Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1737: Đánh lừa

Hơn mười vạn người ở trước mặt mãnh thú vậy mà lại vô cùng nhỏ yếu không đáng để ý tới.
- Cánh cửa không gian của các ngươi đã mất, lấy gì để nói điều kiện với ta?
Sa Hoàng lạnh lùng cười, ngay từ đầu mục tiêu của nó chính là cánh cửa không gian để chặn đường lui của đám người kia.
Nhìn bốn phía xung quanh đều là cuồng bạo mãnh thú, trong lòng mọi người theo bản năng sinh ra sợ hãi.
Thực lực hai bên căn bản là không thể so sánh!
- Cục diện bây giờ lại lớn như vậy sao?
Trần Thư nhíu mày, rất rõ ràng đối phương muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Nếu hắn đứng ra thì hắn sẽ chết, nếu những người kia cố ý giữ hắn lại vậy tiêu diệt toàn bộ.
Đúng lúc hắn chuẩn bị sử dụng độc, thiết bị thông tin trên người có tin nhắn.
Ninh Bất Phàm: [ngươi hoà lẫn vào trong đám người chạy, ta và các vương cấp còn lại sẽ toàn lực che dấu, tiểu tử ngươi không thể xảy ra chuyện]
- Hả?
Hắn nhìn về phía Ninh Bất Phàm chỉ thấy đối phương hơi quay đầu lại cười ôn hoà với hắn.
Trong lòng Trần Thư ấm áp, lắc lắc đầu đi từng bước về phía trước.
Hắn nhìn Sa Hoàng phía trước, nói:
- Ngươi không phải muốn tìm Trần Thư sao?
Ninh Bất Phàm đặt tay lên vai hắn, ngăn hắn nói tiếp.
Trần Thư không để ý, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Sa Hoàng.
- Sao? Tiểu tử ngươi muốn nói gì?
Ngữ khí Sa Hoàng lạnh băng, nhưng không có vội vàng động thủ như trước.
- Ta có thể nói cho ngươi nhưng ngươi phải đáp ứng với ta một điều kiện!
Trần Thư nói chuyện đồng thời cưỡi lên slime, chậm rãi tới gần Sa Hoàng.
Sa Hoàng lạnh lùng nói:
- Lưu lại cho ngươi một cái mạng là được chứ gì? Bổn hoàng cho phép!
- Vậy thì cám ơn Sa Hoàng!
Trần Thư mỉm cười, khoảng cách của hai bên càng ngày càng gần!
Nhưng vào lúc này, một tiếng gầm gừ xa xa truyền tới tai của Sa Hoàng:
- Hoàng, hắn chính là Trần Thư!
- Cái gì?!
Vẻ mặt Trần Thư biến đổi, bản năng nhìn về nơi phát ra âm thanh. Chỉ thấy một con Kim Sắc Long Ngư trên mặt biển, trong mắt tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm
Trần Thư!
- Mẹ kiếp!
Trần Thư thầm mắng một tiếng, nháy mắt biến mất tại chỗ tránh được một đạo thuỷ trụ.
Vốn là hắn muốn nhân cơ hội đánh lén Sa Hoàng, kết quả lại bị Long Ngư phá hỏng.
- Đợi đã!
Trần Thư vội vàng nói, nhưng thuỷ trụ ở phía trước không ngừng đánh đến làm cho hắn không có thời gian mà nói.
- Vậy mà dám lừa bổn hoàng, đáng chết…
Sát ý trong mắt Sa Hoàng càng đậm, không ngừng phóng ra kỹ năng muốn cho hắn chết ở chỗ này.
Trần Thư chỉ có thể mượn thần kỹ của không gian để kéo dài thời gian, rốt cục thì mới có cơ hội để nói:
- Ngươi xong rồi! Đại nạn lâm đầu mà còn hồn nhiên không biết!
Sa Hoàng yên lặng, hắn hét to nói:
- Ngươi bị Long Uyên Thú Hoàng lừa gạt!
- Hả?
Sa Hoàng ngẩn ra, trong mặt có chút dao động tạm dừng công kích. Nó thật ra vẫn chưa hạ sát chiêu là để bắt sống Trần Thư, dù sao trên người hắn cũng có chút bí mật. Nhưng còn chưa móc ra bí mật của hắn lại không ngờ có thu hoạch ngoài ý muốn?
...
Ninh Bất Phàm bên kia cũng có chút giật mình, bây giờ lại nói vớ vẩn vô nghĩa?
Hắn thấy bộ dáng Sa Hoàng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu phát huy thiên phú tội phạm của hắn, nói:
- Hiện tại Lam Tinh an toàn nhất chính là Hoa quốc hơn nữa còn dư sức tới cứu người, Sa Hoàng không thấy kỳ lạ sao?
Sa Hoàng thản nhiên nói:
- Đó là bổn hoàng chưa tiến công thôi!
- Sai rồi, ngài nghĩ ngài là ai?
Trần Thư bĩu môi, nói:
- Nói không dễ nghe thì là thế lực của hải vực bây giờ ở trước mặt đại quốc căn bản là không đáng nhắc đến!
Rầm!
Mặt Sa Hoàng đầy sát khí, thuỷ nguyên tố ở bốn phía lần thứ hai cuồng bạo!
- Ta nói có sai sao?
Trần Thư cười nói:
- Hay là Sa Hoàng ngài cho rằng ngài có thể so sánh với truyền kỳ ngự thú sư chúng ta?
Sa Hoàng nghĩ đến cửu vĩ hồ đã ngã xuống kia, nhanh chóng trầm mặc.
Nó không đánh Hoa quốc không phải là vì kiêng kị thực lực của đối phương sao?
- Nói thật với ngươi vậy, nguyên nhân Hoa quốc không lâm vào khủng hoảng chính là…
Trần Thư nghiêm túc, đồng thời nắm chặt cái bình trong tay nói từng chữ một:
- Hoa quốc đã sớm liên hợp với Long Uyên rồi!
- Hử? !
Trong nháy mắt, đầu óc của Sa Hoàng giống như nổ tung vậy, ánh mắt lộ ra một vẻ khiếp sợ,
Vào lúc nó đang phân tâm, Trần Thư đã ra tay!
Vù vù vù — —
Cặp mắt của Thỏ Không Gian chuyển động, hàng trăm đạo Không Gian Ấn Ký xuất hiện, bắt đầu xuất hiện ở trên đầu Cự Sa vạn mét ở trước mắt nó,
Xùy ——
Không Gian Lợi Nhận khủng bố xuất hiện, miễn cưỡng rạch ra một lỗ hổng nho nhỏ,
Sa Hoàng núp ở trong Cự Sa vạn mét, muốn ném căn nguyên độc khí ra, nhất định phải công phá kỹ năng của đối phương trước,
Nếu không thì Trần Thư cũng không cần phí hết tâm tư đánh úp rồi…
Gần như cùng lúc đó, Thỏ Không Gian trong nháy mắt đã xây dựng được Không Gian Thông Đạo, liên tiếp đến mặt trước của bản thể Sa Hoàng.
- Đi nào
Trần Thư ném căn nguyên độc khí trong bình ra, nhờ vào Thông Đạo, di chuyển đến trước mặt Sa Hoàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận