Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 167: Ôi mẹ ơi, Đường thiếu, ngươi bốc cháy thật mạnh nha! (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Khóe miệng Trần Thư cười cười, chỉ thấy Slime màu vàng mở mắt to ra, bờ mông mập ục ục không ngừng vặn vẹo.
Ma sát ma sát, ma sát tại bên trên lưng rồng thô ráp!
Mỗi một lần hoạt động đều khiến Đại Địa Á Long khắc sâu nhận lãnh tuyệt vọng. Đoán chừng trong nội tâm Á Long hiện tại chỉ có một ca khúc vang vọng: Trong nội tâm của ta, ngươi nặng nhất!
- Ta nhận thua! Đừng đè ép nữa! Chịu không được rồi…
Đỗ Long thở dài thật sâu, vô lực nói.
Hắn ta từ trước đến nay được gọi là thiên tài ngự thú, lại bị một con Slime cấp F nghiền áp, đây đã là sỉ nhục cực lớn mà hắn ta phải khắc vào cuộc sống.
- Trần Thư thắng!
Thẩm Vô Song cũng không ngừng đánh giá Trần Thư, một con Slime cấp F vậy mà có thể đạt tới loại cường độ này, thật sự là việc hiếm thấy trên thế gian.
Hắn ta thậm chí cũng hoài nghi Trần Thư có phải là con trai độc nhất của đại gia tộc nào đó hay không, tài nguyên tài phú trong nhà không có chỗ dùng, chỉ có thể dùng để bồi dưỡng Slime của hắn.
Trần Thư thu hồi Slime, hoàn toàn không bất ngờ.
Slime của hắn đã uống nhiều loại dược tề, ít nhất cũng thuộc về tiểu hoàn mỹ, cộng thêm lựa chọn ban thưởng của hệ thống, thêm cả hai tầng thuộc tính nữa, giúp kéo gần chênh lệch tiềm lực cấp bậc lại thật lớn. Mà nhiều kỹ năng chiến đấu càng làm cho Slime trổ hết tài năng, trở thành dị loại hiếm có.
Ngay tại thời điểm Thẩm Vô Song nói ra kết quả, trong mắt Trần Thư vậy mà lại xuất hiện lựa chọn.
【 Lựa chọn 1: Đạt thành tích đứng thứ 4 đến thứ 6, giữ thành tích thấp! Phần thưởng sau khi hoàn thành: phần lớn Ngự Thú Lực 】
【 Lựa chọn 2: Đạt thành tích trong top 3, bỗng nhiên nổi tiếng! Phần thưởng sau khi hoàn thành: Thêm một kỹ năng va chạm 】
【 Lựa chọn 3: Đạt thành tích đứng đầu, thể hiện ra uy phong của bản thân! Phần thưởng sau khi hoàn thành: đạt được kỹ năng chuyên chúc 】
【 Lựa chọn 4: Hành hung Khế Ước Linh của Thẩm Vô Song, thay thế thân phận giáo viên lớp đặc huấn của hắn ta! Phần thưởng sau khi hoàn thành: Slime đạt được một cơ hội tiến hóa huyết mạch! 】
Trần Thư mở trừng hai mắt, thân thể thoáng cái đứng thẳng lên. Hắn lần đầu tiên thấy ban thưởng hiếm có như vậy, nhất là lựa chọn 4, thế mà lại ban thưởng cơ hội tiến hóa huyết mạch.
Phải biết rằng, chỉ có Ngự Thú Sư tại thời điểm đột phá đại cảnh giới, Khế Ước Linh mới có thể tiến hành một lần tiến hóa huyết mạch. Trừ đó ra, không còn phương pháp khác, có thể thấy được trình độ trân quý của ban thưởng này.
Hắn sờ lên cái cằm, ánh mắt quái dị đánh giá Thẩm Vô Song. Một màn này lại khiến cho thân hình Thẩm Vô Song phía trước nhịn không được run lên, quay đầu nhìn phía Trần Thư.
Con mẹ nó, sao hắn ta cứ cảm giác thằng này không có ý tốt vậy?
- Trận tiếp theo, Vương Thanh Hàn đối chiến Hứa Tiểu Vũ!
Thẩm Vô Song tuyên bố trận đấu thứ hai bắt đầu, đồng thời đi tới bên cạnh Trần Thư.
- Ánh mắt đó của tiểu tử ngươi rốt cuộc là sao?
Thẩm Vô Song cuối cùng nhịn không được nữa, hắn ta luôn cảm thấy mình sắp bị thủ tiêu vậy.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Thầy Thẩm, ta muốn hỏi một câu, cấp bậc Ngự Thú Sư của ngươi là cấp mấy?
- Hắc Thiết 2 sao!
- Vậy thì không có việc gì nữa đâu, tạm biệt!
Trần Thư chắp tay, lập tức lui ra ngoài, không ngờ lựa chọn thứ 4 lại đùa giỡn hắn như thế.
Trên đài, hai Khế Ước Linh thuộc tính hỏa cấp A đã bắt đầu đại chiến. Trong lúc nhất thời, tia lửa bay bốn phía, độ ấm trong Ngự Thú Quán tăng cao không ít.
Trần Thư nhưng lại đi tới bên cạnh Đường Liệt, không ngừng đánh giá tạo hình hắn ta rất khác biệt.
-Đường thiếu, sao ta cảm giác ngươi giống như vừa bị moi lên, giống hệt xác ướp trong Kim Tự Tháp vậy.
- Cút!
Đường Liệt nhắm hai mắt lại, mắt không thấy tâm không phiền.
- Bốc … Bốc cháy rồi sao…
Trong lúc đó, Trần Thư la lớn, nhắc nhở Đường Liệt.
Vẻ mặt Đường Liệt vẫn lạnh lùng, hai mắt nhắm nghiền nói:
- Cút!
Vương Vân ở một bên nói ra:
- Đường thiếu, thật sự cháy rồi.
Đường Liệt lắc đầu:
- Chẳng phải hai cái Khế Ước Linh cấp A chiến đấu sao? Có thể cháy tới mức nào chứ?
Hồng Minh còn nói thêm:
- Đường thiếu, không phải chiến đấu nhiệt huyết, là đũng quần của ngươi cháy rồi…
- Đũng quần? Đũng quần nào?
Đường Liệt mở hai mắt ra, toàn thân bị dọa giật mình, quốc ngữ duyên dáng ưu mỹ thốt ra:
- Con mẹ nó!
Bởi vì hai Khế Ước Linh chiến đấu, độ ấm Ngự Thú Quán tăng vọt, trên đùi Đường Liệt vậy mà bốc cháy lên, thậm chí lan tràn đến đũng quần hắn ta.
- Đường thiếu! Không phải sợ! Có chú ở đây!
Chỉ thấy Trần Thư đi vào đằng sau xe lăn, nhấc mạnh lên, ngược lại coi Đường Liệt tựa như đổ rác rưởi ra ngoài.
- Đường thiếu, kiên nhẫn một chút! Quá trình khả năng có chút giày vò tra tấn, nhưng kết cục tốt đẹp đấy!
Trần Thư đi tới bên cạnh Đường Liệt, chân không ngừng giẫm vào đũng quần hắn ta, ý đồ dập tắt lửa.
Tròng mắt Đường Liệt trợn trừng, thoáng cái cảm nhận được đau nhức kịch liệt, nhịn không được quát:
- Bà mẹ nó! Chết tiệt!
- Đường thiếu, ngươi mắng chửi đi! Chỉ cần ngươi không có việc gì, thì tốt rồi!
Khóe miệng Trần Thư mang theo nụ cười nham hiểm, một cước lại một cước điên cuồng đạp đũng quần Đường Liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận