Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 599: Tội phạm Nam Giang không nói đại nghĩa, chỉ làm buôn bán

Thời đại thay đổi thật rồi!
- Cuối cùng ngươi cũng đến rồi…
Sắc mặt Trần Thư tái nhợt, hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu lớn!
- Ngươi không sao chứ?
Trong lòng Dương Sa giật mình, hắn ta không tiếp tục bận tâm chuyện về các Khế Ước Linh nữa.
Từ Tinh Tinh lập tức quay đầu nhìn lại, khóe miệng giật giật.
Con mẹ nó, chuyện quái gì vậy? Không phải vừa nãy còn đang bình thường sao?
- Không sao, ta chịu được mà!
Khóe miệng Trần Thư không ngừng chảy máu, hắn vô cùng suy yếu mà nói:
- Người dân trên bờ biển không sao chứ?
- Không có việc gì, tất cả đều không sao, hung thú còn chưa lên bờ.
Ánh mắt của Dương Sa hiện lên sự kính nể.
Một Hắc Thiết Ngự Thú Sư cùng với một Phổ Thông Ngự Thú Sư vậy mà lại có thể ngăn cản hơn nghìn con hung thú!
Hơn nữa, cho đến tận lúc này, bọn họ vẫn còn nhớ đến những người dân thường.
Phần ý chí và lòng can đảm này thực sự khiến cho hắn ta cũng không khỏi có chút xấu hổ.
- Chỉ cần bọn họ không sao thì ta có chết cũng không quan trọng!
Trần Thư ho khan một tiếng, hắn lại tiếp tục phun ra một miệng máu.
Vẻ mặt Dương Sa chấn động, người tuổi trẻ bây giờ giác ngộ cũng cao quá đi?
Khiến cho hắn ta cũng bối rối không biết nói gì tiếp…
Thanh Ngưu dậm chân lên trước, hắn ta chuẩn bị đưa hai người đến bệnh viện trung tâm thành phố trước đã.
- Hả?
Đúng lúc này, Dương Sa khẽ ngửi. Miệng của hắn ta khẽ nhếch, biểu cảm vô cùng kỳ lạ, hắn ta nhìn đi nhìn lại mà đánh giá Trần Thư.
- Không có việc gì thì tốt rồi!
Trần Thư thở dài rồi cả người đột nhiên mềm nhũn, hắn trực tiếp ngã vào trên lưng Lôi Điểu.
Hắn nhìn Từ Tinh Tinh ở bên cạnh, ngươi thật sự không có mắt nhìn gì cả mà!
Lúc này, Từ Tinh Tinh mới phản ứng lại, hắn lập tức đỡ Trần Thư.
- Chỉ cần có thể bảo đảm sự an toàn của dân thường thì Trần Thư ta thấy chết cũng không sờn!
Trần Thư lại phun ra một ngụm máu, vẻ mặt vô cùng suy yếu, cứ như thể hắn sắp cưỡi hạc bay về phương tây rồi vậy.
- Ừm.
Khóe miệng Dương Sa treo ý cười khó giải thích, hắn ta khoanh hai tay trước ngực rồi bình tĩnh gật đầu.
- Thật không ngờ mà, thật sự không ngờ tới!
Dường như Trần Thư đang hơi chìm đắm trong vai diễn của mình, hắn hoàn toàn không chú ý tới biểu cảm của đối phương.
Hắn than thở nói:
- Ta vốn định dùng máu thịt cơ thể mình để ngăn cản kỹ năng của hung thú, ai mà ngờ…
Khóe mắt Từ Tinh Tinh giật nảy điên cuồng, vẻ mặt tràn ngập mất tự nhiên.
Con mẹ nó, ngươi cũng phóng đại quá đà rồi…
Trần Thư vừa nói xong lời đó thì đầu giật giật rồi trực tiếp nhắm hai mắt lại.
- …
Lúc này, Từ Tinh Tinh vô cùng lúng túng, hắn cảm thấy giờ hắn có nói cái gì cũng không phù hợp, ngón chân cũng sắp ngoáy ra cái lỗ lớn rồi.
Đúng lúc này, cơ thể Trần Thư lại run lên giống như hồi quang phản chiếu vậy.
Hắn nói nhanh:
- Đúng rồi, Ngự Long Vệ đại thúc, số thẻ ngân hàng của ta là 3069…
- …
Dương Sa trợn tròn hai mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Cuối cùng thì chân tướng cũng đã được phơi bày rồi đúng không…
Chỉ vì muốn ăn dấm mà ngươi làm luôn một bữa sủi cảo sao?(*)
(*) Ăn bánh sủi cảo đúng cách của người Trung Quốc là phải có nước chấm đi kèm, điều đặc biệt là nước chấm bánh sủi cảo phải là loại nước được pha từ xì dầu với giấm đen (loại giấm làm từ cao lương, lúa mạch, đỗ…). Cho nên, ý ở đây là chỉ vì một mục đích nhỏ mà làm ra một đống việc không liên quan.
Dương Sa khoanh hai tay trước ngực rồi nói:
- Có khi nào là ngươi đang diễn trò không nhỉ?
- …
Trần Thư trợn trừng mắt, cứ như thể hắn phải chịu nỗi oan thấu trời xanh vậy.
Vẻ mặt Dương Sa bình thản, hắn ta nói:
- Ta là Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp, khứu giác vô cùng nhạy bén, hơn nữa ta trời sinh rất mẫn cảm với mùi hương.
- …
Trong phút chốc, bầu không khí trên biển đột nhiên an tĩnh lại.
Ba người ở đó, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai nói tiếp một lời nào.
- Ưm ~~
Đầu Trần Thư giật giật rồi hắn lại trực tiếp ngất đi.
Một giây sau, hắn vỗ quần áo trên người, sau đó vô cùng bình tĩnh mà đứng dậy.
- Vừa nãy ta bị đau đầu, ta không làm ra chuyện gì đấy chứ?
- …
Vẻ mặt Dương Sa đờ đẫn. Con mẹ nó, rốt cuộc thì đây là nhân tài đến từ đâu vậy?
Từ Tinh Tinh cũng hít thở sâu để trấn tĩnh bản thân.
Mỗi khi hắn nghĩ chính mình đã có thể chấp nhận đủ loại hành vi của Trần Thư rồi thì đối phương luôn có thể phá vỡ nhận thức của hắn thêm một lần nữa.
- Được rồi! Trở về đi!
Dương Sa lắc đầu rồi nói:
- Yên tâm đi, Ngự Long Vệ sẽ ban thưởng cho các ngươi, nhất định sẽ không để cho các ngươi buồn lòng đâu.
Lúc này, Thanh Ngưu lại phóng ra tia chớp, trực tiếp giết chết Cự Xà ở dưới kia.
Dương Sa đi tới phía dưới Cự Xà, lấy ra một viên Ngự Thú Trân Châu và vật liệu Lãnh Chúa rồi đưa cho Trần Thư.
- Đây coi như là phần thưởng mà cá nhân ta tặng riêng, ngươi nhận đi!
- Như vậy thì cũng ngại quá rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận