Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 888: Đối phương có vẻ không phải là một người tốt

- Xin lỗi đại ca, vừa nãy là ta đang dạy dỗ đám tiểu đệ, có lẽ giọng nói hơi to. Huynh cứ tiếp tục làm việc đi…
Tên đứng đầu nhìn về phía Trần Thư, nở nụ cười đầy nịnh nọt.
Ngay sau đó, hắn chuẩn bị dẫn bốn tên đàn em rời đi.
- Đứng lại!
Khoé miệng Trần Thư nhếch lên, nói:
- Các ngươi đã lừa tiền huynh đệ của ta sao?
- Sao mà có thể chứ?
Tên kia lau mồ hôi trên trán, mặt cũng đã tái xanh cả rồi.
Lão Tạ ngay lập tức đứng lên vô cùng khí thế, chỉ tay vào năm người kia mà hét lớn:
- Đã đồng ý là ta tìm cho các ngươi mãnh thú mục tiêu rồi thì các ngươi chia cho ta 20% chiến lợi phẩm. Kết quả thì sao? Một vạn tệ đã đuổi ta đi rồi!
- Tuổi tác còn trẻ mà đã đi lừa gạt, hãm hại người khác, sau này còn ra sao chứ?
Vẻ mặt Trần Thư nghiêm khắc, nói:
- Ta vốn tưởng rằng thế hệ chúng ta đều là những người ưu tú về cả phẩm chất và học tập chứ, vậy mà lại xuất hiện mấy kẻ giảo hoạt, bỉ ổi như các ngươi.
- Ca, được rồi…
Tạ Tố Nam nhẹ giọng nói, hắn ta đã có chút không nghe nổi nữa rồi…
Trần Thư gật gật đầu, nhìn về phía năm người kia mà nói:
- Bây giờ biết phải làm gì rồi chứ?
- Bọn ta sẽ trả tiền cho ngươi ngay lập tức…
Nói xong, hắn ta chuyển ngay cho Tạ Tố Nam 50 vạn Hoa Hạ Tệ, hắn ta cũng không còn muốn có chút dây dưa nào thêm nữa.
- Đại ca, bây giờ bọn ta có thể đi rồi chứ?
Ngay sau đó, năm người kia lập tức muốn cưỡi Khế Ước Lỉnh rời đi.
- Đi cái gì mà đi?
Trần Thư lại không có ý định bỏ qua cho đối phương, hắn mở miệng nói:
- Khoản tiền này là huynh đệ của ta nên có được, bây giờ tính toán phí tổn thất tinh thần chứ nhỉ?
- ...
Khoé miệng năm tên kia giật giật, lập tức hiểu ra… đối phương có vẻ không phải người tốt lành gì.
- Tạ ca, chúng tôi xin lỗi huynh!
Gương mặt tên đầu sỏ đầy thành khẩn, nghiêm túc nói:
- Thật sự xin lỗi!
- Được rồi!
Trần Thư lắc đầu, cười nói:
- Xin lỗi mà có tác dụng thì còn cần tội phạm làm gì chứ?
- Đại ca, chúng tôi đã xin lỗi rồi mà…
Trần Thư không nói gì mà lấy ra một cái gương, trực tiếp ném xuống nền đất một cách hung tợn.
Bộp!
Cái gương vỡ thành nhiều mảnh trên nền tuyết, mảnh vỡ văng ra khắp nơi.
Gương mặt tất cả mọi người sững sờ, không hiểu đối phương đang làm cái gì.
Trần Thư to tiếng nói:
- Bây giờ ta nói xin lỗi với cái gương còn có ích sao?
- ...
Năm tên kia rối bời, toàn thân không nhịn nổi mà sởn gai ốc.
Ngay cả Tạ Tố Nam cũng có chút không nhìn nổi, nhà ngươi đột nhiên chơi tới nghiện rồi đúng không…
- Cái gương này cũng giống với tâm hồn của huynh đệ ta vậy, dù có khôi phục lại thì vẫn sẽ có những vết nứt!
- Ca à, ta đồng ý bồi thường!
Tên đầu sỏ vội vàng mở miệng nói.
Hắn ta thừa nhận, bản thân sợ nhất chính là loại người vừa mạnh vừa bệnh hoạn như vậy…
Nói xong, hắn ta lại chuyển cho Tạ Tố Nam 20 vạn, sau đó cẩn thận mà lại dè dặt nói:
- Bây giờ, bọn ta có thể đi rồi nhỉ…
Trần Thư khoanh hai tay trước ngực, không nói thêm gì nữa.
Nhưng con thỏ mập ở bên cạnh lại gãi gãi cái mông, trực tiếp móc củ cà rốt khổng lồ dài chừng năm mét ra.

Hô hấp của năm người họ cứng lại, vội vã chuyển thẳng cho lão Tạ thêm 30 vạn nữa.
Nhưng vừa chuyển tiền xong thì con Husky lại “à húuu” một tiếng, đầu hướng lên trên trời.
- Rầm!
Một ngọn lửa chết chóc đáng sợ phóng thẳng lên trời, nhiệt độ xung quanh đã cao lên rất nhiều.
- …
Tên đó nghiến răng, lập tức hiểu ý của đối phương, sau đó lại chuyển thêm 30 vạn nữa.
Vốn tưởng rằng có thể kết thúc rồi.
Nhưng chỉ thấy một quả cầu lớn màu vàng “òm ọp” một tiếng, nó phồng lên ngay tức khắc.
Quả cầu lớn gần trăm mét trôi lơ lửng, không ngừng đánh vào thị giác của năm tên kia.
- Ôi mẹ nó!
Toàn thân năm tên kia run lên, ngẩng đầu nhìn về phía con quái vật khổng lồ trước mặt, bọn họ chưa từng nhìn thấy loại Khế Ước Linh nào như thế cả.
Tên nam sinh đầu sỏ mặt mũi trắng bệch, chỉ có thể chuyển thêm 50 vạn nữa.
Hắn ta khóc không ra nước mắt mà nói:
- Ca à, bây giờ có thể kết thúc rồi chứ?
Trần Thư không mở miệng nói chuyện mà chỉ vỗ vỗ Husky bên cạnh.
- À húuu..
Tiếp đó, tung kỹ năng Phân Thân ra, bên cạnh lại xuất hiện thêm một con Husky.
Ngay khi năm tên kia đang sửng sốt, đôi mắt của hai con Husky lại phát ra luồng sáng chói của kỹ năng.
Một giây sau, hai hòn cự thạch đang bốc cháy xuất hiện ở độ cao 100 mét, nhiệt độ nóng bỏng làm tan chảy những bông tuyết đang rơi xuống, phát ra âm thanh xèo xèo cực lớn.
- Chết tiệt!
Cơ thể năm tên đó run lên bần bật, nhịn không được mà nuốt nước miếng.
Ầm ầm!
Cự thạch rơi xuống khu đất hoang phía ngoài tiểu trấn, mặc dù là khoảng cách hơn 1000 mét nhưng năm tên kia vẫn cảm thấy bản thân mình như muốn bốc cháy đến nơi rồi…
- Nếu thật sự rơi vào người Khế Ước Linh của mình thì…
Vẻ mặt năm tên kia tái nhợt, không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Cảnh tượng mang lại cảm giác quá mạnh, bọn họ đã có ý nghĩ muốn đi nhặt tro cốt của Khế Ước Linh rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận