Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 108: Đây là các ngươi không lễ phép

Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng muốn bồi dưỡng Khế Ước Linh thì sẽ tốn một khoản chi phí lớn, không có cách nào để vào Dị Không Gian nên đương nhiên sẽ không kiếm được tiền, vậy chỉ đành mạo hiểm mà thôi.
- Bây giờ chắc chắn không thể đi ra khỏi thành rồi!
Người trung niên suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Ta chuẩn bị đi lên trên Hương Trấn để tránh đầu gió đây!
Những người bị lừa đều ở trong thành nên không thể nghi ngờ rằng ở trên Hương Trấn sẽ an toàn hơn nhiều, huống chi vẻ ngoài của bốn người bọn họ đều không bị lộ, nếu như có ý định che giấu thì cho dù là Trấn Linh Cục cũng không dễ bắt.
- Vậy còn hắn thì sao đây?
Đột nhiên tên mập nhìn về phía Trần Thư.
Trong năm người, chỉ có vẻ ngoài của lão Vương là lộ nhất, hiện tại hắn đang là tội phạm truy nã mà mọi người đều biết, nếu như mang hắn theo thì chỉ trở thành gánh nặng thôi.
Trong một khoảnh khắc, bốn người bọn họ đồng loạt nhìn tới!
Ánh mắt sắc lạnh kia khiến Trần Thư chấn động một phen.
Không phải chứ, aisss! Ta vừa mới vào ngụy trang mà, tại sao đã gặp phải loại tình huống này rồi?
- Hay là chôn đi nhỉ?
Thanh niên đầu đinh sờ cằm, đưa ra đề nghị.
Cả bốn người đều là Ngự Thú Sư nên quyết định sinh tử của một người bình thường dễ như trở bàn tay.
Trước mắt Trần Thư lập tức xuất hiện những lựa chọn.
【 Phương án 1: Cao giọng hét lớn: “Đại ca, đừng giết ta!” Phần thưởng hoàn thành: Ngự Thú Lực thiểu lượng 】
【 Phương án 2: Trầm giọng nói: “Muốn giết ta sao? Các ngươi có thể thử! Đối diện với gió lớn đi!” Phần thưởng hoàn thành: Sức mạnh Slime tăng 3% 】
【 Phương án 3: Ngụy trang thành bộ dạng sợ hãi với ý đồ giành được sự đồng cảm của mấy tên côn đồ. Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng Bạo Lực Tọa Sát tăng một 】
Vẻ mặt Trần Thư ngây ra, con ngươi chuyển động rồi nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định quyết định lựa chọn ba. Kỹ năng so với thuộc tính thì hiển nhiên kỹ năng hơn một bậc.
- Khôn ca, hình như ngươi dọa hắn ngốc rồi thì phải?
Tên mập kia cười nói, bộ dạng ngây người của Trần Thư quả thực giống như bị dọa rồi.
Người trung niên cầm đầu mở miệng nói:
- Đừng phí lời nữa, động thủ đi, buổi chiều còn lên Hương Trấn nữa.
- Tiểu Tiếu, ngươi đến làm đi!
Một tên thanh niên gầy yếu nghe vậy khẽ giật mình, gật gật đầu.
- Đợi chút!
Trần Thư hoảng hốt kêu lên:
- Các ngươi không thể giết ta!
- Xem giọng của người ta bị dọa làm cho thay đổi rồi kìa.
Thanh niên đầu đinh mang vẻ mặt hài hước cười nói:
- Nói một lý do mà không thể giết ngươi đi. Con người mà, nên có một chút giá trị.
- Bởi vì…
Sắc mặt Trần Thư sợ hãi, mở miệng nói:
- Bởi vì giết người là… không lễ phép.
- Hahaha!
Bốn người nghe thấy câu đấy liền cười phá lên, giống như một đàn sói đói đang vây quanh một tiểu bạch thỏ vậy.
- Tiểu Tiếu, cho hắn ta thấy một mặt không có tư cách của ngươi đi!
Thanh niên gầy yếu gật đầu đứng dậy, trong ánh mắt nham hiểm hung ác, khóe miệng nở một nụ cười.
Trần Thư run rẩy đứng dậy, lảo đảo chạy về phía cổng công xưởng, diễn bộ dạng của người sợ hãi cực kì sâu sắc.
- Lão Vương ca, đừng chạy nữa…
Tên thanh niên hai tay ôm ngực, giống như chơi trò mèo vờn chuột.
Chỉ thấy Trần Thư khó khăn chạy đến cổng công xưởng, cuối cùng loạng choạng ngã lăn ra đất.
- Con Giáp Trùng lớn như vậy ngươi có sợ hay không?
Tên thanh niên triệu hồi Khế Ước Linh của mình, chỉ thấy một con bọ cánh cứng màu đen to nửa mét xuất hiện.
Miệng của nó sắc bén, đôi cánh không ngừng chuyển động, còn ánh mắt tràn đầy hung dữ.
Nhìn là biết đây là Khế Ước Linh tính cách tà ác rồi!
- Tiểu Hắc, hôm nay ngươi có thể ăn một bữa no nê rồi.
Tên thanh niên cười nói rồi vuốt ve lưng Giáp Trùng.
- Giải thưởng thu hoạch: Bạo Lực Tọa Sát tăng một! Kỹ năng sát thương gia tăng!
Cả người Trần Thư ngã xuống đất, trông có vẻ hoảng sợ một phen nhưng thật ra trong lòng lại bình tĩnh như một lão cẩu.
Một Ngự Thú Sư cấp năm cũng dám ra oai ở trước mặt hắn sao?
Trần Thư mở miệng nói:
- Giáp Trùng của ngươi thật sự rất to, nhưng của ta còn to hơn của ngươi!
Tên thanh niên còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy một bóng đen to lớn ngay lập tức bao phủ lấy hắn ta.
- Cái quái gì vậy?
Hắn ta theo bản năng nhìn lên, chỉ thấy một cặp mông tròn trịa màu vàng, và cái này đã trở thành cảnh tượng cuối cùng trong đời hắn ta!
Uỳnh!
Golden Slime có kích thước gần mười mét rơi xuống, người kia thậm chí còn chưa kịp hét lên một tiếng nào thì ngay lập tức đã bị nghiền nát thành một đống gạch men.
Khi chủ nhân chết thì Giáp Trùng màu đen kia cũng chết bất đắc kỳ tử.
- Tình huống gì vậy?!
Ba người còn lại cảm nhận được chấn động, khi ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy một Slime vô cùng to lớn đang nhảy lên.
‘Bạo Lực Tọa Sát’ hành động!
- Ôi mẹ ơi, thứ đồ chơi gì vậy?!
Sắc mặc của ba người thay đổi lớn, chỉ hận bố mẹ sinh ra chỉ có hai chân nên chỉ có lăn với bò, khó khăn lắm mới tránh được sự tàn sát của Slime.
Trần Thư thầm nói thật đáng tiếc, nếu có thể giết thêm một người nữa thì tốt rồi.
- Mẹ ơi! Hắn không phải lão Vương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận