Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1629: Quyết sách của tứ đại Thú Hoàng

Lôi Long cũng bị một phen chấn động tâm thần, gầm lên:
- Lúc trước không phải đã thống kê rồi à, chỉ có chín tên Bạch Ngân Quân Vương bị giết thôi chứ?
- Ngoài những Dị Không Gian đã rút lui từ trước, chính xác là có chín tên.
Hồn Long khẳng định chắc chắn, lúc trước nó phụ trách liên lạc đã nắm rõ số lượng các Quân Vương.
- Ngươi đừng nói với ta là chỉ trong một tháng mà chết những ba mươi ba tên đấy?
Nét mặt Kim Long lạnh lẽo, nhưng sâu trong đôi mắt là lửa giận thấu trời.
Bất kể là Quân Vương nào thì cũng đều là lực lượng trung kiên, bây giờ lại chết đến mấy chục tên, có thể nói là một trận rung chuyển.
- Chú ý ngữ khí của ngươi!
Thần sắc Hồn Long lạnh lùng, nhìn thẳng vào Kim Long không một chút e dè.
- Ta không phải thủ hạ của ngươi!
- …
Đôi con ngươi của Kim Long cứng lại, cho dù đang ở trạng thái linh hồn nhưng khí thế vẫn vẹn nguyên đáng sợ như cũ.
Nó đưa mắt nhìn chằm chằm vào Hồn Long, cuối cùng vẫn không mở miệng nói thêm điều gì.
Trong phút chốc, tứ đại Thú Hoàng đều chìm trong im lặng, dường như ai nấy đều đang bận theo đuổi suy nghĩ riêng.
Nửa ngày, Kim Long là người đầu tiên phá vỡ sự im ắng, nói:
- Bất kể là kẻ nào, hung thủ nhất định phải chết!
Sắc mặt Huyết Long Hoàng cứng lại, hỏi:
- Giết thế nào? Chúng ta thì không thể rời khỏi Long Uyên, trừ khi là tấn công Long Uyên Thành!
- Trước mắt là không thực hiện được việc đó rồi.
Kim Long lắc đầu, nói:
- Hồn Long, dùng phân hồn của ngươi…
- Ta từ chối!
Hồn Long lạnh lùng đáp:
- Lần trước, khi ta xâm nhập vào thế giới của nhân loại, đã bị phá hủy một cái phân hồn!
Nó vừa nghĩ đến lần bị nhục nhã khi trước là lửa giận trong lòng lập tức bùng lên.
Kim Long nhìn Lôi Long và Huyết Long bên cạnh.
Dường như tam đại Thú Hoàng đã đạt được sự thống nhất, đồng thanh nói:
- Chúng ta đều xuất ra một cái vật liệu Hồn Hoàng Cấp!
- Ừm? Nếu như các ngươi đều muốn như vậy…
Hồn Long nhếch mép cười một tiếng:
- Thì ta đành phải đồng ý.
- Chuyện thứ hai, tấn công Long Uyên Thành!
Lại một lần nữa, sát khí lạnh như băng lướt qua trong mắt Kim Long.
- Không phải chúng ta vừa mới rút lui hay sao?
Huyết Long mở miệng hỏi, đi đi về về, sao cứ cảm thấy bọn chúng như những tên hề…
Kim Long lạnh lẽo đáp:
- Lần này dồn toàn lực để tấn công!
- Hả?
Lời này khiến tam đại Thú Hoàng phải sững sờ, trong mắt là sự kinh hãi và do dự.
Lúc trước điều động không ít tiểu đệ nhưng thật ra là để thăm dò cho đợt tấn công, ép buộc cường giả Hoa Quốc phải trở lại Long Uyên Thành mà thôi.
Lôi Long hỏi lại:
- Ngươi chắc chứ?
Bây giờ xét theo khía cạnh từ bên ngoài mà nói, lực lượng trung kiên của Long Uyên đương nhiên mạnh hơn hẳn so với Hoa Quốc.
Nhưng mấu chốt là ở Truyền Kỳ Cấp Thực Lực!
Bọn chúng nhất định phải ngăn chặn lão gia tử Hoa Quốc, nhưng nếu cần dồn ép thì tất nhiên có thể để một hai Thú Hoàng làm bia đỡ đạn.
- Không nhất định phải tấn công Long Uyên Thành, nhưng chắc chắn phải để bọn hắn trả một cái giá thật đắt!
Ánh mắt Kim Long hung ác, lẩm bẩm:
- Bốn mươi hai Quân Vương không thể để chết một cách vô ích!
- Không cần thiết đâu… Chỉ là Bạch Ngân Quân Vương mà thôi!
Trong mắt Lôi Long vẫn có nét do dự, tính cách của nó táo bạo nhất, nhưng thật ra lại là kẻ nhát gan nhất.
- Nếu chúng ta lại nhượng bộ tiếp, chưa chắc các Cấm Khu đã chịu tin phục.
Kim Long hờ hững nói, bây giờ trong giới hung thú đều tôn Long Uyên làm chủ, nếu cứ lần lữa nhượng bộ thì địa vị khó bảo toàn.
Cho đến lúc này, cả Long Uyên và Hoa Quốc đều chưa từng diễn ra một trận chiến sinh tử nào, nhưng ít nhất có thể biết bọn chúng có được thế lực tối cường của nhân loại.
Nếu cứ để Hoa Quốc chèn ép lấn tới, còn có mặt mũi nào?
Cấm Khu đầu tiên đã có xu hướng sụp đổ, các Cấm Khu còn lại lộ ra thần uy, điều này còn không phải là nói vớ vẩn hay sao…
Người ta là nhân loại thế lực tối cường, hung thú ở Long Uyên của ngươi cũng là thế lực tối cường, hơn nữa hung thú luôn hiếu chiến hơn nhân loại.
- Điều này…
Tam đại Thú Hoàng chìm trong suy tư, suy tính cái được và mất của việc toàn lực tấn công.
- Không cần thiết phải tử chiến.
Trong lòng Kim Long đã bùng lên ngọn lửa giận dữ, xem thường hung thú sợ chết hơn nhân loại phải không?
- Chúng ta chỉ cần cản trở lão quỷ kia, còn lại để hung thú tấn công tạo ra thương tổn cho lực lượng trung kiên của nhân loại.
- Được! Ta đồng ý!
Lôi Long gật đầu đồng ý, nhưng lại bổ sung thêm:
- Có điều phải nói trước, nếu lão quỷ kia liều mạng, ta sẽ không ở lại đâu.
- …
Đôi con ngươi của Kim Long trợn lên, thậm chí nó muốn lập tức xuất thủ tại chỗ.
Con mẹ nó, đây là còn chưa bắt đầu đánh đã hỏi vấn đề chạy trốn đấy à?
Sâu trong ánh mắt nó đã toát ra vẻ coi thường.
Nếu như không có việc rối loạn Cấm Vụ năm đó, con hàng này thuận tay đánh cắp được lực lượng của Lôi Thú Hoàng thì sao có thể thành công đột phá Hoàng Cấp chứ?
Một lúc sau, Kim Long cố kiềm cơn nóng giận xuống, nói:
- Đi thôi.
Nếu bộc phát lúc này, sẽ chỉ khiến liên minh vốn đã không bền chặt của tứ đại Thú Hoàng càng thêm đứt gãy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận