Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 592: Con mẹ nó ngươi muốn tìm đối tượng đoạt xá à

- Chúng ta gọi đồ ăn có phải là hơi đắt rồi không…
- Ngươi thật sự coi nhà hàng như nhà từ thiện à! Đến lúc đó dựa vào Đại Lực lăng xê một phen, lợi nhuận thu về được nhân lên hàng trăm lần!
Trần Thư mở miệng nói:
- Yên tâm đi, chúng ta như này được gọi là dựa vào thực lực để ăn trực!
Sau bữa cơm trưa, mọi người lại đi dạo một hồi, bàn bạc ngày mai sẽ cùng nhau đi đến bãi cát để ngắm biến.
Chiều ngày thứ hai.
Đám người Trần Thư mặc quần đùi, đi đến bãi biển Minh Nguyệt của thành phố Lam Hải. Bởi vì lúc về đêm có thể nhìn thấy mặt trăng ở trên biển, do vậy mới được gọi tên là bãi biển Minh Nguyệt.
Một làn gió biển mang hơi mặn thổi đến, bốn người mặc quần đùi đi biển, đeo kính râm, nhìn như những người nhàn rỗi không có việc gì làm đang đi dạo.
- Lão Tạ, ngươi đã chiếu lục quang lên đỉnh đầu (*) bao người rồi?
(*) nguyên gốc 人头顶绿光: chiếu lục quang lên đỉnh đầu người ta, nghĩa đen: đội nón xanh (cắm sừng)
Trần Thư đúc hai tay vào túi quần, ánh mắt nhìn về phía đại hải xanh thẳm, tâm trạng vui không thể tả.
Lời này vừa nói ra, những người đi đường bên cạnh đều cùng nhau quay lại nhìn, trong mắt mang theo vẻ khinh bỉ.
- ?
Tạ Tố Nam quay đầu lại nhìn, nói:
- Ngươi có thể nói chuyện cẩn thận một chút được không? Đều là Trùng Điệp làm được chưa! Không có một chút quan hệ nào tới Tạ Tố Nam ta cả!
Hắn nói một cách hùng hồn:
- Hơn nữa cái đó gọi là tung ra Ái Quang Mang, tung ra hiểu không?
- Ta không quan tâm có phải tung ra hay không!
Trần Thư mở miệng nói:
- Mẹ nó ta chỉ muốn hỏi, rốt cuộc ngươi muốn để cho ta phải gánh vác oan ức bao nhiêu lần nữa? Bây giờ ta đã không dám đến trường học của ngươi nữa rồi.
Trước khi Tạ Tố Nam báo ra tên của hắn theo bản năng, khiến Trần Thư thoáng chốc đã ý thức được cảm giác nguy cơ.
Tạ Tố Nam cười khan một tiếng rồi nói:
- Thật ra cũng không nhiều lần, tên tuổi của ngươi lớn một chút thì sẽ có lực chấn nhiếp mà!
Tội phạm Nam Giang làm nhiều tội ác, có quan hệ gì đến Tạ Tố Nam hắn chứ?
Bốn người đi dạo men theo bờ biển, hưởng thụ thời gian vui vẻ của kỳ nghỉ.
Rất nhanh, đã đến thời gian xế chiều, người ở bên bờ biển đi tới đi lui, trong đó không ít đều là cặp đôi đi tới tản bộ.
Bốn người vẫn như những cái xác nằm trên mặt đất, quan sát những nhóm người đi qua, đồng thời chờ đợi trăng sáng dâng lên.
Tạ Tố Nam nâng kính râm lên, nhìn về một cặp đôi ở xa xa rồi nói:
- Các ngươi nói xem điều gì đã đưa họ đến với nhau?
Chỉ nhìn thấy một người thanh niên có vóc dáng cường tráng và một nữ nhân khoảng bốn mươi tuổi sánh vai đi bên nhau, cử chỉ khá thân mật.
Khóe miệng Trương Đại Lực giật giật, quay đầu lại nhìn, nói:
- Ngươi nghĩ sao?
Gương mặt Trần Thư đầy vẻ nghiêm túc nói:
- Ta nghĩ đó là duyên phận!
- Ừm?
Miệng ba người hơi há ra, quay lại quan sát Trần Thư.
Trần Thư khẽ cười, nói:
- Nhưng cụ thể là bao nhiêu duyên thì ta cũng không rõ!
- ...
Khóe miệng ba người giật giật, không hổ danh là ngươi!
- Nói thật, học viện của chúng ta có tường tỏ tình, các ngươi muốn tìm bạn gái có thể nói với ta!
Tạ Tố Nam xoa xoa tay, tham lam nói:
- Nếu như có thể thành đôi thì cho ta một chút hồng bao là được rồi!
Trần Thư đang muốn mở miệng, nhưng lại bị Tạ Tố Nam trực tiếp ngắt lời.
- Trần Bì, ngươi cũng không cần nói nữa, hiện tại ngươi gần như là tội phạm truy nã ở trường học của bọn ta rồi…
Trần Thư trợn mắt, mở miệng nói:
- Bà mẹ nó! Ngươi phá hủy hết toàn bộ danh tiếng của ta rồi!
- ...
Tạ Tố Nam quay đầu nhìn về phía Từ Tinh Tinh và Trương Đại Lực, nói:
- Các ngươi có ý tưởng không?
Từ Tinh Tinh nhíu mày, nói:
- Thật sự có thể sao?
- Đương nhiên, chất lượng nữ sinh của trường chúng ta rất tuyệt vời!
Tạ Tố Nam không khỏi tâng bốc:
- Chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện cùng yêu cầu, nhất định có thể tìm được người thích hợp!
Từ Tinh Tinh nghiêm túc nói:
- Ta hy vọng thân cao 160 trở lên, cân nặng khoảng 50kg!
- Điều này đơn giản!
Tạ Tố Nam trực tiếp ghi nhớ lại, trong lòng đã bắt đầu nghĩ đến hồng bao.
- Ngoài ra, ta còn có một chút yêu cầu nhỏ.
Từ Tinh Tinh khẽ cười, lấy một quyển sách nhỏ từ trong túi ra.
- Ừm?
Ba người cùng nhau nhìn lại, trong lòng ẩn ẩn có một cảm giác có điều gì đó không ổn lắm.
Quả nhiên!
Từ Tinh Tinh mở miệng đọc:
- Ta hy vọng nhịp tim của nàng là 60-80 lần/phút, huyết áp bình thường trị số là… Lượng hô hấp là… Hồng cầu trị số…
- Chờ một chút, chờ một chút!
Lông mày của Tạ Tố Nam đã sắp xoắn lại vào nhau rồi, cuối cùng thở dài nói:
- Ta nhìn ra rồi! Ngươi là đang tìm đối tượng, nhưng mẹ nó là đang tìm đối tượng đoạt xá mà!
- ...
Từ Tinh Tinh mở miệng nói:
- Người trong nhà yêu cầu cao, không có cách nào khác…
- Cút đi!
Tạ Tố Nam trực tiếp khinh bỉ một phen, ngươi trêu chọc ta đấy à?
- Đại Lực, chỉ có một mình ngươi là người bình thường, nói cho anh đây biết, có muốn tìm đối tượng không?
- Ta không muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận