Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1792: Kế hoạch chạy trốn của Trần Thư (2)

- Chao ôi, thế đạo loạn rồi…
Trần Bình thở dài, nói:
- Hung thú xâm lược chưa đến một năm, nhân loại đã sắp không chống cự được rồi.
- ...
Trần Thư tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào tin tức, trong lòng chợt có cảm giác bức bách.
- Nhi tử, con xem thế nào?
- Dùng mắt xem.
-?
Phụ thân trực tiếp nổi trận lôi đình, nói:
- Đã đến lúc nào rồi, con còn ở đây nói đùa!
- Không phải, cha, con cũng hết cách.
Trần Thư nhún vai, nói:
- Con cũng chỉ là một kẻ yếu, bên trên có rất nhiều Vương cấp, còn có Truyền kỳ cấp nữa, đây là việc mà bọn họ cần suy nghĩ.
- ...
Phụ thân lắc lắc đầu, nói
- Không ngờ lại nhanh như vậy…
- Không còn cách nào, thực lưc của hung thú quá mạnh.
Trần Thư cũng không không biết làm sao, đây còn là trong tình hình hung thú không đoàn kết, hơn nữa Cấm Vụ Đại Hung còn chưa xuất thế.
Nếu như toàn bộ hung thú liên kết lại, e rằng nhân loại một chút sức chống chọi cũng không có.
Lão gia tử rất mạnh, có thể ung dung đánh lâu dài với một con thú hoàng.
Nhưng mười con, hai mươi con, thậm chí một trăm con thì sao?
Ngay lúc đó, bản tin nhanh phát trên tivi kết thúc, tiếp theo là công bố một tin tức khiến người ta vô cùng lo sợ:
Trong phạm vi toàn cầu, đến nay chỉ còn lại thực lực của mười hai quốc gia, trong đó có 4 quốc gia lớn, 8 quốc gia cỡ trung!
Mà thế lực còn lại của họ, hoặc là bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ còn lại đống hoang tàn, hoặc là chỉ còn sót lại ngự thú sư, dựa vào địa hình hiểm trở để chống đỡ, không ngừng chiến đấu với hung thú, trật tự của cả lãnh thổ bị phá vỡ, rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Mà đối với tình hình này, hung thú cũng lười để ý, rút lui phần lớn lực lượng, tấn công thế lực khác của nhân loại.
- Chỉ còn lại ít thế lực nhân lọai sao?
Vẻ mặt của phụ thân Trần Bình nghiêm trọng, thậm chí là có chút hỗn loạn.
- Không cần quá lo lắng.
Trần Thư cũng lo lắng trong lòng, nhưng vẫn an ủi:
- Đây đã là thế lực mạnh nhất của nhân loại rồi, hung thú cũng không dễ dàng công phá như vậy.
Lời hắn nói quả thực không sai, nếu không có chút thủ đoạn, những thế lực này cũng không thể tồn tại đến bây giờ.
Nhưng vẫn có một vấn đề trí mạng khiến họ không thể trốn tránh, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ lãnh thổ của mình, không thể bắt đầu phản kích.
- Đáng tiếc là, nhân loại chúng ta không thể đoàn kết với nhau.
Phụ thân lắc đầu, nói:
- Nếu tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ lần lượt bị đánh bại.
- Không có cách nào, ai bảo hải vực toàn là hung thú chứ.
Thời đại hoà bình, nhân loại luôn không có biện pháp đối với dị không gian ở hải vực công cộng. Biện pháp duy nhất chính là, cứ cách một đoạn thời gian, ngự thú sư cấp truyền kì sẽ mở một cuộc vây bắt, nhưng mỗi khi đến lúc này, hung thú sẽ vào dị không gian, thương vong gây được thật ra không lớn.
Cứ thế ngày qua ngày, số lượng hung thú ở hải vực công cộng đã nhiều đến mức khó mà tưởng tượng, một khi bắt đầu đại chiến, khiến cho các thế lực lớn của nhân loại bị chia cắt.
Đúng lúc đó, mẫu thân từ phòng ăn bưng một bát canh nóng hổi, nói:
- Hai cha con nói chuyện gì đấy, mau vào ăn cơm thôi!
Phụ thân than thở nói:
- Thế cuộc gay gắt, ta không có khẩu vị ăn cơm.
- Mẹ, con có khẩu vị, để con ăn cho.
- ...
Trong lúc ăn ngấu nghiến, trong lòng Trần Thư cũng đang suy nghĩ, trước hết có cần phải đưa phải đưa cha mẹ đến Tinh Không Di Tích không.
Nói đến nơi an toàn nhất, đương nhiên là Tinh Không Di Tích, không chỉ kín đáo, trong không gian còn rất rộng, chỉ cần có vật tư đầy đủ, hoàn toàn có thể trở thành chỗ sinh tồn trong tương lai.
Đối với Trần Thư mà nói, đây chính là tác dụng quan trọng nhất của Di Tích, đơn giản chỉ là một nơi lánh nạn.
Nhưng hắn lại cảm thấy hiện tại chạy trốn, phải chăng chút không hợp lẽ thường…
Trần Thư không chút để ý hỏi:
– Cha, mẹ, ngày kia là Giao thừa rồi nhỉ?
– Ừ, nhưng mà có thể năm nay sẽ không náo nhiệt lắm.
Cha Trần gật đầu rồi nói:
– Phương Tư Tỷ của con không có ở đây, cha mẹ của Đại Lực cũng không còn ở thành Phố Nam Giang nữa.
– Đều đi đến Dị Không Gian sao?
Trần Thư gật đầu, trong lòng bỗng có chút dự cảm.
Trên thực tế, không chỉ bọn hắn mà cả nước đều gặp tình cảnh này, tất cả Ngự Thú Sư đều bận rộn đi săn bắt, nhất là ở nước ngoài, bọn họ càng không có tâm trạng đón Tết.
– Ôi chao…năm ngoái có lẽ chính là ngày Tết náo nhiệt cuối cùng của chúng ta…
Trong lòng Trần Thư cũng cảm thấy như thế, nên không còn tâm tư chơi đùa.
– Tiểu tử ngươi sẽ không ra ngoài lúc đón Tết chứ?
– Chắc là không…
Trần Thư xoay người trở về phòng của chính mình, đồng thời mở ra sách Dược Tề Thần Kỳ của hệ thống.
“Vật liệu phối trí: Bất kì vật liệu Độc dược Vương Cấp nào x 1 (hoặc các vật liệu cấp cao hơn) + 3000 điểm vật liệu độc dược cơ bản + 100 điểm dược liệu”
Và đây là công thức Tử Vong Dược Tề vừa mở!
– Một phần Vật liệu Vương Cấp…
Bạn cần đăng nhập để bình luận