Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1249: Long Uyên xảy ra chuyện (2)

Một đợt này, có thể nói là thua thiệt đến cả chiếc quần cộc đều không còn…
Hơn nữa bởi vì bọn hắn đều tới từ Lan Quốc nên e rằng liên minh quốc tế cũng sẽ phái cường giả tới dò xét.
Một cứ điểm quan trọng của Giáo Hội lại chỉ có thể bất đắc dĩ mà rút lui như thế…
Mấy ngày thoáng một cái đã trôi qua.
Các nhân viên trong trận tranh tài đã hoàn tất việc thu hồi thiết bị, chuẩn bị rời khỏi Khởi Nguyên Đảo.
Về phần mỗi một tuyển thủ, ai nấy cũng đều buông lỏng bản thân mà đi dạo trên đảo.
- Thu thập lại đồ đạc của ngươi một chút đi, ngày mai sẽ chuẩn bị trở về nước.
Tần Thiên nhìn về phía đám người Trần Thư mà nói:
- Chúng ta đều là người có tư chất, đừng có để lại bất kỳ một cái thứ gì giống như là vỏ trái cây, mảnh giấy hay là đạn hạt nhân kia.
- ?
Vẻ mặt của mọi người trở nên vô cùng cổ quái. Vỏ trái cây, mảnh giấy và đạn hạt nhân là đồ vật cùng một cấp bậc sao chứ?
Tần Thiên nhìn về phía người nào đó ở phía trước mà nói:
- Có nghe hay không, tên tội phạm nào đó!
- Biết rồi!
Trần Thư nhếch miệng, nghĩ thầm trong lòng: Trên đảo cũng không có người, ta để lại đạn hạt nhân để nổ ai chứ!
Đến lúc xế chiều đã có người ở các quốc gia khác dần dần rời khỏi Khởi Nguyên Đảo.
Bởi vì địa điểm cần đến đều khác nhau nên đương nhiên mọi người sẽ không đi cùng.
- Thu hoạch tràn đầy nha…
Tần Thiên nằm trên ghế mây, tâm tình vô cùng nhàn nhã.
Ngay đúng lúc này, người của Liên Minh Tự Do bèn tiến tới gần.
- Tần hiệu trưởng, ta đã báo cáo lại tình huống ở đây cho phía chính phủ rồi!
Ánh mắt của Dolly rất trầm lắng, hắn ta nói:
- Chuyện ngươi giết chết Khế Ước Linh của ta không thể kết thúc dễ dàng như thế được!
- À.
Tần Thiên thờ ơ nói:
- Tình huống của ngươi ta cũng đã upload rồi.
- Tình huống của ta?
Dolly sửng sốt, trong mắt hắn ta có hơi khó hiểu.
- Lúc trước, khi Trần Thư, Ngự Long Vệ bọn ta bắt lấy tội phạm của Giáo Hội, ngươi là người đầu tiên ngoại trừ người của Lan Quốc nhảy ra ngay lập tức.
Trong mắt Tần Thiên có ý cười chế nhạo, lão nói:
- Vừa là Thánh Ngự Hội, lại là Giáo Hội, thành phần nhà ngươi cũng thật là phức tạp đấy!
- Ngươi?
Ánh mắt của Dolly đã hiển hiện một vòng tức giận, tựa như là có hơi không biết phải giải thích như thế nào…
Hắn ta hít sâu một hơi, sau đó bèn xoay người rời khỏi nơi này, không tiếp tục dây dưa với Tần Thiên nữa.
- Vẫn còn muốn đến tìm ta gây phiền phức?
Tần Thiên cười khiêu khích một tiếng. Lão nhắm hai mắt lại, không tiếp tục để ý tới Dolly nữa.
Nhưng ngay khi hắn ta rời đi không bao lâu thì thiết bị truyền tin trên người Tần Thiên lại vang lên.
- Hả?
Tần Thiên sửng sốt. Sau đó, trong lòng lão bỗng dâng lên một linh cảm không lành.
Hiện tại, lão chủ yếu là phụ trách chuyện ở trận thi đấu thế giới, nếu như không phải tình huống gì đặc biệt thì người khác sẽ không liên hệ với lão.
- Ta là Tần Thiên, có chuyện gì không?
Tần Thiên tiếp nhận lấy thiết bị thông tin. Thế nhưng không bao lâu, vẻ mặt của lão đã thay đổi kịch liệt, thậm chí còn không nhịn được mà kinh hô thành tiếng:
- Long Uyên xảy ra chuyện rồi?
Đêm khuya.
Đoàn người Trần Thư lặng lẽ đi tới bờ biển của Khởi Nguyên Đảo.
- Hiệu trưởng, không phải người nói mai mới rời khỏi à?
Trần Thư vừa hỏi vừa thưởng thức khối thịt hung thú thơm lừng trên tay.
- Bây giờ mây đen gió lớn, chẳng lẽ ngươi định đi đánh lén à?
- Đánh lén cái đầu ngươi.
Tần Thiên quay đầu lại nói tiếp.
- Tạm thời có biến, chúng ta cần phải trở về nước sớm hơn dự kiến!
Lão lộ vẻ nặng nề trên mặt, giọng nói bất giác cũng mang theo chút nóng nảy.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Trần Thư hơi ngẩn ra, hắn nhạy bén cảm nhận được sự khác thường của Tần Thiên.
- Chẳng lẽ là thế lực hắc ám đã bắt đầu trả thù rồi? Nhanh như vậy sao?
- Không phải…
Tần Thiên lắc đầu nhìn về phía đám người Trần Thư, lão nói tiếp.
- Long Uyên xảy ra vấn đề rồi!
- Long Uyên?
Trong nháy mắt, mọi người đều kinh ngạc hô to, trong mắt lộ rõ vẻ không tin nổi.
Đây chính là Dị Không Gian nguy hiểm nhất Lam Tinh, một khi thất thủ, hậu quả chắc chắn không thể lường được!
- Hiệu trưởng…
A Lương kinh hoảng, định nói gì đó thì bị Tần Thiên ngắt lời.
- Đừng lo lắng, không phải thất thủ!
Tần Thiên lắc đầu nói tiếp.
- Chẳng qua là xảy ra một chút vấn đề nhỏ, khiến một bộ phận hung thú có thể vòng qua các cứ điểm, chạy vào trong các thành phố.
Lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu quả thật là thất thủ toàn bộ, e rằng đây sẽ là tràng tai nạn lớn của nhân loại.
- Nhiều năm như vậy cũng không thấy xuất hiện vấn đề, chẳng lẽ là trong Long Uyên xảy ra chuyện gì sao?
Trần Thư nhíu mày. Mặc dù hắn thích làm tội phạm, nhưng hắn vẫn hiểu được đạo lý trứng trong cùng một tổ.
- Tạm thời ta cũng không biết là chuyện gì, cứ trở về trước rồi tính sau!
Tần Thiên triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra rồi đưa mọi người lặng lẽ rời khỏi Khởi Nguyên đảo.
Đoàn người chính thức bước lên con đường trở về…
Bạn cần đăng nhập để bình luận