Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1587: Tro cốt của ngươi không thể để cho ngoại nhân ném đi!

Đúng lúc này, Phương Tư cưỡi Xích Viêm Long bay tới, liếc mắt nhìn thấy Trần Thư.
- Phương Tư tỷ?
Trần Thư phất phất tay, vội vã mang theo Phương Tư cùng nhau rời đi.
Một đoàn người rời đi, chỉ còn lại có Ám Vương cùng Cửu Vĩ Hồ giao chiến.
Grào!
Vừa thấy Trần Thư rời đi, hai mắt Cửu Vĩ Hồ đỏ tươi, thần trí càng thêm hỗn loạn.
Trong chốc lát, chín cái đuôi lớn của lay động, trên đó tràn ngập tử quang mị hoặc, bao phủ phạm vi mấy ngàn thước.
Hung thú ẩn nấp phía dưới đầm lầy thần trí gần như bị chôn vùi trong nháy mắt, hóa thành vô số thi thể không còn nguyên vẹn.
Mà Ám Vương Truyền Kỳ cấp cũng bị ảnh hưởng.
Hai con ngươi đen kịt có chút hoảng hốt, não hải trống rỗng.
Xuy ——
Trong chốc lát, một cái đuôi lớn tựa như vạch phá không gian, nháy mắt đâm xuyên qua thân thể Ám Vương.
Oanh!
Bên trên đuôi lớn tràn ngập năng lượng kinh khủng, thân thể Ám Vương bỗng nhiên nổ tung, hóa thành từng đám Ám Ảnh, rơi vào bên trong đầm lầy…
Grào!
Cửu Vĩ Hồ điên cuồng gào thét, lại lần nữa chân đạp đầm lầy, truy đuổi về phía Trần Thư.
Nhưng khi đi về phía trước vài trăm mét, trên người nó lại lần nữa xuất hiện điểm đen đen kịt, ám nguyên tố tựa như virus nhanh chóng khuếch tán, trải rộng toàn thân của nó.
Chốc lát, từng đạo Ám Ảnh Tỏa Liệm thô chắc gắt gao trói buộc Cửu Vĩ Hồ.
- Grào!
Cửu Vĩ Hồ không ngừng giãy dụa, hai mắt đỏ tươi cũng nhìn về phía trước.
Chỉ thấy một đám Ám Ảnh trôi nổi trong không trung, thân thể Ám Vương lại lần nữa ngưng kết thành hình.
- Đồ chơi này…
Ánh mắt Ám Vương ngưng trọng, nhìn Cửu Vĩ Hồ trước mặt.
Oanh!
Trong chốc lát, chín đuôi lớn của Cửu Vĩ Hồ điên cuồng đong đưa, giống như bởi vì sự dây dưa của Ám Vương mà khiến nó có chút không kiên nhẫn.
Năng lượng kinh khủng tràn lan, khí thế của nó trở nên càng đáng sợ!
Phanh phanh phanh ——
Ám Ảnh Tỏa Liệm trên người đứt thành từng khúc, mắt thấy sắp mất đi lực trói buộc.
Nhưng ngay lúc này, trên xích quỷ dị nứt toác xuất hiện hoả diễm đỏ thẫm, lại là một cỗ khí tức truyền kỳ tràn ra!
Hoả diễm đỏ thẫm vô cùng kinh khủng, gần như trong nháy mắt lao tới khiến đầm lầy ngàn mét bốc hơi, biến thành hố to hơn trăm mét.
Vù vù ——
Trong chớp mắt, hỏa diễm đốt lên toàn bộ xiềng xích.
Ám nguyên tố làm nhiên liệu, khiến hỏa nguyên tố trên uy năng thăng một bậc thang, nhiệt độ cao đáng sợ khiến không gian đều đang rung động.
- Grào!
Thân thể Cửu Vĩ Hồ bị hỏa diễm không ngừng thiêu đốt, làm cho nó đau nhức vô cùng kịch liệt, quay cuồng trên mặt đầm lầy.
Mà bên cạnh Ám Vương, một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm như máu xuất hiện, trong nháy mắt ngưng tụ thành một thần điểu!
Thần điểu thân dài ba mét, toàn thân đỏ thẫm, trên mình lông vũ giống như thiêu đốt hỏa diễm, mà xung quanh nó, không gian hơi vặn vẹo, hình như khó có thể chịu đựng được nhiệt độ khủng bố như thế.
Chính là truyền kỳ khế ước linh thứ hai của lão gia tử, Chu Tước!
- Tiểu Ám, chuyện gì đây? Sao con hàng này lại điên điên khùng khùng vậy?
m thanh của Chu Tước trong trẻo êm tai, nhưng có vẻ ngưng trọng.
Ám Vương lắc đầu, cũng không hiểu, suy đoán nói:
- Có thể là bị Trần Thư bức điên rồi…
- Trần Thư?
Thần sắc Chu Tước khẽ giật mình, nhưng không có thời gian hỏi.
Chỉ thấy phía dưới hỏa diễm ầm vang nổ tung.
Thân thể Cửu Vĩ Hồ tràn ngập tử quang chói mắt hỏa diễm thôn phệ toàn bộ thân thể.
Mà đôi mắt nó đỏ tươi, lần đầu tiên nhìn hai truyền kỳ khế ước linh trước mựt.
Trong nháy mắt, khí thế của nó lại lần nữa tăng lên, trong lúc nhất thời gần như đạt tới một độ cao mới.
Hai truyền kỳ khế ước linh có vẻ ngưng trọng, điều này đã vượt qua đại hung của cấm v.
Nhưng tin tức tốt duy nhất, là thần trí nó hỗn loạn, chỉ dựa vào bản năng mà chiến đấu.
Cái này làm cho Cửu Vĩ Hồ cho tới bây giờ không che giấu sát cơ, sở dĩ có thể bị 【 Bản năng chiến đấu 】 của Thỏ Không Gian dự phán nguy hiểm.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Trần Thư có thể kiên trì thời gian dài như vậy…
Trận đại chiến của ba sinh vật khủng bố lại sắp bắt đầu!
Toàn bộ hung thú trong 【 Vô tận đầm lầy 】 lần nữa bỏ chạy về khu vực biên giới, không dám lưu lại, đây cũng không phải trận chiến mà bọn chúng có thể tưởng tượng được.
Hàng vạn hung thú bay lướt qua chân trời, tựa như che khuất màn bố bầu trời, đồng thời rời xa hiện trường đại chiến.
Trong đó có một con bạch sắc Phong điểu không hiểu, nhìn phía lãnh chúa chủng quần bên cạnh.
- Thủ lĩnh, tại sao chúng ta phải chạy?
- Có đại địch tới!
- Đây không phải lãnh địa của chúng ta ư? Quân vương của chúng ta đâu?
- Ừ, chính là Đại điểu bỏ chạy nhanh nhất đấy…
- ...
Toàn bộ đám hung thú rời đi, e rằng đại chiến sau đó, dị không gian không gọi là 【 Vô tận đầm lầy 】 nữa…
...
Đám người Trần Thư thuấn di cộng thêm phi hành, không ngừng hướng về phía lối ra của dị không gian.
Liễu Phong bên cạnh mở miệng hỏi:
- Trần Bì, không phải ngươi làm gì con Hồ ly kia rồi chứ?
- Cái gì gọi là làm cái gì? Ta nào có biến thái như vậy…
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, vội vã phủ nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận