Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1087: Học phần không thể làm lay động được thì dùng kỹ năng lay động bọn hắn

Mà đám người A Lương cũng đã đổi được không ít vật liệu bạch ngân.
Bọn hắn cũng đã có quyền hạn mới, dĩ nhiên không liên quan tới tài liệu hoàng, mà là được giảm giá khi đổi vật liệu bạch ngân và dược liệu cấp hai.
Một màn ngang tàn như vậy khiến mọi người nhao nhao vây xem, cảm thán sâu sắc nói: Mẹ nó, người giàu đúng là vô nhân tính!
Ngay lúc này, bên ngoài đại sảnh truyền đến một giọng nói:
- Sư phụ!
Âu Dương Bảo vô cùng hưng phấn chạy tới, trực tiếp ôm ấp Trần Thư,
- Âu Dương Bảo, thay đổi lớn thật đấy!
Trần Thư đánh giá đối phương, trong mắt đã có chút kinh ngạc.
Bây giờ Âu Dương Bảo là người quản lý bên ngoài của túi phân ure, thực lực bản thân không mạnh, nhưng được rất nhiều thiên tài tôn kính, thậm chí khí chất đã xuất hiện sự biến hóa rồi.
- Đều nhờ sư phụ cả.
Âu Dương Bảo gãi gãi đầu, vô cùng khâm phục Trần Thư.
Hiện tại cho dù vì Trần Thư xuất sinh nhập tử, ngay cả bảo hắn trộm lương hưu của gia gia e rằng hắn cũng không chút do dự mà làm…
Trần Thư cười hỏi:
- Gần đây Niệu Tố Đại Xa không tệ nhỉ?
- Khá ổn, xứng đáng là đoàn xã số một của học phủ!
Trong mắt Âu Dương Bảo có chút tự hào, nói:
- Sư phụ, ngươi muốn tới tiếp quản sao?
- Không cần, ta không rảnh lắm.
Trần Thư xoa xoa đôi bàn tay, nói:
- Ta chủ yếu muốn hỏi Trợ Lực Kim của ta một chút thôi!
Hắn nhớ bản thân chỉ dẫn dắt học kỳ một, khoảng cách bây giờ đã là ba học kỳ rồi, theo lý thuyết là có chín ngàn học phần.
- Cái này…
Nghe xong lời này, trong mắt Âu Dương Bảo lộ ra vẻ khó xử, thoáng chốc có chút do dự.
- Hả?
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Chẳng lẽ còn có người dám động vào học phần của ta sao? Không muốn sống qua tiết thanh minh hả?
Hắn ngược lại không nghi ngờ là Âu Dương Bảo tham ô.
Một là bởi vì nhân phẩm của Âu Dương Bảo không có khả năng làm việc này, nguyên nhân thứ hai là u Dương gia không thiếu tiền.
- Đùa gì vậy?
Đám người A Lương quay đầu nhìn lại, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, hỏi:
- Hai chuyện này có liên quan gì đến nhau chứ?
- Tại sao không chứ?
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Ai cướp ta học phần, ta nổ phần mộ tổ tiên của người đó! Đến lúc đó sao có thể qua tết thanh minh được chứ?
- ...
Khóe miệng mọi người giật giật một cái, không ngờ tới hắn có ý này…
- Sư phụ, bên trong học phủ cũng không ai dám cướp đồ của ngươi…
Âu Dương Bảo gãi gãi đầu, nói:
- Là ta khai thác tinh anh của Ngự Thú Hội nên đã sớm dùng học phần rồi.
Hắn ta vốn muốn đưa Trợ Lực Kim kỳ sau cho Trần Thư, lấy đó bù đắp cho học phần của hắn.
Kết quả không nghĩ tới Trần Thư hiện tại cần dùng, chỉ có thể nói thật.
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Khai thác người? Túi phân ure hiện tại như mặt trời ban trưa, mọi người không tranh giành sao?
- Sư phụ…
Âu Dương Bảo nhích lại gần, nhẹ giọng nói:
- Ta khai thác thành viên cốt cán của Ngự Thú Hội hạch, muốn thừa dịp ngươi vẫn còn, hoàn toàn nuốt chửng Ngự Thú Hội…
- Hả?
Trần Thư hơi kinh hãi, không nghĩ tới Âu Dương Bảo lại có chủ ý này.
Nếu như hắn vừa tốt nghiệp, lực liên kết của túi phân ure sẽ tản đi, đến lúc đó e rằng lại phải tập hợp Ngự Thú Hội lại.
- Cũng có đạo lý!
Trần Thư sờ cằm, trong mắt có vẻ suy tư.
Kỳ thực túi phân ure không khác gì Ngự Thú Hội cả, đều thuận tiện cho học sinh học phủ cung cấp trao đổi, ngược lại không tồn tại chuyện ép buộc bóc lột, nếu không học phủ sẽ xuất thủ can thiệp ngay.
Lợi ích quan trọng nhất là có thể khiến cho người thành lập xã đoàn có cảm giác thành công.
Ngẫm lại mấy chục năm sau đó, đám người Trần Thư đều già đi, vẫn có thể khoe khoang:
- Năm đó chính mình thành lập nên xa đoàn đầu tiên của học phủ…
- Đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành truyền kỳ của học phủ!
Âu Dương Bảo cười nói:
- Hơn nữa sau khi tốt nghiệp, gia tộc cũng sẽ càng tán thưởng ta hơn!
- Tốt lắm! Chúng ta trực tiếp đào khoét Ngự Thú Hội đi!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Bây giờ đối phương còn có bao nhiêu thành viên cốt cán?
- Còn có hơn năm mươi người, đều là các thành viên trung thành đến chết của Ngự Thú Hội, luôn suy nghĩ sau này thay thế vị trí của Niệu Tố Đại Xã.
Âu Dương Bảo nói:
- Đám người này quá kiên định, học phần cũng không lay động bọn hắn được.
- Tiểu Bảo à!
Trần Thư vỗ vỗ bờ vai của hắn ta, nói:
- Học phần không lay động được bọn họ thì dùng kỹ năng lay động bọn hắn đi!
- ...
Khóe miệng Âu Dương Bảo giật giật một cái, nói:
- Sư phụ, kỹ năng sẽ đánh chết người đấy…
- Quả thật cũng tương đương vậy!
Trần Thư cười cười, nói:
- Điều tra cho ta vị trí hội trưởng của Ngự Thú Hội!
Trong mắt của hắn có vẻ suy tư, lẩm bẩm:
- Đã muốn đào người, vậy thì trực tiếp đào người lãnh đạo tối cao, đây mới gọi là giảm bớt thủ tục rườm rà!
- Trực tiếp đào hội trưởng Ngự Thú Hội?
Âu Dương Bảo mở to hai mắt nhìn, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
Hắn ta thử thăm dò nói:
- Sư phụ, không phải chúng ta giảm bớt quá nhiều thủ tục rồi không…
- Đào từng người thì quá lãng phí học phần và thời gian!
Bạn cần đăng nhập để bình luận