Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1391: Hình thái chiến đấu của Trần Thư (2)

- Ngươi cũng xứng bắt chước ta sao…
Martin đang muốn khiêu khích hai câu, nhưng trong nháy mắt thần sắc đại biến, lời nói bị hắn ta cưỡng ép nuốt xuống.
Chỉ thấy Trần Thư bên trong mặc một bộ quần áo bệnh nhân tâm thần, thoáng chốc có thể khơi dậy bản năng sợ hãi của người ta.
- Ta nói rồi, là vận khí của ngươi không tốt!
Trần Thư mỉm cười, đồng thời mở ba lô tác chiến của mình, lấy ra vũ khí nhỏ.
Hình thái chiến đấu của hắn mở ra!
- ...
Martin hô hấp trì trệ, thậm chí thoáng chốc đầu óc trống rỗng.
- Mẹ nó đùa gì đấy chứ?
Chỉ thấy Trần Thư đã cởi quần, lộ ra bộ đồng phục bệnh nhanh sọc trắng xanh.
Mà tay phải của hắn cầm một chiếc đao mổ heo cũ xưa, trên đó có vết máu đen đen, tràn ngập hung tính.
Còn tay trái là một túi phân ure màu vàng, khí tức tội ác không ngừng tràn lan đi ra.
Sự phối hợp quỷ dị như vậy, lại phối hợp với nụ cười hiền hòa trên khóe miệng của Trần Thư…
Một giây này, Martin thậm chí muốn rút khỏi di tích…
- Cái kia… ngại quá.
Hắn ta yên lặng nhặt quần áo trên mặt đất lên, mặc lại.
- Nếu ta nói, vừa rồi bản thân chỉ muốn tận hưởng bầu không khí mát mẻ một chút thì ngươi sẽ không để bụng chứ…
Vừa mới dứt lời, Trần Thư đã công kích xông tới, kèm theo tiếng cười ma tính Hắc hắc.
- Mẹ nó!
Martin thần sắc đại chấn, nháy mắt chạy thục mạng về phía xa xa, đồng thời nhịn không được ngửa mặt lên trời kêu thảm.
Hắn ta rốt cuộc đã làm sai chuyện gì, vậy mà bị nhốt chung chỗ với một tên biến thái…
- Vật nhỏ, còn dám chạy?
Trần Thư nhướng mày, nháy mắt bỏ đi ba lô tác chiến, tăng tốc.
Tố chất thân thể của hắn trải qua mấy lần cường hóa, hơn nữa mỗi ngày đều ăn huyết nhục cao cấp, tố chất thân thể chỉ kém hơn hoàng kim Ngự Thú sư một chút.
Cho dù là không có vũ khí chuyên biệt, hắn cũng có thể đánh với hoàng kim Ngự Thú sư có đi có về.
Martin vội vàng nói:
- Lão sư của ngươi nói rồi bảo chúng ta chung sống hòa bình!
- Hiện tại ta chuẩn bị xử lý ngươi!
Trần Thư nắm chặt đao mổ heo, từng bước đẩy Martin vào tuyệt địa.
- Mẹ nó!
Martin khóc không ra nước mắt, trong mắt sợ hãi nhanh chóng tràn ra.
Là một hoàng kim Ngự Thú sư, hắn ta đời này chưa từng chật vật như vậy.
Ắt xì!
Ngay tại lúc này, dưới chân hắn ta trượt đi, dĩ nhiên không thể khống chế thân thể, rơi xuống dưới đất.
Bởi vì nguyên nhân quán tính, hắn ta theo băng hà trượt ra hơn trăm mét, cuối cùng đụng trúng trên một khối trụ băng to lớn, lõm xuống mấy thước.
- Vật nhỏ, ngươi hình như không còn cách nào chạy nữa rồi!
Trần Thư đứng ở phía trước trụ băng, nhìn xuống Martin phía trước, tiêu sái vung ra một đao hoa.
- Đại ca…
Martin nuốt một ngụm nước bọt, nói:
- Chúng ta có thể nói chuyện một chút không? Thực ra hiện tại ta có thể mưu phản gia tộc Knar…
- Có thể chứ!
Trần Thư gật đầu một cái, nói:
- Bất quá trước đó, hỏi ngươi một vấn đề!
- Hôm nay ngươi ăn rồi chứ?
- Ách… không có…
- Vậy trước tiên ăn của ta một đao!
Vừa dứt lời, đao mổ heo trực tiếp bị Trần Thư ném ra ngoài.
Vù vù ~~
Đao mổ heo vẽ ra một đường vòng cung duyên dáng trên không trung, bổ về phía Martin trong trụ băng.
- Không còn gì nữa rồi…
Sắc mặt Martin xanh ngắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn đao mổ heo đánh tới, như là một con dê đợi làm thịt.
- Muốn chết!
Trong mắt Martin đã có vẻ tuyệt vọng, thậm chí là theo bản năng nhắm mắt lại, chờ đợi phần thưởng tử vong.
- Hi vọng đao không sao.
Trần Thư mỉm cười, thậm chí là làm ra một động tác cầu nguyện.
- Không sao em gái ngươi ấy.
Khóe miệng Martin giật giật, thân thể run rẩy.
Nhưng ngay thời điểm đao mổ heo sắp chém tới Martin, trước người hắn bỗng nhiên xuất hiện một đạo tinh mang, đỡ lấy.
【 Cửa ải sắp mở ra… 】
【 Cơ chế bảo vệ của di đã mở ra.]
Hai tin tức truyền vào trong đầu hai người khiến bọn hắn đều ngơ ngẩn trong chốc lát.
- Mẹ ơi…
Martin nhịn không được nuốt ngụm nước bọt, cả người gần như mất hết sức lực.
Mà khi hắn ta mở mắt ra, trán lại lần nữa chảy xuống mồ hôi lạnh, trong ánh mắt mang theo một chút hoảng sợ.
Đao mổ heo vô cùng sắc bén, tuỳ tiện chém vào băng hà, thậm chí ngay cả thân đao cũng đang run rẩy.
Mà nguyên nhân Martin sợ hãi, là bởi vì đao mổ heo cách dưới háng hắn chỉ có khoảng cách không đến một mét!
- Mẹ nó!
Martin giật nẩy mình, nháy mắt đứng lên.
- Đáng tiếc.
Trần Thư lắc đầu, chỉ thấy thân thể hai người có tinh quang lấp lóe vây quanh, hiển nhiên là tương tự với cơ chế bảo vệ của 【 Hỏa diễm di tích].
- Vật nhỏ, ta thừa nhận, số ngươi cũng may mắn đấy!
Hắn chậm rãi bước lên trước, nhặt lấy đao mổ heo trên mặt đất.
- Ngươi đừng có quá phận!
Đã có di tích bảo vệ, trong lòng Martin thoáng chốc tràn đầy sức mạnh, lồng ngực đều cứng lên.
- Thế nào? Không phục?
Trần Thư nhướng lông mày, lung lay túi phân ure trên tay trái mình, trong mắt khẽ động.
- ...
Thân thể Martin chấn động, ngửi thấy khí tức tội ác kia thoáng chốc cảm thấy có chút sợ hãi.
Nhưng ngay lúc này, hai người nháy mắt biến mất tại chỗ, đi tới giữa không trung.
- Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận