Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1484: Có lẽ đó là điều bình thường

Hai người họ quay sang nhìn nhau, trong lòng thầm thở dài.
- Tên này vô liêm sỉ vậy, vậy mà bên cạnh hắn lại có người bình thường.
Trần Thư nhìn mắt Trương Đại Lực như có ánh sáng vậy, hắn nói với vẻ ái ngại.
- Ờm… xin lỗi… ta cứ coi nó là cuộc thi của Ngự Thú Sư bọn ta.
Khi đó, tất cả các nhân viên phụ trách trong cuộc thi Ngự Thú Sư thế giới đều hắt xì một cái.
- …
Phù Ninh và Tạp Kha nhìn Trần Thư, trong lòng thở dài một hơi, may mà có ngươi.
- Được rồi, đi thôi.
Phù Ninh không muốn nghe Trần Thư nói nhảm nữa, dẫn hai người đến lãnh địa Nam Thanh quốc.
Vừa đến đường bờ biển, những người ở bên dưới đều nhìn về phía Trần Thư trên bầu trời, trong mắt chứa đầy sự kinh ngạc, sùng bái và có chút sợ hãi.
- Chào mọi người! Chào mọi người!
Trần Thư vẫy vẫy tay nhìn xuống dưới, không ngờ rằng người hâm mộ của mình lại phân bố toàn thế giới như vậy.
Có phải bản thân có hơi lạnh lùng quá không?
Vốn dĩ hắn muốn xuống dưới giao lưu một phen nhưng vừa đến gần thì đám người phía dưới lại từ từ cách xa ra…
- …
Lúc này, chỉ cần hắn đến gần thì những người đó sẽ lùi lại, khung cảnh có hơi kỳ cục…
- Không phải nói là fan hâm mộ sao…
Khóe môi Trần Thư giật giật, đây là tình huống gì vậy?
Mặc dù những người này sùng bái sức mạnh chiến đấu Trần Thư nhưng lại không muốn đến gần, ai làm cho đạn hạt nhân dị tượng ở phía xa còn chưa hoàn toàn tiêu tan chứ…
Với cảnh tượng như vậy, thật sự cảm giác như những fan hâm mộ này chỉ thích vẻ bề ngoài thôi..
- Haizzz…
Trần Thư thở dài một hợi, rời khỏi đường bờ biển.
Rất nhanh, bốn người đến một thành phố gần đường bờ biển.
Phong cách kiến trúc của Nam Thanh quốc có khuynh hướng nghiêng về phương đông nhưng lại hơi thô kệch và hào phóng, thậm chí cảm giác có hơi hoang sơ.
Phù Ninh do dự một lúc, nói:
- Này, trong thành thị không thể sử dụng Khế Ước Linh, xin lỗi nhé…
Trần Thư gật đầu, ngược lại không quấy rối mà nhanh chóng thu Khế Ước Linh về lại Ngự Thú Không Gian.
Phù Ninh mở miệng nói:
- Ta dẫn các ngươi đến thành phố Nam Thanh trước.
Hai người họ với tư cách là người mạnh nhất của Bắc Linh Thất quốc, đương nhiên là có thể sử dụng Khế Ước Linh bất cứ lúc nào nếu không làm sao bảo vệ cư dân?
- Được.
Trần Thư gật đầu, cùng với Trương Đại Lực đi lên Kim Sắc Khổng Tước của Phù Ninh.
Và một phần sự chú ý của hắn đã được dồn vào nửa lọ tàng hình dược tề nhỏ trong Hệ Thống Không Gian.
Nếu đối phương thực sự có ý đồ xấu, điều đầu tiên là hắn có thể giữ lại mạng sống .
Kim Sắc Khổng Tước là Khế Ước Linh Phi Hành Vương Cấp, tốc độ đương nhiên là tốt nhất trong cả nước.
Trong vòng chưa đầy mười phút, bốn người đã đến thủ đô thành phố Nam Thanh!
- Cuối cùng cũng đến rồi!
Vẻ mặt của Trương Đại Lực trở nên hưng phấn, khắp nơi trong thành phố đều có thể nhìn thấy các loại nét chữ của lễ Thực Thần.
Mà mỗi biểu tượng của một kỳ lễ Thực Thần đều là một con Thực Thiết Sư đội mũ đầu bếp trông rất ngây thơ.
Đây cũng là một biểu tượng được tạo ra bởi thế hệ đầu tiên của Thực Thần và nó đã được sử dụng cho đến ngày nay.
- Hai vị nghỉ ngơi cho thật tốt, nếu như có cần giúp gì thì có thể nói với nhân viên công tác.
Phù Ninh đưa hai người đến tửu điếm cao cấp nhất thành phố Nam Thanh, nơi các tuyển thủ của cuộc thi này sẽ tạm trú.
- Ừm, được.
Trương Đại Lực gật đầu nói:
- Phù Ninh tiền bối, ngài cứ đi làm việc trước đi, không cần đi cùng bọn ta.
Hai người Phù Ninh đang chuẩn bị rời đi, dường như lại nghĩ tới điều gì đó.
Hắn ta mở miệng nói:
- Ta sẽ để lại số điện thoại riêng cho ngươi. Nếu có tình huống khẩn cấp, có thể trực tiếp thông báo cho ta.
Rõ ràng, để đề phòng Trần Thư xảy ra chuyện hoặc bị ám sát, hắn ta vẫn phải chuẩn bị một chút.
- Cảm ơn tiền bối.
Trần Thư lấy số, đương nhiên hiểu được tâm tư của đối phương.
- Thật sự rất thoải mái.
Trần Thư nằm trên giường lớn tự nhủ:
- Cuối cùng thì ta cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi.
Trương Đại Lực ngồi trên ghế sô-pha, đang cầm tập tài liệu nhỏ, trong mắt mang theo chút suy tư.
- Đại Lực, ngươi đang nhìn cái gì vậy?
Trần Thư vươn vai một cái, đồng thời tiến đến gần.
Chỉ thấy rất nhiều ảnh in trên tập tài liệu nhỏ, bên dưới có giới thiệu thông tin chi tiết.
- Không phải là ảnh chụp sao? Sao lại đặt ở đây? Quả nhiên Nam Thanh quốc thật sự rất cao cấp!
Trần Thư nhướng mày, sau đó than thở:
- Không phải, tại sao trên đây là nam? Khẩu vị nặng như vậy sao?.
- …
Sắc mặt Trương Đại Lực không đổi nhìn qua, chậm rãi nói:
- Đại ca, mẹ kiếp đây là thông tin tuyển thủ!!
- …
Vẻ mặt của Trần Thư sững lại nói:
- Ơ… Ta tưởng ngươi nhặt nó ở phía sau cửa tửu điếm…
- Thực lực của đợt này thế nào? Có tự tin không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận