Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 276: Nói cho ta biết! Chúng ta thiếu cái gì (1)

- Cũng đúng, chẳng lẽ là Slime biến dị gì đó?
Trần Thư đứng ở trên tiểu bình đài, nhìn xuống chiến trường ở phía dưới.
Chỉ thấy hắn không nhanh không chậm lật ba lô lên, lấy ra một cái loa phóng thanh, nhấn vào đoạn đối thoại sớm đã được ghi lại.
- Các vị Ngự Thú Sư, chú ý đây! Tội phạm Nam Giang xuất chiến, ta hi vọng các vị có thể có một chút tự mình biết mình, trực tiếp đầu hàng, đừng chống lại một cách vô vị! Sẽ không có người thanh toán tiền thuốc men chữa trị cho các ngươi đâu!
Khi nghe thấy bản ghi âm bên trên loa được mở ra, toàn bộ người bên trong Đấu Linh Trường đều choáng váng.
Không ngờ lại coi nơi này như một chợ rau rồi đúng không?
- Đúng là nghé con không biết sợ chết.
Hứa Dương lắc đầu, chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường.
Một học sinh vậy mà ngông cuồng đến như vậy, còn có thiên lí nữa không?
- Ta sẽ cho ngươi biết, Ngự Thú Sư chân chính, không phải là người mà những bông hoa trong nhà kính như nhóm các ngươi có thể so sánh được!
Trần Thư chỉ chỉ phía dưới sân thi đấu, thiện ý nhắc nhở:
- Đại ca, ta cảm thấy có lẽ ngươi nên xem trước tình hình của Khế Ước Linh một chút…
Hứa Dương hơi giật mình, cúi đầu xem xét, mắt lập tức trừng lớn.
Vãi, từ nơi nào xuất hiện một viên cầu lớn màu vàng vậy?
Ngoài ra, con mẹ nó Khế Ước Linh của ta đâu?
Bên trong Đấu Trường Linh, toàn trường yên tĩnh không tiếng động, lần lượt phản ứng lại, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hoàng, thậm chí không ít người còn đứng bật dậy.
Slime khủng bố khoảng chừng hai mươi mét đang ngủ ngon lành, thân thể hơi vặn vẹo, dường như là đang ma sát với mặt đất.
Mà Hỏa Diễm Lang trước đó ngửa mặt lên trời gầm thét sớm đã không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa rồi.
Trên trán Hứa Dương có mồ hôi lạnh toát ra, hắn mơ hồ nghe được tiếng khóc thút thít của Khế Ước Linh, dường như là sắp sửa chết bất đắc kỳ tử rồi.
Không phải là đang ở dưới mông của đối phương đấy chứ…
- Ta… Ta nhận thua!
Trong mắt Hứa Dương lộ vẻ không cam lòng, nhưng lại chỉ có thể chấp nhận.
Một giây trước hắn ta còn đang nói những lời thô bạo, kết quả cái tát vào mặt luôn đến bất ngờ mà chưa kịp chuẩn bị trước.
- Ta đã nói rồi, sẽ không có người thanh toán tiền thuốc men chữa trị cho các ngươi đâu.
Trần Thư lắc đầu, thu hồi Slime vào.
Slime vừa biến mất không thấy đâu, mặt đất phía dưới lập tức xuất hiện một vũng máu, đang nằm trong vũng máu là một con Hỏa Diễm Lang.
Nó khó nhọc ngẩng đầu lên, nhìn về phía chủ nhân, trong ánh mắt tràn ngập ý vị không thể hiểu được, dường như là đang nói: Con mẹ nó ta cũng sắp chết đến nơi rồi, ngươi còn có tâm trạng giả vờ à…
- Thật là khiến người ta khó có thể tưởng tượng được, Trần Thư đến từ Nam Giang Nhị Trung vậy mà đã giành được thắng lợi rồi!
Người chủ trì đi tới bên trong Giác Đấu Trường, gương mặt hiện lên vẻ khó có thể tin được.
Mỗi năm lớp đặc huấn lớp mười hai đều sẽ đến nơi này để rèn luyện kỹ xảo chiến đấu, nhưng bắt đầu của sự lịch luyện luôn là bị Ngự Thú Sư đồng cấp chèn ép.
Kinh nghiệm chiến đấu của hai bên đều không phải cùng một cấp bậc.
Ai biết trận đầu tiên của hôm nay, với tư cách là học sinh, Trần Thư vậy mà lại làm cho danh tiếng bao lâu nay của Ngự Thú Sư bị ảnh hưởng rồi.
Thời đại bây giờ biến đổi rồi ư…
Trần Thư không vội vàng, thong dong nhìn về phía khán giả ở bốn phía xung quanh, lại mở ra một đoạn ghi âm khác trong loa.
- Ta nói lại một lần nữa, gặp phải tội phạm Nam Giang ta thì trực tiếp đầu hàng đi! Nhất định không được ôm trong lòng ý nghĩ may mắn! Kẻ xui xẻo đối diện ta đây chính là ví dụ!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều xám mặt không nói nên lời, không ngờ rằng vừa mới bắt đầu lại lập tức gặp phải học sinh dũng mãnh như vậy.
Hứa Dương ở đối diện mặt mũi đều xanh mét cả rồi, ngươi thật sự là ức hiếp người quá đáng!
- Ta nhất định sẽ quay lại…
Hắn ta lặng lẽ thu hồi Hỏa Diễm Lang, rời khỏi Đấu Linh Trường.
Trần Thư thì thu loa phóng thanh vào lại ba lô, quay trở về gian phòng.
- Lão sư, mạnh! Không phải là mạnh bình thường đâu!
Trong mắt Âu Dương Bảo tràn ngập sự sùng bái, đây mới gọi là Lão m Bỉ (*)!
(*) Lão m Bỉ: mô tả những người trông có vẻ vô hại đối với con người và động vật, nhưng thực sự có một trái tim sâu sắc
Hắn ta cảm thấy đạo lí đánh lén mà hắn ta đã lĩnh ngộ được thật sự chỉ là một chút da lông mà thôi.
Ngay từ đầu khi Trần Thư đã mở loa ra đã trực tiếp thu hút ánh mắt của mọi người, Slime bên dưới thì thừa cơ tập hợp các thủ thuật, yên lặng không phát ra tiếng động mà giải quyết Hỏa Diễm Lang.
Trong suốt quá trình đều nước chảy mây trôi, tuyệt đối có thể gọi là sách giáo khoa mẫu của giới đánh lén.
Tất cả mọi người trong lớp đặc huấn đều đứng lên, ánh mắt phức tạp, không biết nên nói cái gì.
- Kỹ thuật cơ bản thôi! Đều ngồi xuống đi!
Trần Thư vẫy vẫy tay, một bộ dạng hết sức khiêm tốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận