Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1335: Hiệu trưởng, ngươi có ăn bánh rán không?

- Có ý gì?
- Ừm… Nói một cách đơn giản thì chính là không có biên chế và đãi ngộ cơ bản, ngươi cũng không cần đến báo danh mỗi ngày.
- ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật nói:
- Ta hiểu rồi, ta không đi làm thì sau đó các ngươi cũng không trả tiền cho ta đúng không?
- Đại khái là vậy.
Trần Thư vẻ mặt không chút thay đổi nói:
- Nhưng làm như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Tăng tỉ lệ việc làm của Hoa Hạ học phủ à?
Trần Thanh Hải giải thích:
- Nhưng ngươi có thể nhận nhiệm vụ của ngành để đạt được điểm tích lũy Hoa Hạ.
- Không phải giống chiếc băng tay trên danh nghĩa của ta bây giờ à?
Trần Thư để lộ chiếc băng tay Thanh Đồng Sắc của mình ra. Cũng chỉ treo danh vậy thôi, có thể nhận chút nhiệm vụ để lấy được phần thưởng mà.
- Không giống nhau.
Trần Thanh Hải lắc đầu mà nói:
- Thứ nhất, mặc dù không có đãi ngộ nào, nhưng quyền lợi của ngươi ngang với Kim Sắc Ngự Long Vệ. Điều này cũng có nghĩa là ngươi sẽ có thể tiếp xúc được với nhiều loại nhiệm vụ hơn, hơn nữa còn có thể nhận được toàn bộ phần thưởng!
Bởi vì các Ngự Long Vệ còn lại nhận được nhiều đãi ngộ khác nhau, thậm chí ngay cả người nhà cũng được lợi, khiến cho phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ cũng không cao lắm.
- Thứ hai, ngươi không thuộc vào bất kỳ thành phố nào mà ngươi có thể chạy khắp toàn quốc.
- Thứ ba ấy à, nếu có nhiệm vụ khẩn cấp thì ngươi nhất định sẽ bị phái đi, nhưng xem như bồi thường, phần thưởng của ngươi sẽ càng cao.
- Là như vậy à…
Trong mắt Trần Thư có vẻ suy tư nói:
- Bây giờ các ngươi đã có kiểu Ngự Long Vệ đặc biệt này rồi à?
- Ừm… Không có.
Trần Thanh Hải giang hai tay ra nói:
- Đây là kết quả thảo luận trong đêm của mấy người bọn ta thôi.
Bọn họ thực sự lo lắng Trần Thư không có công việc thì không chừng sẽ đi nhầm đường, mặc dù bây giờ hắn cũng không đi đúng đường chút nào…
Nhưng mang danh một Ngự Long Vệ thì ít nhất hắn sẽ kiềm chế chút.
Còn về lý do tại sao không nhận hắn làm Ngự Long Vệ chính thức luôn, thứ nhất là do Trần Thư sẽ không dễ dàng tuân theo kỷ luật, thậm chí còn có khả năng xảy ra xung đột với các đồng nghiệp khác.
Bạn cùng lớp của con hàng này gần như đã cảm nhận rất rõ điều này rồi…
Thứ hai, chưa chắc Trần Thư đã để ý đến đãi ngộ cơ bản của Ngự Long Vệ.
Nếu để hắn nhận đãi ngộ bằng những người khác thì tất nhiên sẽ không vừa lòng, không bằng cứ để hắn làm được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu tiền.
Còn về lý do thứ ba, lỡ như con hàng này làm ra chuyện gì không tốt thì ngành sẽ có thể trực tiếp phủi sạch quan hệ, suy cho cùng thì hắn cũng chỉ là một thành viên thuê ngoài không có biên chế mà thôi…
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Trần Thanh Hải mở miệng hỏi, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Thật ra còn có một nguyên nhân khác, bây giờ hung thú đang rục rịch, đương nhiên phải cố gắng hết sức để một thiên tài hàng đầu như Trần Thư có chức vị càng cao càng tốt.
Nhỡ đâu hung thú đột kích, con hàng này trực tiếp bỏ chạy, thế không phải thành nói nhảm rồi à…
- Không vấn đề gì, nói như vậy cũng có nghĩa bây giờ ta là Ngự Long Vệ đặc biệt nhất rồi?
Trần Thư nhướng mày, trong mắt có vẻ hưng phấn.
Chỉ là quyền lợi tương đương với Ngự Long Vệ chính thức đã khiến cho hắn hứng thú rồi.
Hơn nữa, trừ phi có nhiệm vụ khẩn cấp, thời gian còn lại hắn đều tự do, cũng sẽ không bị ràng buộc.
- Còn cần đỗ một bài kiểm tra nữa, tạm thời bọn ta vẫn chưa quyết định xong.
Trần Thanh Hải nói:
- Ngươi còn hơn nửa năm nữa mới tốt nghiệp nên cũng không cần gấp gáp, trước cứ dùng băng tay Thanh Đồng Sắc của ngươi đi đã.
- Được.
Trần Thư gật đầu, hắn cũng có thể hiểu cho việc này. Bây giờ vừa mới kết thúc sự kiện hung thú, tình hình trong nước tương đối ổn định, Dị Không Gian ở khắp nơi cũng đều yên ổn trở lại rồi, đương nhiên sẽ không có nhiệm vụ kiểm tra nào.
- Được rồi, về cơ bản là vậy.
Trần Thanh Hải nói tiếp:
- Ngươi cứ về trường trước đi.
- Ừm, đại lão, bây giờ ta đã có thể đổi đồ chưa?
Trần Thư xoa tay, trong mắt có vẻ hưng phấn.
- Đương nhiên!
Trần Thanh Hải gật đầu mà nói:
- Bên cạnh tòa nhà của chúng ta chính là Cục Tài Nguyên Ngự Thú đấy.
- Được rồi!
Trần Thư gật đầu, lập tức quay người rời khỏi Ngự Long Vệ.
- ...
Trần Thanh Hải nhìn theo bóng lưng của hắn rồi lẩm bẩm:
- Có lẽ đây là cách tốt nhất rồi…
...
Lúc xế chiều, Trần Thư đến Cục Tài Nguyên một chuyến, không những tiêu xong mười vạn điểm tích lũy Hoa Hạ mà còn đổi hết hơn bốn tỷ Hoa Hạ tệ trên người thành điểm tích lũy.
Điểm tích lũy Hoa Hạ bị cấm giao dịch, nếu thật sự cần thì chỉ có thể mua bên phía chính phủ, tỉ lệ là bốn vạn Hoa Hạ tệ tương đương một điểm tích lũy, hơn nữa ít nhất phải có quyền hạn Tinh Thần Cấp thì mới có thể đổi được.
Bây giờ Trần Thư đã có quyền hạn Hạo Nguyệt Cấp, một điểm tích lũy chỉ cần ba vạn Hoa Hạ tệ, mà chủ yếu là không có giới hạn đổi.
Hiển nhiên, vật tư của chính phủ chỉ cho các Ngự Thú Sư có cống hiến sử dụng, bọn họ mới là lực lượng chủ chốt chống lại hung thú!
- Lại mạnh lên một chút rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận