Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1607: Hắc Thụ Vương, tội phạm ca của ngươi trở về rồi…

- Không thành vấn đề.
Trần Thư gật đầu đồng ý, dường như hắn lại nghĩ đến cái gì đó, nói:
- Phương Thúc, không phải một mình ta hành động đấy chứ? Có thể có hiệu quả ngăn chặn sao?
Cho dù là dựa vào lực chiến đấu của hắn, thì săn bắn Bạch Ngân Quân Vương cũng không hề dễ dàng, không ngừng phải tiêu hao thời gian.
- Đương nhiên không phải!
Phương Vệ nở nụ cười mỉm, nhẹ giọng nói:
- Cường giả đỉnh cao của cả nước đều sẽ tham gia, không chỉ là Ngự Long Vệ, bao gồm giáo sư, hiệu trưởng của Hoa Hạ học phủ, thậm chí là Ngự Thú Đoàn đỉnh cao của dân gian.
- Hơn nữa, phần lớn cường giả của Long Uyên đều im lặng mà rút lui chuẩn bị xuống tay với Hoàng Kim Quân Vương còn lại của dị không gian.
- Long Uyên đều rút lui?!
Trần Thư trừng lớn hai mắt, nói:
- Không sợ bị đánh phá sao?!
Nếu như Long Uyên đã xảy ra chuyện, vậy thì Lam Tinh thật sự đã có nguy cơ lớn rồi.
- Đây đều là kế hoạch của lão gia tử, ngài ấy sẽ trấn thủ Long Uyên Thành.
Phương Vệ nhẹ giọng nói:
- Dựa vào phân tích của lão gia tử, bây giờ xuất hiện đại liên kết giữa hung thú, nhưng chỉ bởi vì lợi ích chung mà thôi, đặc biệt là các dị không gian lớn có Thú Hoàng.
Trần Thư suy tư gật gật đầu, ngay cả Thú Hoàng bên trong Long Uyên cũng không hòa hợp với nhau, càng không cần phải nói là Thú Hoàng của dị không gian khác.
Liên minh của bọn chúng xác thực là không quá bền vững.
- Lão gia tử nhận định hung thú Long Uyên không dám tiến hành tổng tiến công.
Phương Vệ chậm rãi nói:
- Không bằng nhân cơ hội này, trực tiếp ra sức tấn công các hung thú còn lại, làm suy yếu thực lực của bọn chúng! Chỉ cần Quân Vương vừa chết, thì năng lực tác chiến của cả một dị không gian sẽ giảm đi đáng kể.
- Như vậy sao?
Trần Thư suy tư nói:
- Sẽ không quá mạo hiểm chứ?
- Trên thực tế thì sẽ không có gì nguy hiểm cả.
Phương Vệ cười cười, nói:
- Có một Khế Yêu Linh tinh thần của Vương Cấp Tam Tinh sẽ phóng thích kỹ năng, xây dựng hiện tượng giả cường giả vẫn ở Long Uyên, hơn nữa, nếu như thật sự xuất hiện nguy hiểm, lão gia tử vẫn có thể xoay xở.
Bây giờ, Cửu Vĩ Hồ vừa chết, liên minh của Thú Hoàng lại không vững chắc, bọn chúng quả thực là không dám chủ động tiến công Long Uyên Thành.
Cho dù có thể xác định Khế Ước Linh của lão gia tử cũng đã chịu thương tích rồi.
Nhưng nếu như thật sự ép chúng, tất nhiên là có Thú Hoàng ngã xuống, không có hung thú nào muốn trở thành quỷ xui xẻo…
- Thế thì được.
Trần Thư gật gật đầu, hắn cũng không thể ngăn cản quyết định của lão gia tử, chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi.
Hắn nhướng nhướng mày, nói:
- Nói như thế, Phương thúc cũng cần phải ra tay rồi?
- Đương nhiên, đến lúc đó, ta và lão sư của ngươi, còn có cả hiệu trưởng Tần, cùng nhau đối phó một Quân Vương Hoàng Kim Nhất Tinh.
Phương Vệ ngược lại cũng không hề giấu giếm Trần Thư, đối phương cũng có tư cách biết các quyết sách của phía chính phủ.
Trần Thư hơi giật mình, nói:
- Ba người các ngươi liên thủ với nhau mới có khả năng đối phó?
- ...
Khóe miệng Phương Vệ co rút. Một Vương Cấp như hắn sao lại cảm thấy có phần bị xem thường chứ…
- Ngươi cho rằng Hoàng Kim Vương Cấp là loại gà yếu hả?
Bọn họ không chỉ phải đối phó với Quân Vương, mà còn phải phụ trách xử lý hung thú bình thường vô cùng vô tận xung quanh, hơn nữa, cho dù ba người liên thủ với nhau, cũng không hẳn có thể bảo đảm trăm phần trăm thành công.
- Được rồi… Ta đi trước đây.
Trần Thư nhún nhún vai, dựa vào thực lực Vương Cấp của hắn, một mình săn bắn Ngân Bạch Quân Vương trái lại không có áp lực.
- Sự việc hôm nay, không cần phải nói với những người khác, đặc biệt là kế hoạch của lão gia tử, cấp bậc của bọn họ không đủ.
- Được.
Trần Thư vẫy vẫy tay, xoay người rời khỏi phòng làm việc.
- Tiểu tử này, thật sự là một quái thai…
Phương Vệ lắc lắc đầu, toàn thế giới sợ rằng chỉ có Trần Thư là thích hợp săn bắn Quân Vương nhất.
Bởi vì lực chiến đấu của hắn lớn mạnh, nhưng cấp bậc ngự thú trên thực tế chỉ có Hoàng Kim Nhất Tinh, sẽ không gợi ra sự cảnh giác của Quân Vương.
Nếu phái một Vương Cấp đi, Bạch Ngân Quân Vương ngay lập tức sẽ ẩn nấp, căn bản không có khả năng săn bắn thành công.
Phương Vệ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn xuống thành phố Nam Thương phồn hoa, tự độc thoại với chính mình:
- Nguy hiểm và cơ hội đều cùng nhau tồn tại, hy vọng có thể khiến cho mỗi một người đều xuất hiện sự lột xác.
...
- Phải làm một trận lớn rồi…
Trần Thư xoa xoa tay, lẩm bẩm tự nói:
- Ta nên gọi thêm lão Tạ! Có sự giúp đỡ của hắn ta, hiệu quả tìm kiếm càng cao!
- Còn phải gọi thêm Trương Đại Lực!
Tiểu Tinh Linh trong túi lập tức nói:
- Hắn ta không có mặt thì ta không ra tay!
- ...
Trần Thư than thở một tiếng, nói:
- Ngươi đã bị thức ăn ngon mê hoặc rồi đấy.
- Có vấn đề sao?
Tiểu Tinh Linh bĩu bĩu môi, nói:
- Chẳng lẽ phải bị phân u-rê của ngươi mê hoặc sao?
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận