Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1632: Ai là con mồi… (2)

Dưới tình huống có thể vây đánh, đơn đấu làm gì? Không phải bị điên rồi sao?
Huống chi bây giờ khế ước linh của lão gia tử bị thương, chữa trị dược tề không chừng có thể phát huy được tác dụng…
- Một ngày sau, ta mới gặp phải nguy cơ, chứng minh hiện tại đã bị một thứ gì đó để mắt tới.
Trần Thư nhìn quanh bốn phía, trong lòng đã có suy đoán.
Một giờ sau.
Lam sắc tiểu Long đang ẩn nấp tại dưới đất không nhanh không chậm đi theo Trần Thư, sát ý trong lòng không chút che giấu.
Đúng lúc này, mục tiêu xa xa đột nhiên thuấn di không thấy đâu.
- Không gian kỹ năng ư?
Trong mắt Lam sắc tiểu Long đã có chút chấn kinh, đây chính là thuộc tính tương đối hiếm thấy.
Nhưng trong lòng nó cười lạnh, lập tức phát ra sóng chấn động, liên hệ với quân vương các nơi.
Vừa vặn, quân vương nơi đây là không gian hệ!
Cho dù là không đánh được Trần Thư, nhưng hạn chế không gian năng lực của đối phương, vẫn không có vấn đề gì.
- Ngay cả ông trời cũng đang giúp ta!
Sát ý trong lòng Hồn long bành trướng, đang tưởng tượng ra tướng chết của Trần Thư.
Đầu nó xoay một cái, trong tầm mắt có một thân thể tỏa ra lam quang.
Trần Thư đã trúng kỹ năng điều tra của nó chỉ cần không rời khỏi dị không gian, vẫn luôn có thể tìm được.
Đây cũng là lý do mà hệ thống chắc chắn, một ngày sau hắn sẽ gặp nguy cơ.
Một giây sau, Trần Thư lại thuấn di rời đi, đi tới một nơi khác.
- Muốn hại tội phạm ca của ngươi sao!
Trần Thư một thân một mình đợi ở trong miệng Tiểu Hoàng, trong lòng vẫn có cảm giác bất an.
Điều này cũng có nghĩa, hắn vẫn luôn bị khóa chặt.
Nhưng lúc này, Trương Đại Lực đã biến mất không thấy gì nữa, về tới Lam Tinh, chuẩn bị tìm viện binh tới.
Thời gian dần dần trôi qua.
Trần Thư vẫn chẳng có mục đích gì đi dạo xung quanh, giống như thực sự chỉ đi du lịch.
Ban đêm, nhiệt độ ở 【 Mê Thất sa mạc 】 chợt hạ xuống, thậm chí mặt đất nóng rực ban ngày đều bám sương trắng nhàn nhạt, đây cũng không phải là nơi mà người thường có thể tiếp nhận được.
Trần Thư lại là thuấn di một khoảng cách cực xa, đi tới một nơi khác.
Mười phút sau, Lam sắc tiểu Long mới theo sau.
Mà cách mấy vạn mét, một con Hắc bạch hồ điệp đang che giấu khí tức, đồng thời cũng đang theo dõi Trần Thư.
Nó đang đợi Thú Hoàng tới, chuẩn bị phối hợp với phân thân của nó để cùng nhau hành động.
Lúc này, Trần Thư không tiếp tục thuấn di nữa, để khế ước linh chờ tại chỗ, mà khóe miệng của hắn đã có một vòng ý cười khó hiểu.
...
Sáng ngày thứ hai, khu vực giáp ranh 【 Mê Thất sa mạc 】 .
Không gian cấm vụ lưu động, ngay sau đó có một con Lam sắc Tiểu Long dài ba mét bay ra.
Lập tức, bên cạnh một bạch ngân biến dị hung thú choáng váng, từ trước tới nay chưa từng gặp qua sinh linh nào có thể ra vào cấm vụ.
- Cuối cùng cũng tới rồi…
Lam long miệng nói tiếng người, trong mắt đã có một vòng lạnh giá.
Nó nhìn bạch ngân hung thú bên cạnh, hai con ngươi đỏ tươi giống như vòng xoáy chuyển động.
Nháy mắt, hung thú mất đi sinh mệnh khí tức, té ngã trên đất.
- Một nơi bên trong sa mạc..
Hồn long phân thân cưỡng ép cướp đoạt ký ức của hung thú, đối với nơi này đã đại khái hiểu rõ.
Đồng thời, nó tản ra linh hồn khí tức, tràn ngập toàn bộ dị không gian, liên lạc với quân vương nơi đây.
Hắc bạch hồ điệp hai cánh chấn động, vội vã đáp lại.
Hồn long tự lẩm bẩm:
- Trần Thư đáng giết ngàn đao, hôm nay, là ngày chết của ngươi!
Giờ phút này nó đã bị sát ý làm cho đầu óc choáng vángmãi mãi cũng không thể tưởng được:
Thợ săn cao cấp thường lấy thân phận con mồi mà xuất hiện…
- Sắp đến rồi sao?
Trần Thư một thân một mình chờ trong miệng Tiểu Hoàng, yên lặng đoán chừng thời gian.
- Chắc hẳn không phải là Thú Hoàng tới đâu nhỉ?
Trong mắt hắn có vẻ suy tư, nếu thực sự là Truyền Kỳ cấp tới, bọn hắn có khả năng toàn quân bị diệt.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, hắn đã lập tức bác bỏ suy đoán này.
Nếu Truyền Kỳ cấp thật sự có thể tiến về phía các dị không gian còn lại, cứ điểm của Hoa quốc chỉ e đã sớm bị phá rồi, mà Long Uyên thành cũng không còn ý nghĩa gì mà tồn tại nữa.
- Có thể uy hiếp tới ta, xác suất lớn là thực lực Vương cấp…
Trần Thư suy đoán, hiện tại quả thực không thể đánh lại Vương cấp.
Lúc hắn đang suy nghĩ.
- Vù vù ~~
Sắc mặt Thỏ Không Gian trở nên ngưng trọng, đi tới trên đầu Tiểu Hoàng, đánh giá tình huống xung quanh.
Trần Thư cũng vươn đầu ra, nhưng không phát hiện ra có gì khác lạ.
Thỏ Không Gian khoa tay múa chân, ra hiệu bọn hắn đã bị nhốt rồi.
- Không gian kỹ năng ư?
Trần Thư sờ cằm, nghĩ đến quân vương.
Lúc hắn cho rằng đại địch là không gian quân vương.
Một tiếng kêu gào khủng bố của Linh hồn xuất hiện, thậm chí không gian cũng hơi vặn vẹo.
Bản thân Trần Thư không bị ảnh hưởng gì, nhưng khế ước linh của hắn cũng đầu óc trống rỗng, giống như bị cưỡng ép khống chế.
Chỉ có Tiểu tinh linh là ngoại lệ!
Tiểu tinh linh vội vã quát:
- Đại Hoàng, Nhị Cẩu, Tiểu Thỏ!
Nhưng không có một tiếng đáp lại.
- Mẹ nó ai dám khi dễ tiểu đệ của ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận