Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 172: Yêu cầu này quá đáng sao? (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Đường Liệt nhíu mày, không ngừng lắc lắc đầu, muốn tỉnh táo lại.
Qua một lúc, cuối cùng Phong Hành Thú biến mất, mà Slime cũng ngồi trên mặt đất, nhìn như không hề chuyển động chút nào vậy.
Đường Liệt thở phào:
- Ta đã nói mà, chỉ là ảo giác thôi.
- Ơ? Phong Hành Thú của ta đâu?
Hắn ta nhíu mày, mắt nhìn về phía đài thi đấu, muốn tìm vị trí của Phong Hành Thú.
Vương Vân ở bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Đường Thiếu, không phải ảo giác, vừa nãy là thật đấy…
Hồng Minh không nghĩ lời nói đùa của mình lại linh nghiệm như thế, đồng thời giải thích:
- Ừ, chúng ta đều nhìn thấy cả, Slime đó bay lên đấy…
- Không thể nào, vậy Phong Hành Thú của ta đâu?
Đường Liệt nhíu mày, trong lòng không tin.
Một con phế vật như thế mà có thể bay, mà lại còn bay rất nhanh? Sai lầm! Sai lầm lớn nhất cuộc đời!
- Hoặc là hôn đất, hoặc là hôn mông của Slime…
Đường Liệt mở to mắt, nhìn về phía Slime trên đài.
Chỉ thấy cơ thể Slime đang cử động tựa như là đang dẫm đạp lên cái gì đó…
- Ngươi gian lận!
Trong lòng Đường Liệt rất tức giận, hoàn toàn không thể tiếp nhận được chuyện này.
Vừa nãy Phong Hành Thú còn đang diễu võ dương oai, sao có thể bị Slime dẫm đạp được chứ?
- Ta gian lận cái gì? Lắp máy bay cho Slime? Hay là sử dụng kỹ năng khiến ngươi biến thành tên ngốc?
Lúc này, Đường Liệt nắm chặt hai tay lại, Phong Hành Thú căn bản không thể sử dụng kỹ năng, chỉ có thể chịu đựng sự chà đạp vô tình.
Trần Thư khoanh tay, mỉm cười chế nhạo nói:
- Muốn ị lên đầu Slime, ta lại chả moi ruột ngươi ra?
- Tốt! Trần Thư thắng!
Thẩm Vô Song đứng dậy, quả quyết tuyên bố kết quả.
Là một Ngự Thú Sư Hắc Thiết có kinh nghiệm phong phú, nhìn qua thôi cũng có thể thấy rõ cục diện chiến đấu. Chắc chắn Slime có một kỹ năng phong ấn, nếu không Phong Hành Thú làm sao có thể không phản kháng lại chứ.
Trong mắt hắn lúc này tràn ngập sự kinh ngạc.
Một Slime cấp F, không những có thần kĩ cực lớn mà còn lĩnh ngộ được kỹ năng phong ấn, thực sự là vô cùng hiếm có.
Quan trọng hơn là sự khống chế kĩ năng của Trần Thư, hắn có thể dễ dàng nhìn thấy bản chất của phi hành, chắc chắn là kết quả của nhiều tổ hợp kĩ năng.
Đừng nói là Ngự Thú Sư trong kì thực tập nữa, ngay cả Ngư Thú Sư Hắc Thiết Cấp cũng chưa chắc có thể nắm bắt được tổ hợp kĩ năng.
Lúc này, Thẩm Vô Song chỉ có thể cảm thán một câu: Thiên tài! Thiên tài không ai có thể sánh bằng!
Sau đó, hắn ta lại thầm thở dài. Nếu xét cấp bậc của Slime, đừng nói là cấp A, cho dù Trần Thư là Khế Ước Linh cấp B thì hắn ta cũng sẽ nghĩ mọi cách bồi dưỡng thành học sinh của Hoa Hạ học phủ.
- Lão sư, đợi đã! Đừng vội tuyên bố kết quả!
Trần Thư đi đến bên cạnh Thẩm Vô Song, nhỏ giọng nói:
- Lão sư, thương lượng với người một chuyện.
- Hả, chuyện gì?
Thẩm Vô Song nhíu mày, trong lòng cảm giác có gì đó không đúng.
Trần Thư đã chuẩn bị trước, hắnnói:
- Ta nói trước, ta thương lượng hữu hảo, tuyệt đối không có ý xấu! Ta xin thề!
Trần Thư vội vàng nói:
- Thì là… có thể cho Slime của ta đánh Khế Ước Linh của ngươi một trận không. Yên tâm, ta đánh có chừng mực!
Thần sắc của Thẩm Vô Song trở nên bình tĩnh, hắn ta nói:
- Hửm, chỉ có chuyện này thôi á?
Trần Thư dè dặt nói:
- Với lại lão sư có thể lùi lại một bước, cho người trẻ một cơ hội, ta muốn lên làm chủ nhiệm lớp đặc huấn.
Sau đó, hai tay hắn ôm lấy đầu, chỉ sợ bị đánh.
Nhưng lại không ngờ không có chuyện gì xảy ra.
Trần Thư bỏ tay ra, chỉ thấy Thẩm Vô Song mặt không cảm xúc, thậm chí còn mỉm cười gật gật đầu.
- Vậy bắt đầu yêu cầu đầu tiên!
Nói rồi, trên đài thi đấu xuất hiện một con rắn lớn, khí thế bỏ xa cả Khế Ước Linh của học sinh.
Slime căn bản không phản kháng gì, chốc lát đã bị con rắn lớn quấn chặt, phòng ngự vốn không thể bị phá vỡ trong nháy mắt đã tan rã.
Khóe miệng của Trần Thư giật giật, thu Slime về Ngự Thú Không Gian.
Thật không uổng là làm thầy, cũng chỉ là đánh Khế Ước Linh của ngươi một trận sau đó bảo người từ chức thôi mà.
Điều này quá đáng lắm hả?
Thẩm Vô Song cười nhạt rồi nói:
- Còn để ta từ chức nữa không?
Trần Thư cười khan nói:
- Lão sư, ta nói đùa, nói đùa thôi…
- Được rồi!
Thẩm Vô Song bước lên đài thi đấu, đồng thời thu con rắn lớn về.
- Cuộc thi hôm nay đến đây là kết thúc, thành tích của top 3 lần lượt là Trần Thư, Đường Liệt và Hứa Tiểu Vũ, còn về xếp hạng cụ thể ta sẽ căn cứ theo biểu hiện chiến đấu của mỗi người mà xếp.
Tuy top3 đã xuất hiện, nhưng các xếp hạng còn lại vẫn phải sắp xếp, dù sao cũng đều là kẻ bại trận, cũng chưa từng đấu với nhau bao giờ.
- Nói thật, với biểu hiện ngày hôm nay của các trò, ta chỉ có một chữ thôi, đó chính là nát! Còn nát hơn cả món mà nhà bếp đốt nữa!
Sắc mặt của Thẩm Vô Song trở nên nghiêm túc, hắn ta nói:
- Đa số phần chiến đấu của các trò cứ như trẻ em chơi đồ hàng vậy.
- Đường Liệt, chiến đấu của ngươi như tên ngốc vậy, rõ ràng vốn đã có ưu thế lại bị Trần Thư dễ dàng lật ngược tình thế, tự mình kiểm điểm đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận