Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1626: Trần Thư nghiện chém giết đến mức phát điên rồi

Hắn nghĩ một lúc rồi nói tiếp:
- Đại khái còn có thể hấp dẫn được hai đến bốn tên Quân Vương …
Cứ cho là Canh Gà Độc có thể dẫn dụ được Quân Vương, nhưng dù sao thì Dị Không Gian cũng rất lớn, còn cần thêm một chút thời gian.
- Vẫn chưa đủ…
Trần Thư nhíu mày, định bụng gọi điện thoại cho Tần Thiên.
Nhưng chợt nghĩ ra đối phương đang bận nên đổi sang gọi cho Liễu Phong.
- Alô Liễu lão sư.
- Trần Thư, ngươi ở Dị Không Gian lâu như vậy, mà đến tận bây giờ mới có thời gian gọi điện thoại cho ta nhỉ?
- Còn không phải do ta có việc muốn nhờ ngài giúp đỡ hay sao…
Trần Thư cười nói sảng khoái, không chút che giấu.
- Ồ? Tên nhóc như ngươi cũng có việc không giải quyết được cơ à?
Sắc mặt của Liễu Phong thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, trong lòng chợt dâng lên sự cảnh giác.
Dựa vào năng lực của Trần Thư lúc này, chủ yếu là Vương Cấp có thể giải quyết được thì hắn lập tức giải quyết được nhanh gọn.
- À, bây giờ học sinh đang gặp phải vấn đề khó khăn.
Trần Thư thở dài, trong thoáng chốc giọng điệu đã có phần ngập ngừng:
- À… Cái kia… Ta…
- Có chuyện gì thì nói nhanh đi, ngập ngừng cái khỉ gì!
Liễu Phong cau mày, nói:
- Nếu như là chuyện mà ta có thể giúp, ta sẽ giúp ngươi.
Đổi lại hắn ta cũng không hứa hẹn lung tung, nhỡ đâu gặp chuyện mà bản thân không làm được thì chẳng phải là mất hết mặt mũi hay sao?
- Ngài nhất định có thể làm được!
Ngữ khí của Trần Thư chắc nịch, trong lòng không chút do dự, nói ra:
- Chuyện này, ngài có thể mang Khế Ước Linh Tâm của bản thân cho ta được không?
- ? ? ?
Cả người Liễu Phong chợt cảm thấy choáng váng, thậm chí còn tưởng bản thân nghe nhầm.
Đây là câu nói của người đang ở đầu bên kia à?
- Này, Liễu lão sư?
Trần Thư thấy bên kia im lặng thì vội vàng lên tiếng.
Nhưng mãi vẫn không thấy có hồi đáp.
Một lúc lâu sau, Liễu Phong mới hít sâu một hơi, hỏi lại:
- Ngươi tự cảm thấy đây là lời mà ngươi có thể nói ra được à?
- …
Khóe miệng Trần Thư khẽ giật một cái, đáp:
- Yêu cầu này có chỗ nào không ổn ạ?
- Ừ, không có, thật sự là không có.
Liễu Phong cười một cách kỳ lạ, thản nhiên nói tiếp:
- Được rồi, ngươi nói cho lão sư địa điểm, ta mang tới tận nơi cho ngươi.
- Thật ạ? Đơn giản như vậy sao?
Nghe vậy khiến cho Trần Thư ngây ngẩn cả người, vẫn hồn nhiên nói:
- Lão sư, ta cũng không cần nhiều lắm đâu, chỉ tầm bốn năm cái là được.
- …
Nét mặt của Liễu Phong trở nên cứng đờ, Khế Ước Linh của ta, mẹ nó tổng cộng chỉ có năm cái.
- Có điều giá cả không hề rẻ đâu, ngươi chấp nhận nổi không?
- Không thành vấn đề, bất kể là điểm tích lũy Hoa Hạ, hay là tiền hoặc là những tài nguyên ngự thú khác, ta đều có!
- Thật ra lão sư cũng không cần nhiều…
Liễu Phong mỉm cười, nói:
- Chỉ cần một vật.
- Là gì?
- Tro cốt của ngươi.
- …
Khóe miệng Trần Thư khẽ co giật một cái, quả nhiên sự việc không đơn giản như vậy.
Vẻ mặt của hắn nghiêm lại, cẩn thận nói ra:
- Nghiêm túc đấy, Lão Liễu, có cách nào lấy được thứ này hay không?
Không phải Liễu Phong hắn ta không muốn nói, mà cho dù hắn ta có đồng ý thì e rằng lão gia tử sẽ không bỏ qua cho Trần Thư…
- Ngươi cần cái này để làm gì? Đói bụng sao?
Liễu Phong nhướn mày, thật sự là không biết thứ này có tác dụng gì.
- Có tác dụng lớn.
Trần Thư không giải thích nhiều, chuẩn bị đến lúc đó cho mọi người sự bất ngờ thật lớn.
- Cái này à…
Trong mắt Liễu Phong thoáng nét suy ngẫm, nói ra:
- Trong kho của chúng ta không có thứ này, nhưng có khả năng ở nước ngoài sẽ có.
- Nước ngoài à? Bây giờ ở nước ngoài không phải là đang có chiến hỏa liên miên không buôn bán được hay sao?
Trần Thư sờ cằm, không nghĩ lại phiền phức như vậy.
- Càng ở trong giai đoạn hỗn loạn, người làm ăn lại càng nhiều…
Liễu Phong thong thả nói:
- Lợi nhuận kiếm được ở lúc này, thời kỳ hòa bình cũng không thể so sánh bằng.
- Vâng…
Trần Thư cảm thấy khá thuyết phục, sau đó lập tức hiểu ra:
- Ngài có mối đúng không?
- Đương nhiên là có, ta sẽ hỏi giúp ngươi.
Liễu Phong gật đầu xác nhận, dặn dò:
- Có điều giá cả sẽ khá đắt đấy, ngươi phải làm tốt công tác chuẩn bị.
- Được, giá cả không thành vấn đề.
Một cái trái tim là có thể giúp hắn đi săn được ít nhất năm, sáu con Bạch Ngân Quân Vương giá mấy chục tỷ, đó là cái giá trên trời.
Huống hồ Khế Ước Linh Tâm Vương Cấp không có nhiều tác dụng lắm, thậm chí còn không bằng huyết nhục của một con Bạch Ngân Quân Vương, vì vậy giá sẽ không quá đắt.
- Ngươi muốn có tinh hoa huyết nhục của Khế Ước Linh à?
Liễu Phong phán đoán:
- Có Khế Ước Linh không có tâm.
- Không có tâm?
- Tiểu tinh linh kia của ngươi chẳng phải là không tim không phổi ư.
- …
Trần Thư nhìn ác bá Dị Giới một cái, cảm thấy Liễu Phong nói cũng không sai.
- Đại Lực, ngươi cần tinh hoa của Khế Ước Linh đúng không?
Thấy Đại Lực gật đầu lia lịa, hắn mới cho Liễu Phong một đáp án chính xác.
- Được, nếu có thông tin gì ta sẽ liên hệ với ngươi.
Dứt lời, Liễu Phong liền cúp máy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận