Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1610: Lại đến đầm lầy Hoạt Mộc

Trần Thư hung hãn nói:
- Đây vẫn chỉ là bắt đầu thôi, chờ ta trở thành Vương cấp, người trêu vào ta đều bị thành toàn từng người một!
- ....
Hai người liếc nhau một cái, trực tiếp cưỡi Khế Ước Linh rời đi….
- Không phải, hiệu trưởng, lão sư, các ngươi sao lại đi?
Trần Thư la lớn:
- Nghe một chút ba trăm sáu mươi mốt loại kế hoạch phục thù của ta đi!
- ....
Thân thể hai người lảo đảo một cái, kém chút nữa tê liệt ngã xuống ngay tại chỗ.
Còn mẹ nó ba trăm sáu mươi mốt loại! Cái người gian ác gì…
Con hàng này thuộc loại gây nên áp lực tâm lý cho người khác…
Trương Đại Lực mở miệng hỏi:
- Hai người bọn họ sao thế?
- Có thể là có việc gấp…
Khóe miệng Trần Thư có ý cười không rõ, tiếp đó cưỡi Tiểu Hoàng đi thẳng đến 【 đầm lầy Hoạt Mộc 】 .
Mà Tần Thiên và Liễu Phong cũng quay người nhìn bóng lưng Trần Thư.
Ánh nắng buông xuống, kéo dài bóng dáng Trần Thư, phần lưng chữ Hãn càng không giống bình thường, khiến người ta ngây người một trận.
- Ta có cảm giác dị không gian sắp bị con hàng này quấy nhiễu đến long trời lở đất.
Tần Thiên lẩm bẩm, tiếp đó còn nói thêm:
- Lão Liễu, con hàng này sẽ không thật sự muốn trả thù chúng ta chứ…
- Làm sao có thể?
Liễu Phong kiên quyết phủ nhận, nhưng tiếp đó trên mặt lại có chút chần chờ.
Con hàng này là tội phạm Nam Giang ra bài không theo sáo lộ…
Hắn ta một mặt trượng nghĩa nói:
- Tần ca, không có chuyện gì, nếu quả như thật sự muốn tìm lại mặt mũi, đến lúc đó một mình ta gánh là được!
- Được!
Tần Thiên lời ít mà ý nhiều, cũng không chút do dự.
- .....
Liễu Phong thoáng cái liền giật mình, khóe mắt thẳng rút nói:
- Dựa theo sáo lộ bình thường, không phải ngươi nên nói là ngươi tới gánh sao? Tiếp đó chúng ta lôi kéo lẫn nhau một đợt, phơi bày một ít giao tình hai bên.
Tần Thiên nhún vai nói:
- Ta cảm thấy quá tầm thường, vẫn nên chân thật một chút mới tốt.
Liễu Phong:
- .....
....
Thời gian hai tiếng trôi qua.
Trần Thư đã đi tới thành phố xanh tồn tại ở đầm lầy Hoạt Mộc, bởi vì chỉ là một thành phố nhỏ, ngược lại không có chút phồn hoa nào.
Có điều lúc này ở cửa ra vào khu Hòa Mộc trấn ngoại ô thành phố đã vây đầy Ngự Thú sư.
Trên mặt mọi người đều có chút bất mãn, nói:
- Phía chính phủ dựa vào cái gì không cho chúng ta tiến vào dị không gian, ta mới giao xong vé vào cửa, tại sao lại bị đuổi?
- Đúng vậy, lại không có xuất hiện đại sự gì, vì sao đột nhiên phong cầm 【 đầm lầy Hoạt Mộc 】 ?
- Ta trên có mẹ già tám mươi, dưới có con nhỏ ba tuổi, đều đang đợi ta giết hung thú kiếm tiền!
Một nam tử mặc quân trang cất bước đi ra, nói:
- Mọi người yên lặng chút…
- Cho dù tổn thất gì phía chính phủ cũng sẽ bồi thường, hiện tại chuyện ra có nguyên nhân, làm phiền mọi người lý giải một chút…
- Lý tỷ! Lý tỷ ta không được!
Có người la lớn:
- Ít nhất cũng phải cho một thời gian đóng cửa cụ thể chứ? Bằng không để chúng ta chờ vô ích à?
Nam tử khoát tay, nói:
- Chúng ta chỉ có thể nói sẽ nhanh thôi, tất cả cũng là vì bảo vệ an toàn mọi người.
Bây giờ đầm lầy Hoạt Mộc đã nhận được thông báo của Trấn Linh Quân, Trần Thư sắp sửa tới săn quân vương, để đảm bảo an toàn những người còn lại, chỉ có thể cưỡng ép đuổi đi một đợt.
Loại chiến đấu đẳng cấp này, không cần nói Hắc Thiết cấp, Bạch Ngân cũng có thể bị thuấn sát.
- Đến cùng là nguyên nhân gì, có thể cho một ý kiến hay không…
Có người vẫn là có chút không phục, vốn đều chuẩn bị nhiều ngày, kết quả vừa mới đi vào liễn bị cưỡng chế để rời đi..
- Ừm…
Nam tử đang muốn mở miệng, ánh mắt nhìn về phía xa, tựa hồ nhìn thấy cái gì, nói:
- Ý kiến tới!
Vẻ mặt mọi người khẽ giật mình, tiếp đó cùng nhau quay đầu nhìn lại..
Chỉ thấy một viên cầu màu vàng vô cùng to lớn trôi nổi trên bầu trời, chính giữa nhấc lên cuồng phong, hướng về phía trấn Hòa Mộc cực tốc mà tới.
Mà ở trên viên cầu đang có một nam tử mặc áo khoác màu đen đứng đó, nhếch miệng lên, nhìn xuống mọi người.
- Bà mẹ nó! Tội phạm Nam Giang!
Thân thể mọi người chấn động, cùng nhau kinh hô lên tiếng.
Tiếp đó hình như bọn họ nghĩ đến cái gì, nháy mắt đã không có một lời oán giận.
Bây giờ theo thực lực của Trần Thư, dị không gian cấp nguy hiểm đã không thích hợp hắn lịch luyện, mục đích tới đây e rằng chỉ có một cái:
Đi săn quân vương!
- Thì ra phía chính phủ là muốn tốt cho chúng ta.
Nháy mắt mọi người đã có chút áy náy, phong cách chiến đấu của con hàng này luôn luôn vô cùng vũ lực, nếu là không chú ý bị tác động đến, tướng chết chủ yếu cũng sẽ không quá đẹp đẽ.
Trần Thư phất tay với phía dưới, tiếp đó liền lướt qua mọi người, đi tới chỗ sâu trong tiểu trấn.
Cái bóng Tiểu Hoàng bao phủ mỗi người, bọn hắn mới rõ ràng cảm nhận được cái đồ chơi này to lớn…
- Trên áo khoác của hắn có phải viết một chữ hay không?
- Hình như là chữ Hãn….
Mọi người nuốt ngụm nước bọn, trong mắt tràn ngập thèm muốn.
Đồng phục độc nhất vô nhị của Ngự Long Vệ thêm băng tay đặc thù huyết sắc, quả thật là đẹp nhất trong nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận