Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 586: Đồ ăn cấp Sử Thi: Hãn Phỉ Tả Dược (2)

- Ta nói ngươi cũng thật sự hung ác, tục ngữ nói mắng chửi người không nói rõ chỗ yếu, đánh người không đánh mặt, má nó, ngươi toàn bộ đều phạm!
Cái câu “Đỗ tiểu thư” kia của Trần Thư hoàn toàn đâm vào chính xác điểm mấu chốt của Đỗ Thanh, khiến cho Đỗ Thanh phá phòng thủ rồi.
- Thôi thôi, đó là cho người có tố chất nói, ta không giống với bọn chúng, ta không có tố chất!
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy tự hào, hoàn toàn không để ý.
Ở trong mắt hắn xem ra, đối mặt địch nhân, chỉ có chú ý một cái nguyên tắc: Ổn, chuẩn, hung ác!
Trần Thư mở miệng nói ra:
- Ta không hung ác chỗ đấy, người bên ngoài đã cho rằng ta đang tán tỉnh hắn đây này!
- ...
Ba người đồng loạt im lặng, đều không nói thêm gì nữa.
- Đúng rồi, Đại Lực, nguyên liệu nấu ăn kia ngươi có thể tự mình chuẩn bị sao?
Trần Thư mở miệng nói ra, hắn cũng không có tuyệt đối nắm chắc phá hư nguyên liệu nấu ăn của Đỗ Thanh.
- Thời gian không đủ rồi, một cái nguyên liệu nấu ăn Bạch Ngân Cấp có khi cả buổi cũng không thể tìm được.
Trương Đại Lực mở miệng nói ra:
- Hơn nữa, thành phố Lam Hải là địa bàn Đỗ gia, nhất định sẽ bị cản trở đấy.
- Được rồi.
Trần Thư lắc đầu, hắn bây giờ lo lắng Đỗ Thanh và Trương Đại Lực đều không có nắm chắc quán quân, ngược lại là lại để cho bốn người khác chiếm được tiện nghi.
Thời gian ban đêm, một đoàn người về tới trong tửu điếm, nghỉ ngơi sớm.
- Nên hành động!
Trần Thư thoáng một phát mở hai mắt ra, mang lên ba lô tác chiến.
- Trần Bì!
Nhưng vào lúc này, Từ Tinh Tinh lên tiếng.
- Hả?
Trần Thư giật mình, nói ra:
- Ngươi không ngủ à!
- Ta biết ngay ngươi đêm nay sẽ có hành động!
Trong mắt Từ Tinh Tinh có vẻ cười, nói ra:
- Có phải chuẩn bị cho nổ Đỗ gia hay không! Ta quay phim ghi chép lại cho ngươi!
Nói xong, hắn lấy ra một cái camera, trong mắt tràn đầy hào hứng.
- ...
Khóe miệng Trần Thư méo mó, má nó, ngươi cứ không được bình thường như vậy à!
Chỉ cần hắn dám cho nổ, đêm nay cũng sẽ bị bắt, còn không chạy ra khỏi thành phố Lam Hải được.
- Ngươi ngủ việc ngươi đi, không đưa ngươi đi cùng được!
Trần Thư trực tiếp một mình rời khỏi phòng.
Hắn đã thăm dò được địa điểm trận đấu gửi nguyên liệu nấu ăn, chỉ cần dùng dược tề ẩn thân lẻn vào, dĩ nhiên là có thể muốn làm gì thì làm rồi.
Nửa giờ sau, Trần Thư đi tới một cái nhà kho ướp lạnh cách quảng trường Thịnh Thiên không xa. Lúc này đã là rạng sáng 12h, mặc dù là trung tâm chợ cũng lộ ra vẻ vô cùng quạnh quẽ.
Ngoại trừ bên ngoài đường phố, đêm hôm khuya khoắt ai vẫn còn mò mẫm đi dạo?
- Không có người canh gác sao?
Trần Thư giật mình, thật không ngờ qua loa như vậy.
- Hả?
Nhưng ánh mắt của hắn dời đi, vẻ mặt hơi đổi.
Chỉ thấy trước nhà kho đang có một con chim con màu xanh da trời, cặp mắt của nó đóng chặt, phảng phất đã là đã ngủ rồi.
- Một cái Khế Ước Linh loại trinh sát? Hơn nữa đẳng cấp ít nhất là Bạch Ngân Cấp!
Trong nội tâm Trần Thư hiểu rõ, trách không được không cần bất luận kẻ nào canh gác.
Chỉ có như vậy là đủ rồi, mặc dù là Ngự Thú Sư cấp Hoàng Kim, cũng khó có thể lẻn vào.
Về phần Ngự Thú Sư cấp Vương, trừ phi là rỗi rãnh không có việc gì làm, nếu không làm sao có thể sẽ đến phá hư?
Trần Thư lấy ra dược tề ẩn thân còn lại, nuốt toàn bộ xuống.
Trong chốc lát, thân thể của hắn biến mất không thấy gì nữa, quần áo cùng ba lô tác chiến cũng không thấy, chỉ cần không phải vật còn sống, trên cơ bản tiếp xúc với vật phẩm đều có thể cùng nhau biến mất.
- Ca ca đến rồi!
Khóe miệng Trần Thư có dáng tươi cười tà ác, sải bước đi đến nhà kho.
Quả nhiên, cái con chim con màu xanh da trời kia không có bất kỳ phát giác nào.
Trần Thư đi tới trong kho hàng, trong đó để mấy cái tủ lạnh, đồng thời đánh dấu danh tự từng tuyển thủ.
- Trương Đại Lực, Vương Vô Cực…
Trần Thư lẩm bẩm, rốt cục nhìn thấy tên Đỗ Thanh.
Hắn lặng yên không một tiếng động lấy ra món chính, là một con thỏ màu đỏ đặt ở trong thùng.
Trần Thư móc ra một bình thuốc xổ lớn, xé phần bụng con thỏ ra đổ đi vào toàn bộ.
- Ca ca cho ngươi ở đó mà hung ác đấy!
Trên mặt Trần Thư có vẻ bỉ ổi.
Chỉ chốc lát, trong bụng con thỏ tràn ngập rất nhiều thuốc bột màu đen.
Hắn cẩn thận từng li từng tí bỏ con thỏ vào trong thùng như cũ. Trong thùng có hương liệu chất lỏng đấy, tản ra mùi thơm nồng đậm, tựa hồ là đang tiến hành ướp gia vị.
- Hẳn là rất ngon miệng đấy!
Trần Thư cười cười, thuốc bột màu đen nhanh chóng dung nhập trong thịt thỏ, hoàn toàn nhìn không ra khác thường.
Lần thứ nhất chấm điểm của chương trình trận đấu chính là do dụng cụ trí tuệ nhân tạo kiểm nghiệm thành phần cùng dinh dưỡng của đồ ăn, chắc hẳn hiện trường sẽ bùng nổ cho coi…
Trần Thư nói nhỏ:
- Bằng vào trình độ của Đỗ thiếu, chắc hẳn có thể nấu nướng thuốc xổ thành một món mỹ vị…
Đồ ăn cấp Sử Thi đầu tiên, Hãn Phỉ Tả Dược, lập tức sẽ xuất hiện rồi!
Sáng sớm hôm sau, quảng trường Thịnh Thiên của thành phố Lam Hải có rất nhiều người vây quanh, có không ít Linh Trù cao cấp đã đến xem cuộc thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận