Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 428: Nếu đỉnh phong không ở được, vậy vào nhà máu bao ăn ở (1)

Thẩm Vô Song lại đánh chữ:
- Đây chính là lượng hàm kim mà ngươi muốn.
Trần Thư:
- Mẹ kiếp, Thẩm lão sư, sao ngươi không nói sớm, ta muốn thứ này.
- Nhưng ta không đề nghị kỹ năng này.
Thẩm Vô Song lập tức giải thích:
- Phóng thích một kỹ năng chỉ thêm 1% thương tổn, ngươi cảm thấy chiến đấu sẽ kéo dài lâu như vậy sao?
- Hơn nữa Nguyên Tố Thú của ngươi có nhiều kỹ năng như vậy để chồng lên à?
- Trừ khi cấp bậc kỹ năng của ngươi có thể chồng rất cao, nếu không cứ ngoan ngoãn chọn một kỹ năng thương tổn mới là vương đạo.
Trần Thư đang muốn đánh chữ, trước mắt lại xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Tập kỹ năng ‘Liên tục mãnh công’, phần thưởng hoàn thành: ‘Liên tục mãnh công’ +1.
Mục chọn hai: Tập kỹ năng ‘Lôi đình phóng thích’, phần thưởng hoàn thành: ‘Lôi đình phóng thích’ +1.
Mục chọn ba: Tập kỹ năng ‘Băng sương tập kích’, phần thưởng hoàn thành: ‘Băng sương tập kích’ +1.
Trần Thư nhếch miệng cười, không phải cấp bậc kỹ năng tới rồi à?
Tệ đoan của liên tục mãnh công đích xác giống như Thẩm Vô Song nói.
Đối với người khác thì chính là gân gà, nó quá dựa vào cấp bậc của bản thân.
Trần Thư:
- Đã là kỹ năng không xuất bản nữa, vậy ta phải lấy.
- Không phải, ngươi thật sự điên rồi, chỉ vì nó không xuất bản nữa sao?
Thẩm Vô Song lắc đầu, hoàn toàn chính là tổn nhân bất lợi kỷ.
Trần Thư tất nhiên có suy nghĩ của mình, đánh chữ:
- Cám ơn Thẩm lão sư, đúng rồi, ngày mai ngươi có rảnh không?
- Có.
- Ngày kia thì sao?
Thẩm Vô Song có chút không hiểu, nói:
- Ngày kia ta phê chữa bài thi thi đại học, làm sao vậy?
- Vậy đúng là không khéo rồi, nếu ngày kia ngươi rảnh, ta mời ăn cơm tỏ ý cảm tạ.
- ???
Thẩm Vô Song trợn mắt:
- Cút đi!
- Lần sau! Lần sau nhất định.
Trần Thư nhếch miệng cười, chuẩn bị cất di động, tới thị chính phủ xin kỹ năng.
- Đúng rồi, ngày mai nhớ tới trường học, công bố thành tích thi đại học đó.
Thẩm Vô Song nhắc nhở một chút, lại nói tiếp:
- Tiểu tử ngươi lên đại học thì thu liễm một chút cho ta, nếu bị bỏ tù, chỉ cần đừng nói là học sinh của ta, ta đã cám ơn trời đất rồi.
Trần Thư lắc đầu, rời khỏi nhà.
Buổi chiều, hắn tới thị chính phủ xin kỹ năng liên tục mãnh công.
Bởi vì nguyên do vận chuyển, ngày hôm sau mới có thể có được tài liệu lĩnh chủ.
- Sắp công bố thành tích rồi, chắc không thành vấn đề chứ?
Trần Thư sờ sờ cằm, cảm thấy có chút lo lắng, lại tới nhà Diệp Thanh, muốn có được một câu trả lời xác thực.
Kết quả Diệp Thanh không ở nhà, gần đây hắn vì chuyện của Trần Thư, phải chạy khắp Hoa Hạ Học Phủ, phải bảo đảm vạn vô nhất thất.
Ban đêm, Trần Thư đang muốn về nhà ăn cơm thì điện thoại đổ chuông.
- Tiểu Tinh?
- Trần Bì, ra ăn cơm, rạng sáng hôm nay có thành tích thi đại học, cùng nhau tra điểm.
Ngày mai trường học sẽ công bố bảng thành tích thi đại học, học sinh đêm nay có thể tới tra thành tích trước.
- Được.
Ba người tụ cùng một chỗ, ăn bữa cơm chiều, lại lên mạng chơi điện tử, đợi tới mười hai giờ.
Bên trong quán net đã ngồi đầy người, đại bộ phận đều là học sinh cấp ba, chờ tra thành tích.
Quả nhiên, chưa tới mười hai giờ, có người sớm đã mở trang mạng, muốn biết thành tích thi đại học.
Bên cạnh ba người Trần Thư.
Đang có một nam sinh đeo kính mắt, vẻ mặt chờ mong nhìn màn hình, đưa vào các loại tin tức của mình.
Khi hắn tra điểm, lập tức dùng tay che màn hình máy tính, có chút không dám nhìn vào thành tích.
- Thượng Đế phù hộ, ta có thể được, ta có thể được.
Nam sinh không ngừng lẩm bẩm, còn thiếu mỗi nước thắp hương ngay tại chỗ.
Tay phải hắn không dịch ra dần, con số biểu hiện ra vừa hay là 6.
- Ôi, hơn sáu trăm?
Nam sinh lộ ra thần sắc vui mừng khôn xiết, lập tức hấp dẫn sự chú ý của những người khác.
- Mẹ kiếp, có đại thần thi đại học à, mau đến xem.
- Hơn sáu trăm điểm, học sinh của lớp huấn luyện đặc biệt à?
Đừng nhìn Trần Thư mỗi ngày đều bắt nạt bạn học cùng lớp, nhưng mỗi người của lớp học đều thuộc về hàng ngũ thiên tài, là học bá được người khác hâm mộ.
- Sáu trăm hai trở lên, sáu trăm hai trở lên.
Nam sinh lại bắt đầu làm phép, sáu trăm hai là cửa đại học hàng đầu rồi.
Con số thứ hai chậm rãi hiện lên, không ngờ là 5.
- Mẹ kiếp, sáu trăm rưỡi.
Bên cạnh đã vây đầy người, mọi người toàn bộ đều nhìn sang, sáu trăm rưỡi đã tiếp cận trúng tuyển Hoa Hạ Học Phủ rồi.
- Học bá?
Trần Thư cũng nhìn sang, quan sát đối phương từ trên xuống dưới.
Không đúng, hắn nhớ rõ mình chưa từng đánh người này, chứng minh không phải người của lớp huấn luyện đặc biệt.
Chẳng lẽ lớp ngự thú bình thường xuất hiện một thiên tài?
Nam sinh thở phào trong lòng, chỉ cần có thể có sáu trăm rưỡi điểm, có thể lựa chọn bất kỳ đại học nào ngoài bên ngoài, tiền đồ có thể nói là một mảng rực rỡ.
Hắn dịch tay, muốn nhìn con số cụ thể.
Trong phút chốc, không khí trở nên ngưng kết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận