỡng ép mang Kiều Na dịch chuyển đến bên cạnh Trần Thư.
- Vẫn còn thở ….
Trần Thư mở miệng khẽ nói, trong mắt lo lắng giảm bớt.
Nếu thật sự cứu được mà chỉ là một thi thể, xác suất lớn cũng không lấy được Huyết mạch châu.
- Rất tốt!
Lão Kiều gật đầu, nói:
- Ngươi mau dẫn nàng ta đi trước, việc còn lại để ta.
- Đi dễ vậy sao?
Một đạo thanh âm lạnh lùng, truyền tới.
Bỗng nhiên đầy trời tử quang biến mất, xung quanh đen tối giống như Sào huyệt ác ma, tử nguyệt không hiện ra.
Trần Thư vội ngẩng đầu, cặp mắt nhanh chóng biến đổi.
Trên bầu trời không biết từ lúc nào xuất hiện một Biên bức cực kỳ khổng lồ.
Nó thật sự quá lớn, hai cánh như một bức màn phủ kín không trung, cặp mắt màu tím phát ra sát ý, lạnh lùng đang nhìn về phía hai người bên dưới.
Lại thêm một con Thú Hoàng xuất hiện !
Thiên sứ màu vàng hét lớn, trong tay trường cung bị kéo thành hình bán nguyệt, một đợt kỹ năng mới hiện ra.
Chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn mũi tên màu vàng nhanh chóng bay nhanh về phía khổng lồ cự bức !.
Rầm, rầm, rầm!
Cùng lúc đó, một tiếng gào thét từ phía lôi thú phát ra, bên trên ba chiếc đuôi lôi quang cuồn cuộn bao phủ, lôi nguyên tố trong cơ thể mãnh liệt dâng trào.
Một đạo lôi đình kết giới xuất hiện, tốc độ cực nhanh khuếch tán ra xung quanh.
Trong chớp mắt va chạm với kết giới màu đen của cự bức, âm thầm vang vọng kịch liệt tứ phía, toàn bộ dị thế giới giống như đang run rẩy.
- Đi mau.
Vẻ mặt Lão Kiều vô cùng nghiêm trọng, vội vã hét lớn:
Nhưng khi ánh mắt lão khẽ liếc qua chỗ Trần Thư, hắn ta đã sớm biến mất từ lúc nào không biết.
- Má nó, quá khủng khiếp…
Phía xa mấy vạn mét, Trần Thư đã sớm mang theo Kiều Na rời xa chiến trường.
Trước khi hai bên kết giới kịp va chạm, hắn ta đã mượn nhờ lực lượng của không gian bí lực rời xa nơi đây, căn bản là không cần lão Kiều nhắc nhở!.
- Rầm rầm rầm!
Trần Thư quay đầu nhìn lại, ngay lập tức cả người trở nên chấn động.
Chỉ thấy lôi điện chằng chịt bắn phá mặt đất, toàn bộ Dị không gian dường như cũng đang rung chuyển theo, một cảnh tượng đáng sợ hủy diệt thế giới.
Trong phút chốc, một con Biên Bức to lớn xuất hiện, miễn cưỡng dùng đôi cánh bao lấy toàn bộ sấm sét, vang lên âm thanh rầm rầm.
Lúc này, đầu của nó hơi lệch, ánh mắt u ám nhìn về phía Trần Thư đang ở cách đó mấy vạn mét.
- Dẹp đi! Mẹ nó còn dám lớn hơn nữa không nào?
Thân thể Trần Thư chấn động, Biên bức trước mặt này rõ ràng đã lớn hơn trước gấp mấy chục lần, Tiểu Hoàng cũng chả là gì với nó. Hắn không hề do dự, một lần nữa sử dụng thuấn di tức thời kéo dài khoảng cách. May mắn thay, mục tiêu của thú Hoàng là Lão Kiều. Trần Thư chỉ mới Hoàng Kim cấp. Trước mặt bọn chúng hắn chỉ như con kiến hôi mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận