Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 908: Ta cảm thấy Bạch Ngân Quân Vương vẫn hơi yếu

Sự va chạm kịch liệt xảy ra, Không Gian Bình Chướng lập tức nứt toạc.
Nhưng Băng Tuyết Cự Hổ lại kinh hoàng mở to mắt, tràn đầy dáng vẻ không thể tin được.
Ở chính giữa Tuyết Đoàn màu lam phát ra một cổ năng lượng khổng lồ, xung quanh nó cũng bắt đầu xuất hiện những vết nứt chi chít như mạng nhện.
Kỹ năng của nó sắp nổ tung rồi!
Nếu nó ở trạng thái bình thường, nắm trong tay kỹ năng gần như biến thái thì tuyệt đối sẽ không có chuyện như thế này!
Nhưng sau khi uống hết lọ Tử Vong Dược Tề đó, các thuộc tính của nó ít nhất cũng đã bị suy yếu đến bảy phần rồi!
Phải biết, Bạch Ngân Quân Vương yếu nhất cũng có khả năng chống lại Hoàng Kim Ngự Thú Sư, đây chính lấy một địch bốn con Hoàng Kim Khế Ước Linh đo.
Loại tồn tại này căn bản không phải là Bạch Ngân Ngự Thú Sư có thể nhòm ngó tới được.
Thứ nó mất là sức lực, còn ngươi thì mất mạng!
Nhưng đáng tiếc là hệ thống còn biến thái hơn Quân Vương nhiều lắm.
- Sắp nổ nòng rồi!
Trần Thư lập tức để Tiểu Hoàng thả Trùng Phong ra, thân thể tròn vo nhanh chóng lùi lại, cách Băng Tuyết Cự Hổ thật xa.
Thỏ Không Gian cũng dùng Không Gian Nhảy Vọt mà bay lên trời, chui vào trong miệng của Tiểu Hoàng.
- Gâu gâu!
Husky tùy ý thả một kỹ năng ra, kích phát Cẩu Ảnh Mê Tung, thân thể lập tức biến mất tại chỗ.
Nhưng ngay sau đó, nụ cười tà mị trên miệng nó lập tức cứng lại!
Thế mà nó lại đi tới trên đầu Băng Tuyết Cự Hổ!
Một chó một hổ đối mắt nhìn nhau, bầu không khí thoáng chốc đã có chút lúng túng!
- Móa nó, đúng là ngu như chó!
Trần Thư giật giật khóe miệng, vội vàng chỉ huy Thỏ Không Gian đi xây dựng Không Gian Thông Đạo.
Husky thuận lợi chui vào, đi vào bên trong miệng của Tiểu Hoàng.
Grao!
Băng Tuyết Cự Hổ kinh sợ, nó cũng muốn chui vào, thế nhưng lối đi đã lập tức đóng lại.
Tuyết Đoàn màu lam xuất hiện nhiều vết nứt hơn, nhìn như một quả bom nguyên tử sắp nổ vậy!
Một giây sau, một tiếng nứt nhẹ vang lên!
Ầm!
Trong nháy mắt, Tuyết Đoàn nứt ra, sương lạnh kinh khủng lan tràn ra khắp bốn phía, nhiệt độ hạ xuống nhanh chóng đến đáng sợ.
Trần Thư đứng cách đó cả ngàn thước đột nhiên rùng mình, đến cả hắn cũng cảm thấy có chút lạnh run.
- Thật là biến thái!
Chốc lát sau, uy lực của kỹ năng dần dần tiêu tán, hơi ấm cũng dần dần trở lại.
Lúc này, Trần Thư mới dám thò đầu ra, chỉ thấy thân thể to lớn của Tiểu Hoàng đã bị phủ bởi một tầng băng sương mỏng manh.
Ở đằng trước, Băng Tuyết Hổ Vương đã cứng thành tượng đá!
- Không phải là miễn dịch với kỹ năng thuộc tính Thủy sao? Chẳng lẽ là bị Tử Vong Dược Tề làm suy yếu rồi?
Trần Thư nhíu mày, cảm thấy trận chiến này hình như có hơi đơn giản hơn hắn nghĩ.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, thân thể của Băng Tuyết Hổ Vương chấn động, mạnh mẽ phá vỡ lớp băng kiên cố xung quanh.
Khí tức của nó cũng đã yếu hơn nhiều!
Grao!
Nó táo bạo gầm lên rồi trực tiếp quay người chạy trốn.
Nếu còn dây dưa tiếp nữa, e là mạng nó thật sự phải để lại đây luôn mất!
- Còn muốn chạy?
Tiểu Hoàng vội vàng sử dụng Bá Thể, cả người tỏa ra kim quang lóa mắt, đánh vỡ lớp băng sương trên thân.
Ầm ầm ầm!
Mượn lực của kỹ năng Trùng Phong, nó xông thẳng về phía trước, không hề có ý định bỏ qua cho Băng Tuyết Hổ Vương.
- Bây giờ đã đến nước này rồi, không phải ngươi chết thì là ta sống!
Trần Thư cười toét miệng, vui vẻ mà xoa xoa tay.
Băng Tuyết Hổ Vương vốn cũng không phải là Khế Ước Linh loại tốc độ, giờ lại đang suy yếu vì Tử Vong Dược Tề nên không thể chạy nhanh bằng Slime đã dùng Trùng Phong được.
Cự ly của hai bên kéo sát lại gần, Husky nhô đầu phun Hỏa Cầu Oanh Kích ra.
Đoàng đoàng đoàng!
Năm quả hỏa cầu lớn liên tục phun ra và đập trúng phần lưng của Băng Tuyết Hổ Vương một cách chuẩn xác.
Hổ Vương hơi lảo đảo, trên lưng có mấy vết bỏng.
Đến cả kỹ năng nhỏ bé cũng có thể khiến nó bị thương được, có thể thấy Băng Tuyết Hổ Vương đã yếu ớt đến mức nào rồi.
Hai bên đuổi bắt nhau khoảng mười phút.
Cuối cùng, Băng Tuyết Hổ Vương lảo đảo, ầm ầm ngã xuống đất như một con mèo bệnh, không còn một chút khí thế Quân Vương nào nữa!
Nó cứng rắn chịu đựng Tử Vong Dược Tề hành hạ, rồi lại đánh nhau với Trần Thư lâu như vậy, nếu là Lãnh Chúa thì e là nó đã chết bất đắc kỳ tử vô số lần rồi.
- Ta cảm thấy Bạch Ngân Quân Vương vẫn hơi yếu!
Trần Thư cười đắc ý mà bay ra giữa không trung.
Cuối cùng cũng bắt vào trong tay rồi!
Grao!
Băng Tuyết Hổ Vương nhìn Không Gian Cấm Vụ phía xa xa bằng đôi mắt vô hồn, trong mắt chứa đầy vẻ hối hận.
Nó vừa mới trở thành Quân Vương, vốn tưởng rằng hoàn thành bước nhảy vọt về huyết mạch thì sẽ một bước lên trời, đi đến đỉnh cao của hổ sinh, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này.
Nếu nó không có dã tâm, an tâm làm một Lãnh Chúa nhỏ, có lẽ những chuyện này cũng sẽ không phát sinh…
Ầm ầm!
Hai quả Thiên Hỏa Vẫn Thạch mạnh mẽ đập tới, kết thúc sinh mạng của nó.
- Cuối cùng cũng chết!
Trần Thư thở dài nhẹ nhõm, bây giờ hắn mới cảm thấy tinh thần mệt mỏi.
Trận chiến này, hắn không dám lơ là một giây nào, chỉ sợ sẽ đưa ra quyết định sai lầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận