Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1282: Loại thời điểm then chốt như thế này, cần chính là cường giả

- Trần Bì, ngươi đang làm cái gì đấy hả?
- À… Ta cũng có chút đói bụng… Nếu không cứ lột da ra trước, lấy chút thịt ăn đi?
- …
Con Hắc Hùng ở bên cạnh lập tức cõng thi thể của Hỏa Long Vương lên. Trong tức khắc, Diệp Thanh bảo vệ lấy Hỏa Long Vương, mở miệng nói:
- Sau khi kết thúc rồi, hai ngươi muốn ăn thế nào thì ăn!
Vốn là được dùng để chấn nhiếp những con Quân Vương còn lại, đến lúc đó lại cầm một bộ thi thể tàn tạ không đầy đủ, cứ giống như là nguyên liệu nấu ăn vừa mới được tẩy rửa sạch sẽ ấy, ngươi có còn lịch sự nữa không hả?
- Hai ngươi mau rời khỏi Dị Không Gian đi. Trấn Linh Quân bọn ta cần phải thương nghị kế hoạch cụ thể một phen đã.
Diệp Thanh trực tiếp hạ lệnh đuổi khác cho hai con người điên rồ kia, lo rằng bọn hắn sẽ thật sự nấu Hỏa Long Vương lên ăn.
Trần Thư đang chuẩn bị rời đi, hắn vội vàng nói:
- Diệp lão, phía trên còn có Chân Bảo nữa. Ta đếm một chút, tổng cộng có chín mươi tám khối, mất một khối ngươi cũng phải bồi thường lại cho ta đó!
- ?
Mắt Diệp Thanh trừng lớn, hắn ta nói:
- Chín mươi tám khối?
- Đúng vậy.
Trần Thư bình tĩnh nhún vai, nói:
- Dù là một khối cũng không được mất nhé!
- Không ngờ Chân Bảo như thế mà lại mọc ra từ trên người của Quân Vương Hung Thú đúng không?
Diệp Thanh giật giật khóe miệng, thật đúng là lời gì cũng dám nói, nhiều năm như vậy mà hắn ta cũng chưa từng nghe nói sẽ có lời nói không hợp thói thường đến như vậy.
- Không phải chứ, ngài hoài nghi ta sao?
- Không không không.
Diệp Thanh lắc đầu, nói:
- Mẹ nó, ngươi căn bản chỉ là tán gẫu thôi, còn cần hoài nghi ư?
Nói dứt lời, Hắc Hùng đã để thi thể của Hỏa Long Vương xuống.
Diệp Thanh tỉ mỉ phân biệt, đếm lấy số lượng của Chân Bảo ở phía trên đó.
Không bao lâu sau, hắn ta bèn mở miệng nói:
- Tổng cộng có ba khối, trở về giữ vững nguyên vẹn cho ngươi đấy!
- Có ba khối thôi hả?
Trong mắt Trần Thư đã có một chút thất vọng, hắn nói:
- Nhưng ta nhớ rõ ràng là chín mươi tám khối mà, có phải là do con Hắc Hùng này cầm đi rồi hay không? Cầm áo cà sa thì thôi đi không nói tới, lại còn dám cầm Chân Bảo của ta nữa!
Ầm!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, Diệp Thanh đã trực tiếp tung một cước đá Trần Thư bay đi.
- Xéo đi!
Hắn ta xạm mặt lại, thật sự là không chịu được một kẻ không hợp thói thường như vậy mà.
- Đạp hay lắm! Diệp lão!
Từ Tinh Tinh lại đứng bên cạnh nhìn Trần Thư bị đạp bay ra ngoài, trong mắt có ý cười.
Diệp Thanh lắc đầu, nói:
- Được rồi, ngươi đi với hắn đi.
Không bao lâu sau.
Hai người Trần Thư và Từ Tinh Tinh rời khỏi Sí Liệt Hỏa Sơn, quay trở về Lam Tinh.
- Ta thật đúng là đại công thần… khà khà…
Trần Thư vừa đi vừa cười, hắn lẩm bẩm:
- Trở về nhất định phải tìm lão Tần đòi phần thưởng mới được. Công lao lớn như vậy, đòi nửa cái học phủ cũng không quá đáng đâu nhỉ?
- Quá đáng! Mẹ nó, cực kỳ quá đáng là đằng khác!
Giọng điệu của Từ Tinh Tinh vô cùng chắc chắn, một giây sau đã nịnh nọt mà cười nói:
- Có thế nào thì cũng phải cấp cho ta mấy tòa ký túc xá chứ.
- …
Hai người vừa đi ra khỏi phạm vi của Không Gian Thông Đạo.
Thân thể của Trần Thư không ngừng chấn động lên, cứ giống như bị mắc bệnh vậy.
- Bà mẹ nó, ngươi làm sao thế hả?
Từ Tinh Tinh trừng lớn hai mắt, một bộ dạng vô cùng mờ mịt.
Thân thể Trần Thư không ngừng chấn động, đồng thời cũng móc điện thoại từ trong túi ra, phía trên cũng đang rung lên không ngừng.
- Tin nhắn nhiều quá ấy…
- …
Tiểu Tinh co rút khóe miệng, quả nhiên là mắc bệnh rồi…
Trần Thư cũng không để ý đến lắm mà là nhìn lên tin nhắn trên màn hình điện thoại, chủ yếu đều là tin nhắn của Tần Thiên và Liễu Phong.
- Học phủ gặp nguy hiểm, mau trở về!
- Người đâu rồi? Lại chạy đi đâu rồi hả?
- Tiểu Trần, ngươi cũng không hy vọng mình không lấy được giấy chứng nhận tốt nghiệp chứ hả?
- Trần Bì, tình hình có chút biến hóa, mau chóng trở về học phủ.
- Hủ tro cốt đã được chuẩn bị xong xuôi rồi. Còn không về nữa, tiểu tử ngươi cứ đợi biến thành bột phấn luôn đi…
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật. Mẹ nó chứ, đây là lời mà một phó hiệu trưởng cùng một vị giáo sư nói ra đấy sao?
Ngay đúng lúc này, trước mắt của hắn bỗng xuất hiện hạng mục tuyển chọn mới:
[Lựa chọn số một: Trở về học phủ, xử lý sự việc ở Long Uyên! Hoàn thành ban thưởng: thuộc tính của Thỏ Không Gian tăng 10%]
[Lựa chọn số hai: Bỏ mặc, tiếp tục trải qua cuộc sống vui sướng của kỳ nghỉ! Hoàn thành ban thưởng: Đại lượng Ngự Thú Lực. Chú thích: Có khả năng có thể hóa thành tro cốt]
[Lựa chọn số ba: Tiến về Dị Không Gian, nói dối là đồng ý đi đối kháng với hung thú, trốn trước một hồi rồi lại nói sau. Hoàn thành ban thưởng: thăng cấp Ngự Thú Không Gian]
- …
Trong mắt Trần Thư có vẻ suy tư, không ngừng đánh giá qua lại ba hạng mục tuyển chọn kia.
Thật ra phần thưởng mà hệ thống ban cho cũng đều không kém, nhưng cái thứ hai có khả năng gặp nguy hiểm, quả quyết bị hắn PASS qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận