Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 545: Rốt cuộc là ngươi làm cái gì hả? (2)

Chỉ trong chốc lát, kỹ năng trên bảng điều khiển 【 Tử Vong Hỏa Trụ Lv1 】 thoáng cái đã biến thành 【 Tử Vong Hỏa Trụ Lv4 】 .
- Mẹ kiếp! Thật sự thành rồi này!
Trần Thư nhịn không được lên tiếng kinh hô, không ngờ lại tăng lên kỹ năng mới, mà lại là ba cấp cao nhất nữa.
- Đều được bù đắp lại rồi!
Trần Thư hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập cảm giác hưng phấn.
Sáu trăm tín chỉ đổi lấy lĩnh ngộ một kỹ năng Bạch Ngân Lãnh Chúa đã là lời lớn rồi đấy!
- Ca, ngươi phát điên đấy à?
Vương Tuyệt tiến lại gần, nói:
- Lẽ nào ngay cả Hỏa Dược Dược Tề cơ bản mà Nguyên Tố Thú của ngươi cũng không được uống hay saoứ?
- Ngươi thì biết cái gì!
Trần Thư không có giải thích nhiều, căn bản những người còn lại cũng không hiểu Hàm Kim Lượng của cấp Tông Sư.
- Vậy năm mươi tín chỉ…
- Trả lại ngươi, nhất định phải trả lại ngươi! Hơn nữa còn phải tính lãi nữa!
Trần Thư vỗ vỗ ngực, tâm trạng vui vẻ vô cùng, thật sự giống như vừa từ địa ngục đến thiên đường vậy.
- Còn có lãi ư? Tội phạm ca quả thật rất hào phóng!
- Đến lúc đó trả lại ngươi năm mươi mốt tín chỉn!
- ?
Tâm trạng Trần Thư vui vẻ, cùng với Vương Tuyệt về tới ký túc xá.
Trên đường đi, nụ cười trên mặt Trần Thư mãi cũng không biến mất. Uy lực của Tử Vong Hỏa Trụ kinh người, hơn nữa còn có hiệu quả đẩy lùi, thuộc về cả kỹ năng công lẫn thủ, không thể nghi ngờ là cực kỳ thích hợp với Nguyên Tố Thú. Cộng với bổ trợ phân thân, hai cột lửa thật sự là thương tổn full điểm.
Hắn đã có thể tưởng tượng viễn cảnh Husky đại phát thần uy rồi!
- Về rồi đấy à?
A Lương thoải mái đi tắm một cái, vào trong phòng khách.
- Ha ha ha ~
- Tên này bị cái gì đấy? Bị điên rồi à?
Thân thể A Lương chấn động, nhịn không được mà áp dụng chiến thuật lui về phía sau hai bước. Nụ cười của Trần Thư đúng là có hơi khiến người ta sợ hãi.
- Chỉ cần dùng bốn vật liệu đã lĩnh ngộ được một kỹ năng Bạch Ngân Cấp Lãnh Chúa, vui đến không ngậm miệng được.
- Có đến mức như vậy hay không? Kết cấu nó còn nhỏ như vậy?
A Lương bĩu môi, nói:
- Xác suất bình thường đều là năm cái vật liệu, chẳng phải là tiết kiệm được một cái vật liệu thôi sao?
- Hai ngươi thì biết cái gì!
Trần Thư lắc đầu, cái khiến cho hắn phấn khởi chính là kỹ năng mới trực tiếp tăng lên ba cấp.
Không để ý đến hai con người trần thế ngu ngốc này nữa, hắn về lại phòng mình, bắt đầu thu dọn hành lý.
Tuy rằng Kiều Nguyệt đã nói không cần mang theo vật dụng hàng ngày, nhưng ba lô tác chiến của hắn chắc chắn phải mang, nếu không thì không có cảm giác an toàn.

Sáng sớm hôm sau, một đoàn người đi tới thao trường số một. Năm nhất đại học có tổng cộng hai mươi lớp, toàn bộ đã được tập hợp chờ đợi Trấn Linh Quân đến.
- Từ hôm nay trở đi phải quên đi thân phận ban đầu của các ngươi, hiện tại các ngươi chính là Trấn Linh Quân mới!
Sĩ quan huấn luyện Hứa Sơn đi tới phía trước, nhìn về phía lớp Ngự Thú ba, kiểm tra nhân số lại một chút.
- Toàn bộ đi theo ta!
Hứa Sơn nói rồi đi ra phía ngoài trường.
Lúc này, trước cổng trường của Hoa Hạ học phủ đã có hai mươi chiếc xe buýt dừng lại, mang theo các bạn học tiến về Hoang Thạch Sơn Lâm.
- Lên xe theo thứ tự!
Hứa Sơn đứng bên ngoài cửa xe nhìn những người còn lại.
Từng người từng người một lên xe, trong mắt tràn ngập vẻ mới lạ và hưng phấn.
- Ai cho phép ngươi mang túi?
Hứa Sơn nhướng mày, ngăn cản Trần Thư đang muốn lên xe.
- y… Sĩ quan huấn luyện, ta có sở thích sạch sẽ, trong túi xách đều là quần áo bên người thôi!
- …
Vẻ mặt Hứa Sơn nghiêm lại, muốn cưỡng ép kéo túi xuống.
- Sĩ quan huấn luyện, để cho ta mang theo đi!
Vẻ mặt Trần Thư rất bình thường, tay phải giữ lấy tay của Hứa Sơn.
Trong lòng Hứa Sơn giật mình, mơ hồ gia tăng sức mạnh, nhưng vẫn không có cách nào tránh thoát.
Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp?
Hắn ta ngàn vạn lần không ngờ sẽ có người vừa mới lên năm nhất đại học đã lập tức trở thành Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp!
- Được rồi! Ngươi có đặc quyền!
Hứa Sơn nhắm hai mắt lại, mở miệng nói:
- Ta cần kiểm tra ba lô một chút, nếu như không có vật phẩm nguy hiểm thì có thể mang theo!
- Ừm…
Trần Thư nhíu mày, nhưng thấy mười chín huấn luyện viên khác đều nhìn lại thì chỉ có thể tạm nhượng một bước.
Hắn hào phóng đưa ba lô ra, mặc cho Hứa Sơn kiểm tra.
Hứa Sơn gật gật đầu, mở ba lô tác chiến của Trần Thư ra.
Chỉ chốc lát sau, khóe mắt hắn ta đã lập tức bị kéo căng, nhận thức đã hoàn toàn bị phá vỡ. Đồ vật bên trong không có gì gọi là vật phẩm nguy hiểm, thế nhưng lại khiến người ta vừa nhìn thấy đã phải giật mình…
Mất một lúc lâu sau, Hứa Sơn mới hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập đề phòng, mở miệng hỏi:
- Rốt cuộc là ngươi làm cái gì đây hả?
- Chuyện, ta là học sinh hàng real mà!
Trần Thư tỏ vẻ đương nhiên, hắn nhún vai nói.
- Học sinh mà lại mang theo những thứ này sao? Là ta đã lạc hậu rồi à?
Hai chân mày của Hứa Sơn nhíu lại đến mức sắp chạm vào nhau, hắn ta cảm giác đầu mình có chút không đủ dùng.
- Hứa Sơn, có chuyện gì thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận