Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 262: Rốt cuộc ngươi cái quái gì vậy? (1)

Trong tích tắc, mười chín người trong lớp đặc huấn di chuyển bước chân, toàn bộ… đồng loạt lùi lại một bước.
Chỉ còn Đường Liệt và một số người khác vẫn đứng lại vị trí đó…
Bốn người Đường Liệt nhìn xung quanh, trên đầu lập tức nổi đầy hắc tuyến.
- Bà nó chứ! Có đến mức phải sợ hắn đến vậy không?
- Không hổ danh là Đường Thiếu!
Trần Thư nhìn hắn ta với nụ cười nhã nhặn trên môi.
Nụ cười quen thuộc như thường thấy ánh vào mắt, Vương Vân và Hồng Minh gần như lùi lại một bước theo bản năng.
Đường Liệt nhíu mày nhìn bọn họ:
- Các ngươi?
- Chết tiệt, lăn lộn với ta bao nhiêu năm như vậy mà lại không có một chút dũng khí nào thế hả?
- Đường Thiếu, chúng ta sẽ ở phía sau lưng âm thầm ủng hộ ngươi!
Vương Vân cùng Hồng Minh thực sự có chút sợ hãi, trong lòng bọn họ có ám ảnh rất sâu về Trần Thư.
Bây giờ chỉ còn lại Đường Liệt và Đỗ Long Nguyên là đứng nguyên tại chỗ không động đậy.
- Đồ vô dụng!
Đỗ Long mắng một tiếng, đưa mắt nhìn Trần Thư mà nói:
- Trần Thư, ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao?!
Với tài năng thiên phú xuất sắc, hắn ta đã thành công đột phá đến Ngự Thú Sư cấp 8!
Cũng lúc đó, Đường Liệt cũng hừ lạnh một tiếng.
- Hôm nay chính là ngày ngươi trả nợ!
Ngay khi cả ba người mặt đối mặt nhau, Thẩm Võ Song đã hồi thần trở lại.
- Được rồi! Đứng trước cửa lớn mà nói cái gì vậy? Nếu lại gây chuyện ta sẽ chôn, các ngươi luôn!
Thẩm Vô Song nhìn Trần Thư nói:
- Có phải ngươi đột phá rồi, muốn nhân cơ hội tới đây ra vẻ hay không hả?
- Đột phá?
Đôi mắt Đường Liệt sững sờ trong chốc lát, sau đó vẻ mặt hắn ta thay đổi kịch liệt, ngay lập tức đã hiểu ra điều gì đó.
- Ngươi đã trở thành Ngự Thú Sư cấp chín rồi?
Trong chốc lát, ánh mắt của cả lớp đều đổ dồn về phía hắn.
Bây giờ mới là tháng mười hai, trong toàn bộ thành phố Nam Giang e rằng không có học sinh cấp ba nào trở thành Ngự Thú Sư cấp chín đâu.
Trần Thư lại dẫn trước một lần nữa rồi!
-Thẩm lão sư, đây không phải là do có người không phục ta sao? Ta phải giữ vững vị trí lớp trưởng của mình chứ!
Trần Thư nhìn Đường Mặc và Đỗ Long cười nhếch mép.
Gần đây thời tiết có chuyển biến lạnh hơn một chút, ngươi thấy thế nào?
Đỗ Long xoa xoa cánh tay, nhìn về phía Đường Liệt.
- Ừ, sắp đến giao thừa rồi, phải mặc nhiều thêm chút, và ngày mai ta sẽ mặc áo khoác ngoài.
Dù cả hai trông có vẻ cứng nhắc, thế nhưng vẫn kiên trì hoàn thành màn biểu diễn, khi nói chuyện còn thuận tiện lùi về lớp đặc huấn.
- ...
Trần Thư gật đầu, mặc dù kỹ năng diễn xuất của hai người không tốt lắm nhưng ít nhất thái độ của hai người vẫn được.
- Biết sợ là đúng rồi!
Cả hai ngươi đều là Ngự Thú Sư cấp tám, và hắn cũng không có hứng thú với việc bắt nạt kẻ yếu.
- Trở về Tu Luyện Thất phòng huấn luyện trước đi!
Thẩm Vô Song mở miệng nói. :
- Bây giờ chỉ còn cách mấy ngày nữa là đến tháng giêng, đương nhiên không thể lãng phí thời gian tu luyện được.
Nhóm người lần lượt quay trở về.
Ngay khi Trần Thư muốn đi vào, Thẩm Vô Song lại đột nhiên gọi hắn lại.
- Trần Thư, đưa ba lô đây cho ta kiểm tra trước đã.
Vẻ mặt Trần Thư cứng lại, hắn nói:
- Lão sư, có cần phải thế không?
- Rất cần thiết!
Tất cả những người trong lớp đặc huấn đều quay đầu nhìn lại, đồng thanh nói.
Nếu không kiểm tra một chút, không chừng mọi người khó có thể yên tâm tu luyện được.
- Lần trước chỉ là một trận hỏa hoạn thôi, lần này sẽ là gì đây?
- Sẽ là một vụ nổ lớn hay là một vụ khí độc hóa học?
Trần Thư đành phải miễn cưỡng đưa túi của mình ra.
- Đều là cái quái gì thế này?
Thẩm Vô Song choáng váng ngay khi vừa mở chiếc túi ra, ánh vào mắt hắn ta là mười túi phân ure…
Sau đó, hắn ta lại lấy một chiếc máy khoan điện ra, một chiếc máy sấy tóc, một túi gia vị, một chiếc cân và một lọ dung dịch màu xanh không rõ nguồn gốc…
- Rốt cuộc ngươi làm cái quái gì vậy hả!
Thẩm Vô Song vô cùng chấn kinh, những ai chưa từng thật sự lục lọi ba lô của Trần Thư, căn bản sẽ không thể nào ngờ được bên trong đều là những thứ vớ vẩn như vậy.
Trần Thư vô tội nói:
- Học sinh à!
- Ngươi nghĩ học sinh sẽ mang theo mình những thứ này bên người à?
Những người còn lại trong lớp đặc huấn đều sửng sốt, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn, cũng may Thẩm Vô Song yêu cầu phải kiểm tra một chút.
Ngay cả Từ Tinh Tinh cũng không biết Trần Thư mang theo những thứ khó tin đến vậy…
- Tạm thời ta sẽ giữ ba lô của ngươi ở bên ngoài, ngươi đừng nghĩ mang vào được!
Thẩm Vô Song không muốn lục lọi nữa rồi, e rằng bên trong vẫn còn có thứ gì đó khó tin hơn nữa.
- Đừng mà, lão sư!
Trần Thư giật giật khóe miệng, hắn nói:
- Đồ của ta đều là hợp pháp cả mà!
- Hợp pháp cái gì? Luật xã hội đen thì đúng hơn!
...
Thẩm Vô Song trực tiếp gửi ba lô trong tủ bảo quản ở bên ngoài.
Trần Thư thở dài, không có ba lô thì thực lực của hắn sẽ giảm đi ít nhất là một nửa đó!
Các học viên của lớp đặc huấn đều di chuyển đến Tu Luyện Thất, nhanh chóng bước vào trạng thái luyện tập. Mà một mình Trần Thư lại cảm thấy buồn chán, đi tới đi lui, chả làm cái gì cả, chỉ đi dạo xung quanh thôi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận