Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 109: Lúc này ngươi không ngại ngùng sao? (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Tên thanh niên đầu đinh tên là Khôn ca kia giận dữ mắng chửi, ngay lập tức triệu hồi Khế Ước Linh của mình.
Một con heo rừng màu đen xuất hiện, âm thanh xoạt xoạt, ánh mắt tràn đầy cuồng bạo.
Hai người còn lại cũng cùng nhanh chóng phản ứng, liền triệu hồi Khế Ước Linh của mình.
Một con phi điểu màu lam bay thấp, và một sinh vật hình người được bao phủ bởi ngọn lửa đang đứng sừng sững.
- Hở? Tinh Linh nguyên tố Hỏa ư?
Ánh mắt Trần Thư nhìn sinh vật lửa kia, đúng là hình dạng đặc thù của Tinh Linh nguyên tố Hỏa, phạm vi huyết mạch cực lớn, đều có từ cấp F đến cấp S.
Trong mắt người trung niên có ý tàn sát, nói:
- Một tên Ngự Thú Sư cấp sáu mà lại dám đến đây sao?
- Văn ca, ngươi chắc chắn rằng hắn chỉ là cấp sáu thôi sao?
Tên mập vuốt ve Phi Điểu màu lam của mình, chỉ cảm giác rằng nếu như bị Slime chèn ép thì e rằng phân cũng sẽ bị ép ra ngoài.
- Ừm, là cấp sáu!
Văn ca có thể cảm nhận được Ngự Thú Lực của Trần Thư.
Nhưng ánh mắt của hắn ta không ngừng nhìn về phía Slime khổng lồ mười mét kia, trong mắt có chút nghi hoặc không định.
- Có lẽ… đại khái… có khả năng là cấp sáu!
- Văn ca, lúc này ngươi đừng nói có lẽ được không?
Khóe miệng tên mập giật giật, trong mắt có chút hoảng loạn.
Lực chấn động của Slime trước mắt quá mạnh rồi.
Thứ đồ chơi này ăn cái gì mà lại lớn đến như vậy?
Ánh mắt thanh niên đầu đinh mang vẻ tàn nhẫn, nói:
- Có phải hay không đều không quan trọng nữa rồi. Tiểu Tiếu đã không còn, hắn tuyệt đối sẽ không tha cho chúng ta đâu!
- Ta và Văn ca giữ chân thứ đồ chơi này, Phi Điểu lam của ngươi đến giết hắn trước đi!
Bọn họ có ba người, chỉ riêng số lượng cũng đủ để dành chiến thắng rồi. Chỉ cần giết chết Trần Thư thì Khế Ước Linh cũng sống không nổi.
- Bắt đầu đi ngủ!
Trần Thư ra mệnh lệnh cho Slime còn chính mình thì trốn ra ngoài công xưởng bỏ hoang.
- Đuổi theo!
Tên mập dẫn theo Phi Điểu lam, lập tức bám theo sau.
Mà Slime bắt đầu chìm vào giấc ngủ, trong mơ Lực Phòng Ngự của nó tăng vọt.
Mặc dù có hai người là Ngự Thú Sư cấp bảy, một người là Ngự Thú Sư cấp tám, nhưng muốn sát hại Slime thì phải mất một thời gian nhất định.
- Ngươi chạy không thoát đâu!
Ánh mắt của tên mập hung ác, Phi Điểu lam ngay lập tức bay lên.
Trong chốc lát, ánh mắt của Phi Điểu lóe lên ánh sáng xanh, miệng nó mở ra và vài cây kim băng bỗng nhiên bay ra ngoài.
- Hal-le-lu-yah.
Cổ họng Trần Thư lớn tiếng gào lên.
- ?
Vẻ mặt của tên mập sững sờ, con hàng này đang kêu thứ gì vậy?
Có điều đã không còn quan trọng nữa rồi, nhìn kim băng trên không trung thì khóe miệng của hắn ta nở một nụ cười tà ác.
Nhưng trong nháy mắt, một móng vuốt sắc bén xuất hiện, ngay lập tức bóp nát kim băng!
- Cái quái gì vậy?
Tên mập đột nhiên giật mình, chỉ nhìn thấy một con sói màu lam cao gần ba mét xuất hiện, trong miệng không ngừng phun ra sương khí trắng xóa, trông vô cùng khiếp sợ!
- Có đồng bọn sao?
- Trần Thư, ngươi không sao chứ?
Hạ Băng rời khỏi bụi cỏ, vừa nghe thấy tín hiệu thì nàng lập tức triệu hồi Băng Lang ra tấn công.
Trần Thư lắc đầu, khóe miệng nở nụ cười rồi nói:
- Ngươi đối phó với con chim này, tên mập giao cho ta.
Chỉ thấy hắn hai ba bước đã quay về bụi cỏ, lấy trong túi ra một túi phân màu lam, trong miệng không ngừng phát ra tiếng cười ‘Hehehe’.
Nét mặt tên mập hoảng sợ, ngay lập tức xoay người muốn quay lại trốn ở công xưởng, lớn tiếng kêu to.
- Ngươi đừng có mà qua đây!
Trần Thư ba bước rồi hai bước, cầm túi phân điên cuồng chạy tới.
Tên mập mới chỉ chạy được mười mét đã bị túi phân trùm lên người.
Bịch bịch bịch!
Trần Thư nắm chặt hai tay, hoàn toàn không nương tay, đánh đối phương kêu lên không thôi.
- Có biết rằng Trần ca ngươi còn có tên gọi khác là đạo tặc Nam Giang không? Còn dám đánh ta à?
- Ngươi lại muốn dùng kim đến đâm ta sao? Có biết rằng ca sẽ choáng không?
Trần Thư đánh rồi đạp, cuối cùng thở phào một hơi, tung một quyền trước khi đánh ngất hắn ta.
Bốn người đều biết danh sách truy nã của Trấn Linh Cục, dù có lỡ tay giết cũng sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm gì.
Đây cũng chính là lý do tại sao người dân rất sợ Trấn Linh Cục, nếu họ bị để mắt tới thì chắc chắn họ sẽ không có quả ngon để ăn.
- Hỏng bét! Tên mập Tống xảy ra chuyện rồi!
Hai người trong công xưởng nghe thấy ồn ào bên ngoài, bỗng nhiên trong lòng cảm giác không ổn.
Không phải là Trấn Linh Cục hành động rồi chứ?
Trong lòng bọn họ giờ mới biết bọn họ mắc vào cái bẫy lớn rồi.
Mặc dù Slime trước mắt hình dáng cực lớn và lực phòng thủ đáng kinh ngạc, nhưng e rằng tốc độ lại cực kì chậm, hoàn toàn có thể không để ý đến nó.
Huống gì cổng lớn của công xưởng lại nhỏ như vậy, đối phương căn bản cũng không ra ngoài được.
- Chạy ra ngoài bằng cổng khác đi!
Văn ca phản ứng nhanh chóng, lúc này chỉ muốn nhanh chóng thoát thân nên không có ý nghĩ muốn đánh nhau.
Hai người nhìn nhau, mang theo Khế Ước Linh chạy đến cổng.
Chính là lúc bọn họ chạy đến cổng công xưởng rồi thì một Băng Lang màu lam đột nhiên xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận