Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1209: Để xem ngươi chống đỡ thế nào được

Trong nháy mắt, toàn trường đều lặng ngắt như tờ, ánh mắt cũng đồng loạt nhìn về phía Trần Thư.
Chỉ thấy quả nhiên hắn không hề thất hứa, không mặc quần áo của bệnh nhân tâm thần, mà là mặc một bộ quần áo trong màu trắng, thế nhưng phía trên thì lại viết đầy các loại quảng cáo…
- Mẹ nó, đầu ta đau quá đi!
Tần Thiên cúi đầu, không ngừng dùng tay mà xoa xoa lấy huyệt Thái Dương của mình.
Trong thoáng chốc, các tuyển thủ có mặt ở hiện trường đều sôi trào lên, vô cùng nhộn nhịp nghị luận:
- Hiện tại cuối cùng ta cũng đã hiển con hàng này không hề có một chút giác ngộ của thiên tài một chút nào cả!
- Bà mẹ nó, lại còn có cả quảng cáo của Loa Si Phấn nữa kìa!
- Đây đã là cái gì đâu chứ? Ngươi nhìn trên tay phải của hắn kia, thế mà lại viết cả trị liệu bệnh vảy nến, ta có hơi không kềm được nữa rồi…
Một trận bán kết đang yên đang lành, đột nhiên cảnh tượng lại trở nên quỷ dị đến vô cùng cực như thế…
- Hiện tại, có thể bắt đầu r ồi!
Trần Thư mỉm cười, vẻ mặt vừa khoan thai lại tự đắc.
Chỉ một phần tố chất tâm lý này thôi, e rằng cũng có thể được xưng tụng là top3 toàn cầu luôn đấy.
So sánh giữa quần áo của bệnh nhân tâm thần cùng với quảng cáo, cuối cùng Trần Thư vẫn lựa chọn cái sau.
Cho dù có là tội phạm thì vẫn phải bại bởi hiện thực thôi…
- …
Sinclair giật giật khóe miệng, lâm vào trong trầm mặc thật lâu.
Vốn hắn ta còn cho rằng không có sự uy hiếp của túi phân thì sẽ có thể không bị nhục chết, thế nhưng hắn ta vẫn là đánh giá thấp Trần Thư rồi…
Thân là đối thủ của Trần Thư, ánh mắt của hắn ta giờ đây đã trở nên tương đối mất tự nhiên rồi. Chỉ cần cho hắn ta một chút thời gian nữa thôi, e rằng ngón chân hắn ta cũng có thể móc ra một căn biệt thự luôn đấy…
- Òm ọp!
- Gâu gâu!
- Phù phù!
Trần Thư bình tĩnh triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra, trạng thái không hề bị ảnh hưởng một chút nào.
Khế Ước Linh của hắn vẫn là Tam Linh Tổ không hợp thói thường như cũ, tiềm lực bình xét cấp bậc cũng vẫn thấp đến đáng sợ, nhưng sức chiến đấu thì lại mạnh đến biến thái.
Mà Khế Ước Linh của Sinclair cũng không thể khinh thường gì. Một con là Độc Giác Thú màu xanh lam, toàn thân tản mát ra sương khí lạnh lẽo, mà Độc Giác ở trên đầu nó lại là trong suốt mà óng ánh, cứ tựa như một khối hàn băng được rèn đúc kỳ công vậy.
Một con khác là Dực Sư với thân thể to lớn, dáng dấp hung ác, trên móng vuốt càng có kim quang sắc bén lập lòe.
Mà một con Khế Ước Linh cuối cùng chính là một Nhân Ngư! Nửa người trên của nó cũng giống như nhân loại vậy, sở hữu dung mạo mỹ lệ tuyệt luân, mà phía dưới thì là thân cá, vảy cá màu xanh lam sinh trưởng khắp nơi, đồng thời xung quanh đó còn có dòng nước hiện lên, khí thế cực kỳ cường hãn.
Mặc dù không có Khế Ước Linh cấp SSS, thế nhưng cả ba con Khế Ước Linh đều là SS+, đội hình cũng cực kỳ xa hoa.
- Một con là hệ nguyên tố, một con là hệ vật lý cùng một con hệ phụ trợ.
Trần Thư đã quan sát trận chiến đấu của Sinclair, tất nhiên hắn cũng có một vài kiến thức cơ bản.
- Gâu gâu…
Husky gạt gạt tứ chi, đi tới bên trong miệng của Tiểu Hoàng, bảo đảm chính mình đang ở trong trạng thái an toàn tuyệt đối.
Mà Thỏ Không Gian thì lại gãi gãi cái mông của mình. Nó móc một củ cà rốt khổng lồ to cỡ mười mét ra, chuẩn bị bắt đầu chiến đấu bất cứ lúc nào!
Grao!
Ngay đúng lúc này, Dực Sư gầm thét lên một tiếng, con ngươi vàng óng lóe lên quang mang, trong nháy mắt đã thả ra kỹ năng.
Chỉ thấy trên đầu của Slime ở phía xa xa có treo một cái ký hiệu móng vuốt màu vàng!
- Cắt giảm phòng ngự sao?
Vẻ mặt của Trần Thư không hề thay đổi, hắn đã sớm dự liệu hết mọi chuyện rồi.
Vụt vụt vụt…
Dực Sư đập đập hai chiếc cánh, trên đó cũng có quang mang lập lòe, một luồng gió thần bí bỗng tràn ngập khắp bên trên hai chiếc cánh của nó, gia tăng tốc độ của nó lên.
Vèo…
Chỉ trong chốc lát sau, thân thể của Dực Sư bắn vụt tới, thế mà lại chủ động tiến công!
- Gâu gâu!
Trong miệng Tiểu Hoàng ngay lập tức phun ra tầm mười khỏa hỏa cầu, nhắm ngay vào Dực Sư mà đánh tới!
Ầm ầm!
Hai chiếc cánh của Dực Sư chấn động. Dựa vào tốc độ kinh người, nó có thể tránh đi đòn tiến công một cách dễ dàng.
Nhưng một giây sau, phía bên phải của nó đã xuất hiện một cái Không Gian Thông Đạo.
Tầm mười Chân Thương Băng Thích đã sớm vận sức chờ phát động, trong nháy mắt đã đâm xuyên qua thông đạo mà bắn tới.
Vèo…
Nhưng một giây sau, đại lượng hàn băng màu xanh lam chợt xuất hiện, thế mà lại đông cứng cả một cái thông đạo lại!
Ầm ầm…
Toàn bộ số Chân Thương Băng Thích đều va chạm lên bên trên hàn băng, tuyệt không gây ra chút hiệu quả nào.
- Hả?
Trần Thư sửng sốt, ánh mắt của hắn nhìn về phía Độc Giác Thú màu xanh lam ở bên dưới.
Đây chính là kỹ năng mà nó thả ra, hóa giải nguy cơ cho Dực Sư.
- Phản ứng nhanh như vậy ư?
Bây giờ Trần Thư đã phát giác được một chút không thích hợp rồi.
Kinh nghiệm chiến đấu của Sinclair hoàn toàn có thể nói là hoàn mỹ, thậm chí còn có một loại cảm giác không hề có kẻ hở nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận