Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 235: Đầu năm nay, đi đầu thai cũng phải chen ngang hàng sao (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Hai người đồng thanh nói:
- Mẹ nó!
- Đi! Hôm nay vừa lúc là thứ hai, đi đến Nam Giang Nhất Trung với ta!
Trần Thư vung tay lên, thu hồi Slime rồi bước ra khỏi trường.
….
Một tiếng sau.
Ba người Trần Thư và Thẩm Vô Song cùng nhau đi tới ngoài cổng trường Nam Giang Nhất Trung.
Ban đầu, Trần Thư không định mang Thẩm Vô Song tới, nhưng hắn cũng lo bị người ta bao vây đánh đập, có một vệ sĩ Hắc Thiết Cấp thì sẽ an toàn hơn.
Bốn người nhìn cổng trường Nhất Trung hoành tráng hùng vĩ rồi đi qua phòng bảo vệ.
- Xin chào, chúng ta là học sinh của Nam Giang Nhị Trung muốn tới thách đấu trường các ngươi.
Trần Thư nở một nụ cười tỏa ánh nắng rực rỡ, tỏ vẻ bản thân được giáo dục tốt.
Hiệu trưởng đã ngàn dặn vạn dò, hắn là đại biểu cho Nam Giang Nhị Trung, không thể tuỳ tiện ra tay.
Trừ phi… nhịn không được.
Bảo vệ ở cổng nói:
- Xin lỗi, chúng ta không nhận được thông báo!
Từ Tinh Tinh nhướng mày mà nói:
- Không thể nào? Hiệu trưởng trường chúng ta nói đã liên lạc rồi.
Bảo vệ lắc đầu:
- Thật sự không có thông báo. Vui lòng không tụ tập trước cổng trường!
Đúng lúc này, một nam tử đi ngang qua cổng trường hỏi.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Vẻ mặt của người này uy nghiêm, xem ra chức vị không thấp.
Bảo vệ nịnh nọt cười một tiếng:
- Lâm chủ nhiệm…
Thẩm Vô Song đứng ra, nói:
- Chúng ta đến từ Nam Giang Nhị Trung, muốn đấu giao hữu với học sinh lớp đặc huấn trường Nhất Trung.
Lâm chủ nhiệm bật cười:
- Nhị Trung tới Nhất Trung rêu rao ư?
- Ngoài ba năm trước ra, Nhị Trung các ngươi còn đứng lên được lần nào nữa không?
- Chẳng lẽ Lâm Tử Hiên đánh đến mức khiến các ngươi ngốc luôn rồi à?
Trần Thư nhìn về phía Thẩm Vô Song, nói:
- Lão sư, người kia vẫn chưa về trường à? Không phải ngươi chôn rồi đấy chứ?
- …
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật:
- Chôn cái gì mà chôn. Ta nhờ người đưa hắn ta đến bệnh viện rồi, có lẽ bây giờ vẫn đang điều trị choÂu Ảnh Thú.
Trần Thư gật đầu một cái, lớn tiếng nói:
- Lâm Tử Hiên của trường các ngươi đã là bại tướng dưới tay ta, phiền phái một vài người có thể đánh với ta ra đây.
Giọng điệu của hắn trở nên không nể nang gì, nhưng không ngờ bên kia vẫn không cho bọn họ vào.
- Cút sang một bên đi!
Nam tử chỉ xem ba người là cố ý đến kiếm chuyện, không quan tâm chút nào mà xoay người rời đi.
Trần Thư nhướng mày.
- Mẹ nó! Phách lối như vậy?
Tội phạm Nam Giang chưa từng bị chọc giận như vậy lần nào.
- Đừng manh động!
Thẩm Vô Song đang chuẩn bị tiến lên giao lưu tử tế.
Tuy nhiên, Trần Thư đã vượt lên trước. Chỉ thấy hắn đột nhiên xông lên, trực tiếp lướt qua bảo vệ cổng rồi đi thẳng qua cổng trường.
- Mẹ nó! Ăn một chân của ta đi này!
Trần Thư phi một chân nhắm thẳng vào sau lưng người kia.
Rầm!
Nam tử trở tay không kịp, hoàn toàn không ngờ sẽ có người dữ dội đến thế.
Cơ thể của hắn ta không ổn định mà trực tiếp bị đá văng ra xa mấy mét, cuối cùng nhếch nhác ngã vật ra đất.
Bảo vệ cổng nhìn cảnh tượng trước mắt cũng ngây ngẩn cả người.
Chủ nhiệm khối 12 trực tiếp bị Trần Thư đạp bay?
- Báo động! Báo động! Có ác ôn vào trường!
- Con mẹ nhà ngươi!
Chủ nhiệm khối bị ngã dưới đất đứng dậy, vừa mở miệng là tiếng quốc ngữ duyên dáng.
Hắn ta không nghĩ tới sẽ có người tính tình nóng nảy như vậy, một lời không hợp là lao vào đánh.
Trong mắt Lâm chủ nhiệm có sự tức giận:
- Rốt cuộc các ngươi là ai? Báo cảnh sát cho ta!
Đường đường là chủ nhiệm khối lại bị một học sinh trực tiếp đá bay, quả thật không còn mặt mũi nào.
Trần Thư dùng tay vỗ ống quần, hời hợt nói:
- Hậu duệ của rồng!
Đối phương chỉ là một chủ nhiệm khối, thậm chí hắn ta còn không phải là Ngự Thú Sư nữa là, đương nhiên Trần Thư không sợ.
Một người thường mà dám ngang ngược trước mặt hắn ư? Sao mà nhịn cho nổi?
Một nam tử mặc đồ đen đi tới, nhíu mày, mặt đầy vẻ nghiêm túc.
- Ai dám gây sự ở đây?
- Hả? Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp?
Trần Thư hơi nhướng mày, vô cùng tiêu sái quay người mà nói:
- Thẩm lão sư, có người tìm ngươi kìa!
- …
Khóe miệng Thẩm Vô Song khẽ co giật. Hắn ta biết ngay là lần này tới Nam Giang Nhất Trung với Trần Thư chẳng có gì hay ho mà.
Không ngờ là đến để chuyên dọn dẹp hậu quả cho hắn như thế này à?
- Ta là giáo viên lớp đặc huấn trường Nam Giang Nhị Trung, Thẩm Vô Song.
Hắn ta bước ra, vẻ mặt bình tĩnh mà nhìn đối phương.
Quả thực trong Hắc Thiết Cấp, sở hữu một Khế Ước Linh cấp S thì xứng đáng được xưng tụng là cường giả.
Nam tử lạnh lùng nói:
- Ngươi mang học sinh tới gây sự à?
Thẩm Vô Song nhún vai nói:
- Cái gì mà kêu là gây sự chứ? Chúng ta là thách đấu theo đúng quy định.
- Về phần vị chủ nhiệm này, hắn ta chỉ đang chơi đùa với học trò của ta mà thôi.
Nam tử nói:
- Hừ! Nói bậy nói bạ! Mời các ngươi rời khỏi Nam Giang Nhất Trung ngay!
- Đợi đã!
Đúng lúc này, một người trung niên đi tới cổng trường.
Đây chính là hiệu trưởng của Nam Giang Nhất Trung!
Hiệu trưởng cười nói:
- Hiệu trưởng của Nhị Trung đã liên lạc với ta rồi, ta còn chưa kịp truyền đạt lại cho những người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận