Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1572: Ứng Long hư ảnh bị đánh nổ tung (2)

- Hả?
Trần Thư nhíu mày, xem ra là muốn tốc chiến tốc thắng.
- Tiểu Trần, vẫn phải dựa vào ta!
Tiểu Tinh Linh bên cạnh bay tới, cười hì hì đồng thời móc ra vũ khí chuyên biệt của mình.
Bên trên Lang Nha Bổng to lớn xuất hiện lục quang rạng rỡ.
Mà trên đầu Tiểu Hoàng, chữa trị chi vũ không ngừng rơi xuống, chữa trị thương thế của nó.
Đồng thời, nó rít một điếu xì gà ngoài miệng, hai đạo bạch quang tuôn ra, dung nhập vào trong cơ thể Husky.
Chính là 【 Cuồng hóa nguyên tố 】 cùng 【 Chân bạo tẩu gia tăng 】 !
Gần như là đồng thời, hai phân thân khác của Husky cũng đạt được gia trì.
Đây không phải là năng lực của Tiểu Tinh Linh, mà là bởi vì cấp bậc của phân thân Husky đủ cao, có thể cùng bản thể cộng hưởng với kỹ năng phụ trợ =.
Trong nháy mắt, sức chiến đấu của Husky tăng vọt một đoạn.
Thỏ Không Gian đồng thời vung ra ba đạo không gian ấn ký, khiến ba Husky thuấn di tại chỗ, gia trì thuộc tính Tuyệt đối trúng mục tiêu.
Rầm rầm rầm!
Ba đạo khủng bố 【 Thiên Hỏa Vẫn Thạch 】 ngưng kết lan ra.
Gần như là đồng thời, vẫn thạch thuấn di biến mất, trực tiếp đập vào bên trên đầu hư ảnh Ứng Long.
Trong nháy mắt, đầu vỡ tan, hóa thành từng điểm kim quang tiêu tán không thấy.
Trong ánh mắt của nó đã có một điểm kinh hãi, thực lực của Trần Thư thật to lớn vượt quá dự liệu của nó…
Ầm ầm!
Vẫn thạch y nguyên không ngừng rơi xuống, ép hư ảnh đến vỡ tan, trong nháy mắt thân thể Ứng Long bị phá thành mảnh nhỏ.
Ầm!
Ngay lúc vẫn thạch sắp chạm đến biến dị Lôi Điểu.
Cặp mắt của nó khép lại, vậy mà trực tiếp hôn mê bất tỉnh, thân thể không ngừng hướng rơi xuống phía dưới.
- ? ?
Trần Thư ngơ ngác, ngươi đang ăn vạ đúng không?
Trong chốc lát, trên người biến dị Lôi Điểu xuất hiện một vòng ấn ký, bị cưỡng ép truyền tống đến trong miệng Tiểu Hoàng.
- Kết thúc rồi sao?
Từ Tinh Tinh vừa thấy Lôi Điểu xuất hiện ở bên cạnh, thần sắc căng thẳng, tra xét trạng thái của khế ước linh.
- Ừm, kết thúc rồi.
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Ngoài ra khế ước linh này của ngươi tự ngất đi.
- Ngất đi?
Từ Tinh Tinh ngơ ngác, ngay sau đó thu hồi vào trong ngự thú không gian.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trần Thư mở miệng nói:
- Nó không truyền đạt tin tức gì cho ngươi ư? Không chừng là chuyện tốt đấy?
- Không có, hành vi rất kỳ dị.
Từ Tinh Tinh lắc đầu, trong mắt ngược lại không có một chút đáng tiếc.
Lỡ như là cạm bẫy gì thì sao?
So với kỳ ngộ không hiểu rõ, hắn cảm thấy tính mệnh vẫn quan trọng hơn một chút…
- Đi!
Trần Thư cũng cảm thấy như vậy, bằng không cũng sẽ không cưỡng ép ngăn lại biến dị Lôi Điểu.
- Trần Bì!
Lúc hai người trở về, vừa vặn đụng phải Phương Tư cùng A Lương đang đi tới.
Khoảng cách của song phương không xa, khiến cho nàng ta tới nhanh hơn Ngự Long Vệ hoàng kim một chút.
- Phương Tư tỷ?
Trần Thư để Tiểu Hoàng mở miệng lớn ra, nhìn Phương Tư trước mặt.
Phương Tư thấy hai người an toàn, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì rồi? Các ngươi không sao chứ?
- Không có việc gì, làm thịt con Ứng Long.
Trần Thư nhún vai, hời hợt nói.
- ? ? ?
Vẻ mặt Phương Tư khẽ giật mình, ngươi đang nói cái gì vậy? !
Cái kia mẹ nó chí ít cũng là sinh vật Truyền Kỳ cấp đó!
Trần Thư không giải thích, tình tiết không quan trọng cũng không kể, hư ảnh cùng bản thể quả thực không khác nhau lắm…
Hắn ngược lại nói:
- Đoán chừng là nhìn trúng biến dị Lôi Điểu, ta chỉ có thể đánh nó ngất xỉu trước.
- Vậy là tốt rồi.
Phương Tư nhẹ nhàng thở ra, tạm thời không có nguy hiểm gì.
Một đoàn người quay trở về, vừa vặn lại đụng phải lão Tạ đang tiến đến.
- Trần Bì!
Tạ Tố Nam đang cưỡi một đại bạch trư, trong tay cầm một chiếc cần câu, mang theo năm cái bánh bao lớn, không ngừng dụ hoặc đại bạch trư hướng về phía trước.
Mặc dù mệt thở hồng hộc, nhưng đại bạch trư vẫn gắng sức hướng về phía trước, vì nếm một miếng bánh bao.
- Không phải chứ lão Tạ, ngươi tra tấn khế ước linh của ngươi như vậy ư…
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, vội vã để lão Tạ về tới trong miệng Tiểu Hoàng.
Tạ Tố Nam lắc đầu nói:
- Không có việc gì, nó là tốc độ hình khế ước linh.
- ...
Nhìn thấy đại bạch trư điên cuồng ăn bánh bao, ba người đều hết ý kiến.
Nhưng ngay lúc này, một thanh âm uất ức truyền đến.
- Tra tấn cái rắm, đại gia ta mới phải chịu nhất tra tấn nhất đây!
Chỉ thấy một Không Gian Điểu màu xám đang gắng sức giương cánh, hành động vô cùng gian nan, nhưng vẫn kéo dài không ngừng hướng về phía trước.
Mà đầu sỏ gây ra, là Vương Tuyệt phía dưới chân nó…
- ...
Đám người Trần Thư nháy mắt yên lặng, hai người này một người so với một người càng nghiền ép khế ước linh của mình hơn…
Một con chim lớn chừng bàn tay, phía dưới mang theo một người, quả thật là có chút không hợp thói thường.
Mọi người đoàn tụ, tạm thời không có nguy cơ xuất hiện.
- Hiện tại không nên tùy tiện tách ra.
Trần Thư lắc đầu, trong mắt đã có một vòng cảnh giác, nói:
- Các loại quy tắc của di tích lại biến hóa, Vương cấp Ngự Thú sư đi vào rồi nói sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận