Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1187: Lớn cũng là một loại nghệ thuật

Nhưng một Vương Cấp ngã xuống hoàn toàn tạo thêm một lớp màn bí ẩn cho Trần Thư, khiến người ta nhìn không thấu.
- Vậy là tốt rồi, trở về đài tỷ thí!
Tần Thiên gật đầu, dẫn đầu cưỡi Khế Ước Linh trở về trên Khởi Nguyên Đảo.
Những người còn lại cũng nhộn nhịp đuổi theo, về đến trên đảo, đồng thời mở ra Hộ Thuẫn Kết Giới.
Không bao lâu sau, đám người đều lần lượt trở về gần đài tỷ thí.
Thiết bị trực tiếp toàn cầu lại được mở ra, sắp nghênh đón trận chiến đầu tiên của vòng thi thứ ba!
- Các vị khán giả bằng hữu, bởi vì một tình huống bất ngờ nên trận thi đấu phải tạm dừng một lúc, chân thành xin lỗi mọi người.
Người chủ trì bước lên, tươi cười nói:
- Bây giờ các tuyển thủ đã vào chỗ, trận thi đấu của chúng ta cũng diễn ra lần nữa!
- Hiện tại mời Trần Thư của Hoa Quốc và Lâm Hàn của Lan Quốc lên!
Ngay lập tức, toàn thế giới lại trở nên náo nhiệt!
- Tội phạm Nam Giang! Tội phạm Nam Giang! Chỉ cần ngươi ra sân, các loại lâu la khác chẳng là gì!
- Các ngươi đoán xem chuyện vừa rồi có phải là do tội phạm ca làm không?
- Ta nghiêm túc hoài nghi hắn ném đạn hạt nhân, ảnh hưởng đến thiết bị phát sóng trực tiếp, điều này đã dẫn đến việc tạm dừng!
- Đồng ý!
Mọi người ồn ào bàn tán, vậy mà lại đoán được hung thủ thật sự của tai nạn trong trận đấu…
Vẻ mặt Lâm Hàn bình tĩnh, đi lên đài tỷ thí.
Thật ra trong lòng hắn ta lúc này đã rất sợ hãi rồi.
Một giọng nói vẫn luôn vang lên trong đầu:
- Con hàng này có thể đánh Vương Cấp? Mẹ nó con hàng này thật sự đánh được Vương Cấp!
- A Lương, giúp ta xử lý ba Khế Ước Linh này một chút!
Phía dưới, trước tiên Trần Thư ném Khế Ước Linh cho A Lương sau đó mới bước lên đài tỷ thí.
Hắn cười nói:
- Người huynh đệ, ngươi giống như hơi sợ nhỉ?
- Sợ?
Lâm Hàn ngẩn người ra, sau đó trong mắt hiện lên chiến ý.
Hắn ta cố gắng điều chỉnh trạng thái của mình, nếu thật sự bị dọa sợ thì e rằng sẽ khiến cho thực lực của hắn ta giảm xuống một hoặc hai phần.
- Đều là giả, đều là giả cả…
Trong mắt hắn ta đã trở lại vẻ tự tin như ngày trước, tạm thời đã ổn định lại.
Không hổ là thiên tài Lam Tinh, rất có tài tự thôi miên bản thân…
Nhưng ngay lúc này, Trần Thư quát về phía A Lương ở dưới:
- A Lương, chuẩn bị một cái nồi lớn một chút, chờ lát nữa còn phải nấu thêm ba Khế Ước Linh Bạch Ngân nữa!
- ?
Lâm Hàn lập tức trợn tròn mắt lên, mẹ nó ngươi cố tình phải không hả?
- Không có vấn đề gì!
A Lương gật đầu, nói:
- Ta chẳng những chuẩn bị nồi có thể đựng Khế Ước Linh mà còn có thể chứa được một người nữa!
- …
Tự tin của Lâm Hàn lập tức không còn sót lại gì, đã không chịu nổi nữa.
Đối thoại của hai người này đã đánh tan chiến ý của hắn ta…
- Được rồi!
Tần Thiên xoa đầu, nói:
- Nhanh mở bình chướng của đài tỷ thí ra.
Lão nhìn thật sâu vào Trần Thư một cái, hiện giờ đã biết rõ tại sao con hàng này lại muốn mang theo Khế Ước Linh Vương Cấp trở về.
Một mặt là để làm màu, mặt khác là để đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối thủ…
- Lão Tần, học sinh của ngươi đủ mạnh rồi mà còn âm hiểm như thế à?
An Đông của Tuyết Quốc cười nói:
- Không phải là ngươi đích thân dạy đấy chứ?
- …
Khóe miệng Tần Thiên giật giật, mẹ nó liên quan cái rắm đến ta!
Trần Thư âm hiểm hoàn toàn là tự học thành tài…
- Ta không có bản lĩnh này.
Tần Thiên nhún vai, ánh mắt nhìn về phía Lâm Hàn trên sân.
Lúc này khuôn mặt Lâm Hàn hơi tái nhợt, hơn nữa hai chân cũng đang run nhẹ.
Nếu như là những người còn thì hắn ta sẽ không sợ.
Nhưng vấn đề là con hàng Trần Thư này chẳng kiêng nể gì cả, lỡ như thật sự giết chết Khế Ước Linh của hắn ta thì sao đây?
- Cái đó…
Lâm Hàn nuốt một ngụm nước miếng, nói:
- Chúng ta chỉ là thi đấu thôi, thật ra không cần phải chém chém giết giết…
- Ừ, có lý, đúng là có hơi không lễ phép.
Trần Thư gật đầu, nói tiếp:
- Nhưng ta sợ mình không thu lại được, không chừng chỉ một kỹ năng đã có thể giết Khế Ước Linh của ngươi ngay lập tức.
- Ta…
Trong lòng Lâm Hàn đã không còn chiến ý nữa, vẫn luôn suy nghĩ xem làm thế nào để giữ tính mạng mà không phải là thắng được trận đấu.
Hiển nhiên là phương pháp tấn công vào tâm lý của Trần Thư khá thành công!
- Bắt đầu đi!
Trần Thư trực tiếp triệu hoán ra Khế Ước Linh của mình.
- Haizz…
Lâm Hàn thở dài, đồng thời cũng triệu hoán ra ba Khế Ước Linh cấp S.
Ngoại trừ Khế Ước Linh mạnh mẽ nhìn giống Kỳ Lân kia ra thì hai Khế Ước Linh khác của Lâm Hàn, một con là Cốt Long còn một con là Hồng Sắc Tinh Linh.
Ngay lập tức, sáu Khế Ước Linh nhìn chằm chằm nhau.
Nhưng bởi vì chịu sự ảnh hưởng của Lâm Hàn mà chiến ý của ba Khế Ước Linh của hắn ta không mạnh, thậm chí còn hơi sợ hãi.
Ầm!
Hộ Thuẫn Kết Giới mở ra giữa hai người, mang ý nghĩa trận đấu chiến thức diễn ra!
- Òm ọp!
Slime nhắm đôi mắt lại, đồng thời thả ra Thụy Mộng Sát, Cự Đại Hóa và Cường Lực Hộ Thuẫn, trong lúc nhất thời lực phòng ngự trực tiếp kéo căng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận