Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 627: Gánh xe lửa đến Kinh Đô, ta phải nỗ lực trở nên giàu có (2)

- Đâu chỉ như vậy, nghe nói hai người đều là thiên tài của Hoa Hạ học phủ cả đấy!
- Thật sao? Vậy thì có cái đáng xem rồi, bình thường chúng ta đến tư cách vào Hoa Hạ học phủ cũng không có, hôm nay cuối cùng cũng có thể xem thiên tài hàng đầu ở trong nước rồi!
Mấy vạn người nhộn nhịp bàn luận, hiện ra sự náo nhiệt lạ thường ở trong Đấu Linh Trường.
Lúc này, một tên nam sinh ung dung điềm tĩnh thông qua lối đi của tuyển thủ mà đi vào bên trong Đấu Linh Trường.
- Bạch thiếu, ngươi đã đến rồi!
Nhân viên lập tức nhìn thấy nam tử đó.
Hôm nay đối thủ của Trần Thư vô cùng trùng hợp, chính là Bạch Dương đã từng bị hắn đánh bại!
- Ừm!
Bạch Dương điềm tĩnh gật gật đầu, thương thế của hắn ta sớm đã lành lại rồi, nhưng khuôn mặt luôn có hơi thiếu tự nhiên. Dựa vào lời giải thích của bác sĩ thì hắn ta có vấn đề về tâm lý, cần phải tiến hành trị liệu tâm lí.
Trong một tháng trị liệu, cuối cùng cũng khiến hắn ta khôi phục trở lại, nhưng khóe miệng thỉnh thoảng vẫn sẽ giật giật, trông khôi hài không gì có thể so sánh được, hoàn toàn có thể đổi tên thành Nicholas Bạch Dương!
- Bạch thiếu, đây là tư liệu về đối thủ của ngươi.
Ánh mắt của nhân viên có chút quái dị, nhưng sự chuyên nghiệp được rèn luyện hàng ngày khiến hắn ta nhịn không cười.
- Hừ! Không cần, ta sẽ không thua!
Vẻ mặt của Bạch Dương lạnh nhạt, trong lòng rất khó chịu với ánh mắt của tên nhân viên.
Hắn ta đi thẳng vào trong phòng chờ tuyển thủ, không khỏi nghĩ đến đám người A Lương ngày hôm đó.
Hắn ta nắm chặt hai nắm tay, hạ quyết tâm phải phục thù ba người Trần Thư một cách tàn ác, từ trước đến giờ chưa có ai khiến hắn ta phải chịu thiệt cả!
Mọi người đều là đánh người không đánh mặt, nhưng ba con hàng này lại nhằm thẳng vào mặt hắn ta mà đánh, quả thật chính là tức đến mất hết lý trí!
Nửa tiếng sau, sắc mặt của Trần Thư nhàn nhã đi tới trong Đấu Linh Trường, cũng được mời đến phòng chờ tuyển thủ.
- Ừm?
Trần Thư liếc mắt liền nhìn thấy Bạch Dương ở trên ghế ngồi, không ngờ rằng đối thủ của chính mình ở trận đầu tiên lại là hắn ta.
Chính vào lúc này, trước mắt hắn xuất hiện bảng tùy chọn.
【 Phương án một: Tạo một mối quan hệ tốt với Bạch Dương, khiến hắn buông lỏng cảnh giác, tiếp đó muốn làm gì thì làm… Phần thưởng hoàn thành: Mở khóa Tân Đồ Giám Dược Tề: Hắc Ám Dược Tề 】
【 Phương án hai: Trực tiếp lấy vũ khí chuyên môn của tội phạm ra, bắt đầu đánh! Phần thưởng hoàn thành: Hai gốc dược liệu Bạch Ngân Cấp 】
【 Phương án ba: Rời khỏi phòng tác chiến, phòng thủ mà không chiến. Phần thưởng hoàn thành: Trung lượng Ngự Thú Lực 】
Khóe miệng Trần Thư nở một nụ cười nhàn nhạt.
- Thế nào? Ngươi biết ta sao?
Khuôn mặt Bạch Dương lạnh lùng nhìn lại, trong ánh mắt đầy vẻ suy tư nhưng vẫn không nhớ ra được.
Ai bảo hắn chưa từng nhìn thấy mặt của Trần Thư cơ chứ?
Một tháng này, hắn ta đều ở trong phòng trị liệu, không có thời gian đi điều tra thân phận của ba người Trần Thư.
- Tên tuổi của Bạch Dương học trưởng, ta sớm đã như sấm bên tai!
Trần Thư nhếch mép cười, trên mặt hiện lên nụ cười nịnh nọt.
- Giọng nói của ngươi?
Bạch Dương hơi giật mình, vậy mà lại phát giác ra được một cảm giác quen thuộc.
- Ồ, rất nhiều người nói giọng của ta giống với một đại minh tinh!
Trần Thư điềm tĩnh giải thích nói:
- Ta hát cho ngươi nghe hai câu, gánh xe lửa đến Kinh Đô, ta phải nỗ lực trở nên giàu có.
- Được rồi! Được rồi!
Bạch Dương nhướng mày, mẹ nó ngươi đang hát cái gì vậy hả!
- Uy danh của học sinh Bạch Dương ta đã hiểu rõ!
Gương mặt Trần Thư đầy sự tôn kính, nói:
- Thảo nào mọi người đều nói người là đệ nhất học phủ, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh đúng với thực!
Lời này vừa nói ra, trong ánh mắt lạnh lùng của Bạch Dương hiện lên ý cười.
Ai có thể từ chối một viên đạn bọc đường chứ?
Rõ ràng là Bạch Dương không điều tra ra thân phận của hắn, đã như vậy thì Trần Thư hoàn toàn có thể thực hiện phương án đầu tiên rồi!
- Ngươi chính là đối thủ hôm nay của ta đúng không?
Bạch Dương quay đầu lại nhìn, mở miệng nói:
- Nhờ lời nói này của ngươi, ta sẽ hạ thủ lưu tình! Phải biết người giao thủ với Bạch Dương ta thì Khế Ước Linh không chết cũng bị thương!
- Vậy ta xin đa tạ Bạch Dương học trưởng!
Trần Thư nở nụ cười thân thiết, nói:
- Nói thật, cả đời này của ta chưa bao giờ nể phục người khác, nhưng vừa nhìn thấy Bạch Dương học trưởng thì đã lập tức kính phục từ tận đáy lòng!
Bạch Dương có chút lâng lâng, nếu như là người thường khen ngợi thì hắn cũng không để ý, nhưng đối phương có thể tham gia thi đấu tranh bá, hiển nhiên là thuộc về thiên tài trong thiên tài, có thể được nịnh nọt như vậy, tất nhiên tâm trạng hắn ta vô cùng vui vẻ.
Hai người nói chuyện với nhau một hồi, dường như là đã quen biết nhiều năm, mối quan hệ tốt vô cùng luôn.
Năng lực xã giao của Trần Thư luôn luôn đạt tiêu chuẩn, nắm chắc một tên sinh viên năm hai hoàn toàn đơn giản!
Bạn cần đăng nhập để bình luận