Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 990: Người một nhà phải đi đầy đủ

Người đàn ông tóc dài cười cười, xoay người dẫn các tiểu đệ rời đi.
- Bắt bạn tốt của ta sao… Tiểu Tinh hay là lão Tạ đây?
Trần Thư lẩm bẩm hai câu, rút toàn bộ dây kẽm ở cửa ra vào, quay trở vào trong phòng.
...
Sáng sớm hôm sau, Trần Thư bắt đầu điều tra tình hình.
Cha mẹ an toàn về đến nhà, lão Tạ căn bản không trở về thành phố Nam Giang, Tiểu Tinh thì vẫn luôn ở trong nhà chơi Makka Pakka.
Sau đó hắn hỏi thăm những người bạn thân thiết, kết quả không có người nào mất tích.
Thậm chí ngay cả chó hoang ở cửa ra vào chợ đen cũng không có chuyện gì cả…
- Móa nó, dám lừa ta?
Trần Thư cuối cùng cũng có thể chắc chắn chính mình bị lừa, lẩm bẩm nói:
- Mặc kệ, trước tiên dẫn năm người này đến Trấn Linh đã rồi nói sau.
Xế chiều, ở cửa công viên Hạnh Phúc.
Trần Thư đang ngồi trên một chiếc ghế dài, chờ đợi cái gì đó.
Lúc này, năm người đàn ông đeo khẩu trang đi tới.
Trần Thư ngẩng đầu cười nói:
- Mười bảy vạn tới rồi sao?
- ? ? ?
Năm người hơi ngẩn người, không hiểu gì cả.
Là dấu hiệu đặc biệt gì đó hả?
- Không sao, nói nhầm thôi!
Trần Thư cười cười, mười bảy vạn vừa vặn là số tiền treo giải bắt năm người này…
Người đàn ông tóc dài ngồi xuống, nhẹ giọng nói:
- Tội phạm ca, có kế hoạch chưa?
- Nếu là phạm tội, vậy thì làm một trận lớn luôn đi!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Chúng ta tập kích Trấn Linh Cục, như thế nào?
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt năm người kia chấn động, trong mắt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn chỉ là tội phạm, không phải phần tử khủng bố...
Tằng Ca kinh hoảng nói:
- Ngươi điên rồi hả?
- Bình tĩnh một chút, cái gọi là tố chất tâm lý gì đó?
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ phương thức nhập đội này các ngươi không dám tiếp nhận?
- Ngươi nghiêm túc?
Tằng Ca lấy lại sự bình tĩnh, nói:
- Ngươi muốn làm như thế nào?
Bọn hắn đều là kẻ liều mạng, ngay cả Trần Thư cũng không sợ, bọn hắn đương nhiên cũng sẽ không sợ.
- Đơn giản thôi, các ngươi tới Trấn Linh Cục trước giả vờ tự thú…
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, bắt đầu nói kế hoạch của mình cho ba người đó.
Mười phút sau.
Vẻ mặt năm người quái dị, nói:
- Ngươi bảo chúng ta tự thú, hấp dẫn sự chú ý của người Trấn Linh Cục, ngay sau đó ngươi lại tìm cơ hội ném đạn hạt nhân?
- Kế hoạch không chê vào đâu được nhỉ!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, đã chuẩn bị hoàn thành tuyển hạnh thứ ba của hệ thống.
Về phần đội tội phạm phía sau, chỉ cần bạn tốt của mình không rơi vào tay đối phương, hắn đương nhiên không chút sợ hãi.
- Đầu tiên, tại sao chúng ta phải tin tưởng ngươi?
Tằng Ca nhướng mày, nói:
- Hơn nữa, ngươi mẹ nó ném đạn hạt nhân, chúng ta làm sao chạy thoát được chứ?
- Nếu như ta lừa các ngươi, đội tội phạm đứng sau các ngươi có thể thể trả thù ta!
Trần Thư cười cười, nói:
- Quan trọng là, đó chỉ là đạn hạt nhân cỡ nhỏ, không cần để ý, hơn nữa ta sẽ sớm phát tín hiệu cho các ngươi chạy trốn!
Năm người đám Tằng Ca thoáng chốc hơi trầm mặc.
Trần Thư bình thản nói:
- Nếu như không dám, chứng tỏ các ngươi chỉ là một nhỏ nhóm, không tư cách hợp tác với ta!
- Có thể! Nhưng chúng ta chỉ phái ra một người đi hấp dẫn lực chú ý thôi.
- Không được! Người một nhà phải đi đầy đủ.
- ? ? ?
Khóe miệng năm người giật giật, trong lòng cảm thấy vô cùng bất thường.
- Ý của ta là, năm người cùng đi thì tác dụng càng lớn, hơn nữa ta cũng phải nhìn thấy thành ý của các ngươi…
Trần Thư bắt đầu kế hoạch đánh lừa của minh, đối phương là bị hắn làm cho sửng sốt một chút, chỉ có thể liên tục gật đầu.
Cuối cùng, năm người vẫn có chút không tình nguyện.
Mãi đến khi Tằng Ca cầm đầu nhận một cú điện thoại, hiển nhiên là hắn ta nhận được mệnh lệnh gì đó.
- Chúng ta đồng ý, nhưng hi vọng ngươi đừng giở mánh khóe gì cả!
Tằng Ca thở dài, nói:
- Nhắc nhở ngươi một chút, đội chúng ta không đơn giản như ngươi nghĩ đâu!
- Tốt! Không hổ danh là tội lớn phạm quốc tế!
Trần Thư hoàn toàn không để ý, nói:
- Bây giờ chúng ta bắt đầu nhỉ!
Năm giờ chiều.
Năm người đeo khẩu trang, kiên định bước vào bên trong Trấn Linh Cục, bóng lưng vắng vẻ, trông dũng cảm như Dịch Thủy Hàn…
- Vương thúc, phiền khoản đãi một chút nhé!
Trần Thư từ xa yên lặng gọi điện thoại cho Vương Càn, nói:
- Ngoài ra, giao tiền thưởng truy nã tội phạm cho ta nhé!
Năm người quả nhiên là người thành thật, vừa tiến vào Trấn Linh Cục đã lớn tiếng la hét nói muốn tự thú.
Bọn hắn bề ngoài tiếp nhận thẩm vấn, trong lòng lại mong chờ tín hiệu của Trần Thư.
Ban đầu, năm người còn giữ được chút bình tĩnh, nhưng dần dần, bọn hắn cảm thấy có chút bất an.
Bởi vì thẩm vấn bọn hắn là một Ngự Long Vệ.
Cuối cùng, năm người không thể gây ra sóng gió gì, trực tiếp bị bắt!
- Tiểu tử này làm sao làm được nhỉ? Mẹ nó thực sự có thể lừa bọn hắn được!
Khóe miệng Vương Càn co rút, không ngờ lại dễ dàng bắt được năm tên tội phạm.
Hành nghề nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải chuyện không hợp lẽ thường như vậy đấy.
Giành được ban thưởng: Bạo tạc dược tề *5!
Bạn cần đăng nhập để bình luận