Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1672: Hung Thú tội nghiệp, bị đùa giỡn trong lòng bàn tay

- Hả?
Quân vương Cự vĩ bạch ngư khổng lồ nuốt nước bọt, cảm giác thèm thuồng đến cực điểm, nhưng nó không mất đi lý trí. Nhìn thấy ánh mắt của các tiểu đệ, nó nhận ra không ổn, đang chuẩn bị ngăn cản một phen.
Bốp bốp!
Chỉ thấy Cự vĩ của mỗi con bạch ngư trong nháy mắt đánh vào mặt nó…
Vô số Cự vĩ bạch ngư khổng lồ lần lượt nhảy ra xa, giống như không nhìn thấy quân vương, phóng thẳng đến vùng biển xa xôi.
Mà lúc này đầu óc quân vương choáng váng.
Nó vậy mà bị đám tiểu đệ nhà mình đánh?
Trò đùa như vậy, đối với sự thương tổn của một bậc quân vương, thật sự là quá lớn…
- Grào!
Quân vương Cự vĩ bạch ngư khổng lồ rống giận một tiếng, hai mắt tràn đầyphẫn nộ, trong nháy mắt liền trở nên điên cuồng.
Đùng đùng đùng!
Uy áp đến từ huyết mạch ngày càng lớn, muốn mạnh mẽ cưỡng ép các tiểu đệ ở yên tại chỗ.
Hôm nay, bất kỳ tiểu đệ nào từng trêu chọc nó, đều không có quả ngọt để ăn!
Bốp bốp!
Nhưng mà, không có bất kỳ đáp lại, lại là vô số tiếng bốp ập tới, làm cho đầu óc nó trở nên ong ong.
Chỉ trong một thời gian ngắn, hàng chục ngàn Cự vĩ bạch ngư khổng lồ biến mất theo cùng một hướng.
Lúc này hải vực, chỉ còn lại quân vương Cự vĩ bạch ngư khổng lồ lẻ loi nổi trên mặt biển.
Nó dùng đuôi che đầu, bộ dáng như bị đối đãi thô bạo.
Thứ bị đánh không phải là khuôn mặt của nó, mà là phẩm giá của nó!
Ngoại trừ quần thể Cự vĩ bạch ngư khổng lồ ra thì hung thú dưới bạch ngân cũng đều phát điên rồi!
Mệnh lệnh của các quân vương đã mất tác dụng.
Ở trước mặt mỹ thực, quân vương gì đó, vẫn xem như không quen biết đi…
- Thêm một chút! Cho ca thêm một chút!
Trần Thư đang đứng trên đầu Tiểu Hoàng, trong mắt tràn ngập đầy hưng phấn:
Mà phía dưới hải vực, vô số hung thú trải dài, khó có thể miêu tả được, chỉ có thể nói là làm cho da đầu người ta tê dại!
Ầm ầm ầmầm!
Vô số hung thú kéo đến, hoàn toàn không để ý tới khí thế của Hoàng Kim Khế Ước Linh.
Ngay cả quân vương cũng không trấn áp được chúng, ngự thú sư lại càng không thể.
Nhưng quỷ dị chính là, một khi hung thú tới gần Tiểu Hoàng trong vòng hai mươi thước, sẽ tự động truyền tống ra xa mấy trăm thước.
Nhưng bọn chúng vẫn không để ý, trước sau như một, lặp đi lặp lại hành động đó.
Chính là nhờ hiệu ứng của không gian thông đạo bao quanh Tiểu Hoàng, không một hung thú nào có thể tới gần.
- Cũng khá ổn rồi đấyđấy…
Trần Thư sờ sờ cằm, trong mắt có ý cười.
Trong tầm mắt của hắn, bất kỳ một vị trí nào trên mặt biển đều bị hung thú chiếm cứ, hoàn toàn chính là cảnh tượng trong mơ của hắn.
Gầm!
Đúng lúc này, một thanh âm gầm gừ đáng sợ vang lên, quanh quẩn khắp hải vực!
Trần Thư ngẩn ra, nhìn về phía trước,
Chỉ thấy dưới ánh trăng trong vắt, một con Kim Sắc long ngư khổng lồ nhảy lên, trong mắt toàn là sát khí.
Khí thế quân vương của nó xuất hiện, không ngừng ra lệnh cho đông đảo hung thú rút lui!
Tuy nhiên, đã quá muộn!
Trần Thư hướng nó phất tay, trực tiếp ném hai bình dược tềtề màu xám xuống phía dưới!
Ầm!
Hỏa cầu của Husky trong nháy mắt đốt cháy nó, ánh sáng màu trắng hiện lên!
Gầm!
Kim Sắc Long Ngư nổi giận, nhưng nó không có kỹ năng phòng ngự phạm vi lớn như vậy, nó chỉ có thể bảo hộ hung thú ở một mảnh hải vực này.
Lúc này nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Thư thong thả thuấn di mà rời đi…
Ầm ầm!
Trong phút chốc, một luồng ánh sáng màu trắng khổng lồ lơ lửng trên mặt biển, ánh trăng hoàn toàn không thể sánh ngang với nó.
Dưới vầng quang chói mắt, ẩn chứa một luồng năng lượng vô cùng đáng sợ!
Mặc dù sức mạnh của đạnđạn hạt nhân không lớn, nhưng trọng tâm của nó là phạm vi!
Ngoại trừ trong truyền thuyết ra thì trên cơ bản là không có kỹ năng nào có thể có phạm vi to lớn như vậy.
Sục ——
Tiếng sôi trào kịch liệt, một lượng lớn nước biển trong nháy mắt bốc hơi, chỉ còn lại hung thú bình thường trên mặt biển.
Ngay cả một tiếng kêu rên cũng không nghe thấy đã biến mất khỏikhỏi nơi này, không có một chút dấu vết.
Gầm!
Kim sắc long ngư gầm một tiếng, phóng ra một cột nước, hướng về phía đạn hạt nhân, dập tắt không ít luồng ánh sáng.
Nhưng lúc này đạn hạt nhân đã hoàn toàn được phóng thích ra, đã sớm giết chết vô số hung thú.
Quá muộn để ngăn chặn.
Dưới kỹ năng cường hãn của đông đảo hung thú, ánh nắng chói màu trắng kéo dài không đến mười phút đã kết thúc.
Nhưng đối với vũ khí hạt nhân, chỉ cần mất một giây để giải phóng!
Hung thú ở trước mặt, chỉ có hai kết cục, hoặc là sống sót, hoặc là bị giết trong giây lát!
Gầm!
Nhìn hải vực vắng lặng, Kim Sắc Long Ngư nổi giận, lại một lần nữa sắp mất đi lý trí.
Hung thú đáng thương, bị tội phạm Nam Giang đùa giỡn trong lòng bàn tay…
Không phải hung thú bị thương nghiêm trọng, mà là tôn nghiêm của cường giả bị chà đạp!
......
- Sảng khoái quá!
Lúc này, Trần Thư lại đi tới một vùng hải vựcvực khác.
Thưởng thức toàn bộ quá trình một chút, nhất thời cảm thấy thoải mái.
Đây mới là thần khí áp đảo chân chính!
Trần Thư vân vê bình dược tề màu xám trong tay, trong mắt tràn đầyđầy ý cười.
Mà giờ phút này, ở bên cạnh hắn, nồi nước canh màu đen kia lại lần nữa sôi trào, hương vị đặc thù tràn ngập khắp nơi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận